Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Toàn Là Người Hung Hãn Thế Này?

Chương 5: Chương 5




Tùy Thất mắng xong bên phía quan phương, quay đầu đã nhìn thấy ba vị đồng đội ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào chính mình
Lâu Muội Bảo nháy đôi mắt to ngập nước, tán dương: “Tùy Tả, ngươi thật lợi hại, là người sở hữu duy nhất thẻ bài 3S.” Nàng khoát khoát tay: “Khiêm tốn một chút.” Tả Thần: “Vì bảo hộ thẻ bài này, có phải chúng ta nên cho ngươi làm một cái danh hiệu không?” Tùy Thất khoát tay chỉ: “Rời nhà đi ra ngoài, đi không đổi danh, ngồi không đổi họ.” “Bọn hắn có gan thì cứ đến, còn chưa chắc chắn ai cướp của ai đâu.” “Oa ~” Lâu Muội Bảo ôm lấy nàng, mềm giọng nói “Tùy Tả cực kỳ giỏi.” Tùy Thất cười nhéo nhéo mặt của nàng: “Muội Bảo của chúng ta thật đáng yêu.” Mấy người cười nói, thời gian rất nhanh tới đúng tám giờ
Giao diện quang não của Tùy Thất đúng giờ bật ra khung chat:
「 Vật tư đã được đổi mới, có muốn mở hộp mù không
」 Nàng nhấn “xác định”, trong đầu vang lên âm thanh điện tử:
「 Chúc mừng ngài nhận được tùy thân nhà kho (vĩnh cửu) *1, trang bị cần tốn thời gian 3 giây..
Trang bị hoàn thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà kho này có thể sử dụng không gian là 4 mét * 3 mét * 3 mét, tổng cộng 36 mét khối
」 「 Chúc mừng ngài nhận được bánh mì cốt dừa *1, 500ml nước khoáng *1, chất keo chống sưng *1
」 「 Nhắc nhở ấm áp 1: Vật tư thuộc tính vĩnh cửu, sau khi trang bị không thể gỡ bỏ hoặc chuyển giao
」 「 Nhắc nhở ấm áp 2: Tùy thân nhà kho có thể thăng cấp, mỗi khi thông quan một trò chơi, sẽ lên một cấp
」 「 Nhắc nhở ấm áp 3: Người chơi có thể thẩm tra vật tư của mình tại giao diện vật tư cá nhân trên quang não
」 Nghe được vật tư đã được mở ra, Tùy Thất lập tức ý thức được điểm đặc biệt của thẻ bài này
Những thẻ bài khác chỉ có thể mở ra một loại vật tư, còn hộp mù thì không bị hạn chế loại hình
Không hổ là thẻ bài 3S, thật có thực lực
Tùy Thất dựa theo nhắc nhở, tiến vào giao diện thông tin cá nhân
Tên: Tùy Thất Cấp bậc: 1 Thành tựu: tạm thời chưa có Thẻ bài sở hữu: Thẻ bài hộp mù SSS (đã khóa) HP: 86/100 (bị thương) Giá trị yêu thích của người xem: 0 Phía dưới còn có bổ sung chú thích: Quang não giám sát bất cứ lúc nào trạng thái của người chơi, đói khát, thiếu nước, nhiễm lạnh, mỏi mệt, ốm đau, bị thương và tất cả trạng thái tiêu cực khác đều sẽ tiêu hao HP
Để đảm bảo an toàn tính mạng của người chơi, khi HP xuống dưới 5 điểm, quang não sẽ khởi động chương trình an toàn, cưỡng chế người chơi bị loại bỏ
Cũng khá tốt đấy chứ, nếu không có nguy hiểm đến tính mạng, vậy thì có thể thoải mái mà chơi
Nàng tiếp đó lại nhấn mở giao diện vật tư cá nhân, phát hiện vật tư vừa lấy được đã được phân loại và quy nạp theo dạng biểu đồ tại các mục tương ứng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đồ ăn: Bánh mì cốt dừa *1, đã để vào tùy thân nhà kho
Tài nguyên nước: Nước khoáng 500ml *1, đã để vào tùy thân nhà kho
Dược phẩm: Chất keo chống sưng *1, đã để vào tùy thân nhà kho
Công cụ: Tùy thân nhà kho *1, cấp độ: 1
Nhiên liệu: tạm thời chưa có
Quần áo: tạm thời chưa có
Vật phẩm khác: tạm thời chưa có
Mục công cộng: tạm thời chưa có
Tùy Thất lấy ra chất keo chống sưng, sờ đến khối sưng lớn sau đầu, bôi một lớp thật dày
Cơn đau nhói thoáng chốc tiêu tán, nàng chợt cảm thấy tinh thần sảng khoái, HP cũng trở lại 95
Mặc dù đối với hiệu quả trị liệu của dược vật thời đại vũ trụ đã sớm có dự đoán, nhưng một ống chất keo nhỏ bé lại có hiệu quả nhanh như vậy, vẫn khiến Tùy Thất có chút chấn kinh
Nàng đem dược vật một lần nữa thu vào nhà kho, bắt đầu suy nghĩ kế hoạch sinh tồn
“Có tùy thân nhà kho, ở giai đoạn đầu trò chơi khi độ khó khá thấp, có thể trữ được đại lượng tài nguyên nước, đồ ăn và dược phẩm, như vậy về sau sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.” “Thức ăn nước uống hiện có đều không đủ số lượng cho bốn người, việc cấp bách vẫn là phải tìm được nguồn nước và đồ ăn.” Nàng đang xuất thần sắp xếp suy nghĩ, bên cạnh Tả Thần nhìn xem vật tư kỳ lạ mà mình mở ra, nhất thời không kìm được tiếng kêu: “Cái thứ này là gì, túi thơm sao?” Xung quanh không ít người chơi đều bị âm thanh của hắn hấp dẫn, quăng ánh mắt dò xét tới
Tùy Thất nghe tiếng nhìn lại, đó là một vật hình chiếc túi nhỏ mười phần đẹp đẽ, mạ vàng khảm ngọc tùng, vô cùng đẹp đẽ
Thứ này quá cổ xưa, người giữa các hành tinh không biết cũng có thể thông cảm được
Nàng liền giới thiệu cho mấy người: “Đây là hộp quẹt, có thể dùng để đốt lửa.” “Đốt lửa?” Thẩm Úc nhíu mày, chọc chọc vào chiếc hộp quẹt đó, “Dùng cái này ư?” Muội Bảo cũng ngoẹo đầu, đầu đầy dấu hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tùy Thất thở dài, nói: “Ai, là ta biết nhiều quá rồi.” Tả Thần cười khẽ, thu hồi hộp quẹt, hỏi nàng: “Sao không thấy vật tư của ngươi đâu?” “Bởi vì,” Tùy Thất hạ giọng, “Tỷ đã đạt được tùy thân nhà kho.” Tả Thần: “Chết tiệt, ngầu như vậy!” Thẩm Úc: “Không hổ là thẻ bài 3S hiếm có.” Lâu Muội Bảo: “Oa tắc!” Tùy thân nhà kho trong loại trò chơi sinh tồn tận thế này có ưu thế to lớn, là không gian trữ vật tuyệt đối an toàn, không cần tính toán phụ trọng và di chuyển, có thể giúp bọn hắn chứa đựng lượng lớn vật tư
Cực lớn nâng cao xác suất sống sót của tổ bốn người điên cuồng trốn chạy
Thẩm Úc nhíu mày, run rẩy cầm lấy chiếc chăn lông dày cộp: “Cái chăn lông bốn người này của ta, trên sa thạch tinh không dùng được.” “Sao lại không dùng được?” Tùy Thất ngửi ngửi “mùi mưa” càng thêm rõ ràng trong không khí, “Chỉ có hai ngàn tấm thẻ bài hiếm có, vật tư mở ra ắt có chỗ dùng.” “Tùy Tả, vậy con rối này của ta thì có ích lợi gì chứ?” Muội Bảo nắm lấy tai con thỏ nhồi bông trong ngực, ủ rũ: “Nó chỉ là cái phế vật đáng yêu thôi.” Tùy Thất buồn cười tóm lấy cọng tóc ngốc trên đỉnh đầu nàng: “Bông gòn bên trong con rối là vật dễ cháy, vừa có thể cọ xát để nhóm lửa, lại có thể dùng làm bấc mồi lửa, còn có thể lọc nước bẩn ngoài tự nhiên, rất có ích đấy.” “Thật sao?” Nàng đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt sáng lên nhìn Tùy Thất
“Đương nhiên, Tùy Tả của ngươi từ trước đến nay không lừa người.” Nàng rồi nói tiếp: “Nếu là đội sinh tồn, vật tư của các ngươi hẳn là cũng có thể đặt vào kho hàng tùy thân của ta.” Mấy người mở ra giao diện vật tư cá nhân xem xét, phát hiện chỉ cần nhấn vào hình ảnh vật tư thì sẽ bật ra khung chat: “Có muốn đưa vật tư vào tùy thân nhà kho của đồng đội Tùy Thất không?” Thẩm Úc ôm chiếc chăn lông nặng nề thở phào một hơi: “Quá tốt rồi.” Tả Thần cẩn thận nói: “Hiện tại đông người và phức tạp, chờ đến chỗ hẻo lánh thì hãy bỏ vào.” Muội Bảo nhìn xem sự di chuyển của người chơi xung quanh, nói: “Chúng ta bây giờ có phải nên xuất phát đi tìm thành phố không, những người chơi khác cũng bắt đầu hành động rồi.” Bên phía quan phương sẽ vào tối ngày thứ bảy, lúc tám giờ, tại thành Hồng Sa, thành Minh Phong, thành Hãn Dương và sáu thành phố khác, cung cấp lượng lớn vật tư
“Không vội, chúng ta trước tranh thủ lúc rạng đông, tìm chút thức ăn nước uống.” Tùy Thất nói đến đây hơi ngừng lại 2 giây, mới nói tiếp: “Đề thi có thưởng cạnh tranh đó, do ta viết đáp án, là bão tố.” Ba người khác nghe nói như thế, đều khẽ giật mình
Phía sau lại truyền đến âm thanh quen thuộc của tiếng cười lạnh: “Tùy Thất, ngươi nói láo ngay cả bản nháp cũng không thèm đánh?” Tiểu đội Rạng Đông của Lâm Phong cách đội điên cuồng trốn chạy rất gần, hắn ở trên phi hạm bị Tùy Thất tức đến không nhẹ, khó khăn lắm mới bắt được cơ hội trả thù, thừa cơ điên cuồng công kích
“Hành tinh Sa Thạch nổi tiếng là khô hạn, xác suất trời mưa ở đây còn thấp hơn cả xác suất ta thích ngươi, đúng là đáng thương cho đồng đội của ngươi, còn muốn bị ngươi lừa gạt.” Tùy Thất im lặng nhìn lên trời, nguyên chủ đúng là một người có ánh mắt cực kỳ tệ, là một kẻ não tình yêu
Tả Thần chân mày nhướng lên: “Sao vậy, lại đến để cho chúng ta đưa thẻ điểm à?” Thẩm Úc bên cạnh bước lên trước, ánh mắt trầm xuống: “Muốn chết sao?” Hắn vốn toàn thân u ám, lúc này khuôn mặt mày khi ép xuống mang theo vài phần ngoan lệ, khí thế lại còn mạnh hơn cả Tả Thần hai phần, mà Tả Thần cũng chỉ bằng một nửa hắn thôi
Tùy Thất đang muốn mở miệng đuổi Lâm Phong đi, chỉ thấy Muội Bảo trên mặt không còn một chút ý cười nào, quay người chính là cầm tấm thẻ số 0 lên tay, nhấc chân liền phi vút tới Lâm Phong
Hắn lơ đễnh đưa tay ngăn cản, nhưng lại tại giây phút chạm vào đôi chân ngắn nhỏ trông không có chút sát thương nào đó, Lâm Phong cả người phảng phất bị búa tạ khổng lồ đánh trúng, trong nháy mắt bay đập vào tảng đá lớn cách đó mấy mét, trong miệng phun ra mùi máu tanh nồng đậm, HP chợt giảm xuống còn 73
Lục Nhung và mấy người kia mãi mới phản ứng kịp, sợ hãi kêu lên đỡ Lâm Phong dậy
Ba người Tùy Thất trợn mắt há hốc mồm: “Một loli kim cương thật là khủng khiếp!” Muội Bảo mặt không thay đổi nhìn chằm chằm Lâm Phong: “Còn dám gây sự, chết đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.