Ngày Nào Diễm Quỷ Cũng Dụ Dỗ Nàng

Chương 54: Chương 54




"Nghe Lan" quỳ sụp xuống đất, "Van ngươi, bầy khỉ kia..
hẳn là còn chưa kịp ăn thịt ta, chắc chắn sẽ không cứu ta
Chính là ngươi đã từng nói với ta, quý nữ được đưa đến Trường An thân thiết với ngươi hơn, ta mới đem bốn giọt tiên huyết kia tưới lên người quý nữ
Ta không có ý trách ngươi, ta cũng biết ngươi không thích xen vào chuyện bao đồng, nhưng bây giờ..
bây giờ ta chỉ có thể nghĩ đến ngươi
"Cũng được
"Nghe Lan" sững sờ, vốn nghĩ con Lệ Quỷ này chắc chắn sẽ đòi hỏi gì đó từ mình, không ngờ lại nhận được câu trả lời dễ dàng như vậy
Ngẩng đầu lên, nàng thấy Lệ Quỷ đưa ra hai nắm đấm tái nhợt, dưới chiếc dù, khuôn mặt trắng bệch cong cong ý cười, "Đoán xem nào, đoán trúng thì ta sẽ cứu ngươi
Trò trẻ con ấy vậy mà lại được hắn dùng để cân nhắc sinh mệnh
"Nghe Lan" dù trong lòng oán hận nhưng không dám nói lời nào, nhìn hai mu bàn tay tái nhợt nắm chặt kia, cắn chặt răng, vừa muốn quyết định lại không dám, đi đi lại lại mấy bận, Lệ Quỷ khẽ thở hắt ra, cùng thiện đạo
"Ngươi cố gắng nhanh lên một chút, đừng để ta cảm thấy cứu ngươi là vô ích
Lời này sao không tính là bùa đòi mạng
Dù sao cũng là chết, đành cam chịu điểm bên trái
Lệ Quỷ kia lại cười thành tiếng, "Nghe Lan" không dám chớp mắt, đã thấy Lệ Quỷ đưa cả hai cánh tay về phía mình
Hai cánh tay đều có một viên đá nhỏ
"Lừa ngươi đấy, làm sao ta lại thấy vô ích được
Dù ngươi có chọn trúng hay không, ta đều sẽ cứu ngươi
Màn mưa tí tách, nữ tử chống chiếc ô giấy dầu màu trắng đứng dậy, tay áo theo gió đêm phấp phới, Ngọc Quan Âm tựa như đẹp đẽ vô cùng dịu dàng
"Nghe Lan" nhìn dáng vẻ của nàng, có chút hoảng hốt
Lệ Quỷ này dường như khá thích Quan Âm, chỗ dựa mà nàng tìm cho lũ khỉ, nghe nói cũng là một con hung thần Lệ Quỷ đã thay thế âm miếu nơi khác gần trăm năm
Âm miếu bị hủy không còn nơi nào để đi, nàng liền muốn lũ khỉ dựng tượng Quan Âm, mời con Lệ Quỷ vô gia cư kia trú ngụ vào đó, trở thành chỗ dựa vững chắc cho lũ khỉ
"Ngài..
ngài đại ân đại đức, kẻ hèn này không sao báo đáp..
"Không cần đa lễ, ta chỉ đơn thuần thích giúp đỡ người khác mà thôi, bất luận là người hay quỷ
Lời hắn vừa dứt, lại nhìn về phía xa, nói một tiếng, "Ngươi đến chỗ di nương Thúy Nhu mà đợi trong từ đường đi
Ta vừa rồi muốn nhìn xem xâu chuỗi phía trên, đem kết giới mà hai đạo sĩ kia bố trí trong từ đường lau sạch rồi
"Nghe Lan" nghe vậy, tất nhiên cảm động đến rơi nước mắt, nhất thời nóng lòng tiêu tán tại chỗ
Lương Thiện Uyên bung dù đứng trước Đại Hắc, nhìn về phía ngọn đèn ẩn hiện nơi xa
Suốt dọc đường, Hoa Chước trong lòng cực kỳ bất an
Nàng nhét lá bùa Tịch Tà Phù do Hứa Như Ý và Mạnh Thu Từ Sở đưa vào ống tay áo nắm chặt, toàn thân dán đầy phù chú trong vạt áo, bước nhanh đi giữa hành lang gấp khúc mờ mịt
Chông chênh, mấy chiếc đèn lồng trắng đã tắt, phủ Lương trống hoác, người sớm đã vì lời cảnh báo của ngự quỷ sư mà đồng loạt đóng cửa không ra ngoài
Hoa Chước nóng lòng, biết con quỷ kia chắc chắn sẽ không đóng cửa, mà dù có đóng, nàng cũng phải đến Thanh Trúc Các gõ cửa mới được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời hệ thống vừa nói làm nàng bất an trong lòng, luôn sợ qua một đêm Thúy Nhu sẽ xảy ra chuyện
Hoa Chước vốn tâm địa lương thiện, mặc dù Thúy Nhu không có nhiều quan hệ với nàng, nhưng nếu tai họa oan khuất không cần nàng biết thì còn dễ nói
Còn nếu nàng đã biết, Hoa Chước nhất định sẽ kiên trì xông vào, bởi vì từ nhỏ trong lòng nàng đã tuân theo đạo lý sống trên đời không được hổ thẹn với lương tâm
Vậy nên bất kể thế nào, phải đi nhìn xem đã rồi nói
Đang định đi qua hành lang gấp khúc, nhưng lại xa xa nghe hình như có người gọi mình
Phủ Lương trống rỗng, Hoa Chước lại nghe tiếng người xa xa gọi mình một tiếng, lần này càng rõ ràng, nhất thời da đầu tê dại, kêu lớn, "Ai
Cách đó không xa, âm thanh dần dần rõ ràng, "Hoa Chước cô nương, là Lương Thiện Uyên
Lương Thiện Uyên
Hoa Chước chống ô giấy dầu bước nhanh xuyên qua hành lang gấp khúc, quả nhiên thấy Lương Thiện Uyên đứng trong sân, mặc một thân đồ trắng, ngay cả chiếc ô giấy dầu cũng màu trắng
Quần áo không cài đai lưng nên thân áo trắng này trông cực kỳ mịt mờ
Hoa Chước liếc thấy trước mặt nàng còn có một con chó, Hoa Chước từ trước đến nay rất sợ chó, không dám đi về phía trước, "Nửa đêm nửa hôm thế này, ngươi ở đây làm gì
Hù dọa người chơi à
"Đại Hắc bị bệnh," dưới ô, khuôn mặt nữ tử có chút cô đơn, "Ta đang khám bệnh cho nó
"Ngươi còn biết khám bệnh cho chó
Hoa Chước nheo mắt nhìn lên, quả thật thấy con hắc cẩu kia trong miệng giống như chảy rất nhiều chất lỏng đặc, là cái gì
Mủ chăng
Hắc Tâm Liên thật sự kỳ lạ, nói nàng tốt, nàng lại một bụng ý nghĩ xấu, nói nàng xấu, nàng lại còn chữa bệnh cho tiểu động vật nữa
"Ừm," Lương Thiện Uyên cười với nàng, ôn thanh đạo, "Chỉ biết chút da lông mà thôi
Hoa Chước cô nương nửa đêm đi đâu thế
"Ta
Hoa Chước ngừng lại, "Ta nhớ ra một chuyện, cái đồng tâm linh kia của ta ngươi còn chưa đưa cho ta đâu
"A," Lương Thiện Uyên vỗ mấy cái vào bên hông, khẽ á âm thanh, "Xin lỗi, ta đi ra vội vàng, Hoa Chước cô nương nhìn, ta ngay cả đai lưng cũng quên buộc lại, cái đồng tâm linh kia nhất định là rơi vào Thanh Trúc Các
Hoa Chước cô nương nếu vội vàng muốn, không bằng hiện nay theo ta cùng nhau trở về lấy
Quý nữ mím môi, nàng tối nay chống chiếc ô giấy dầu màu đỏ sẫm, có lẽ vì lúc đến vội vàng, trên người chỉ mặc một kiện áo mỏng
Dân phong đương thời cởi mở, Ninh Châu lại tương đối hẻo lánh, các thiếu nữ con nhà lành vẫn ăn mặc kín đáo, riêng quý nữ đến từ Trường An này lại khác
Quần áo xanh biếc mỏng manh, để lộ một mảng lớn phong cảnh, giờ đây trời tối, ô giấy dầu đỏ sẫm càng làm nổi bật vẻ đẹp trắng trẻo của nàng
"Ta mới sẽ không theo ngươi đến cái nhà tranh tồi tàn của ngươi," Hoa Chước hừ lạnh, "Vốn dĩ là vì lũ rắc rối nhà các ngươi mà cảm thấy xui xẻo, nếu lại bị cái vẻ nghèo nàn trong phòng ngươi chạm vào, bản tiểu thư trở về chẳng phải sẽ bệnh nặng một trận sao
Lời nàng nói quá sắc bén, Âm Đức Cộng 20
Hoa Chước hít một hơi, không dám nhìn phản ứng của con quỷ kia, rảo bước đi tới, chống ô giấy dầu đến trước mặt Lương Thiện Uyên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con quỷ Lương Thiện Uyên này, từ trước đến nay không có thói quen để người khác vào mắt, cũng không để người khác vào mắt
Vậy nên đối với chuyện mình làm hay lời mình nói với người khác, tất nhiên là không có chút cảm giác nào
Lần này vốn đã tính toán bước tiếp theo trong lòng, lại thấy quý nữ kia đến trước mặt hắn, lại đưa chiếc ô giấy dầu của nàng cho hắn.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.