Nghịch Đồ Hắc Xà Thích Dĩ Hạ Phạm Phượng

Chương 43: Chương 43




Thiếu niên rõ ràng có chút hốt hoảng, vô thức tránh đi ánh mắt nàng như muốn che giấu điều gì, nhưng lại lén lút dùng ánh mắt còn lại dò xét khuôn mặt nàng, “..
Không có việc gì.” “Không có việc gì thì ngươi đứng ở cửa nhà chúng ta làm gì?” Ninh Như tuy vội vã tìm sách, nhưng thấy Yến Chỉ Xuyên rõ ràng có tâm sự, nàng liền thả mềm giọng nói, “Thế nào a tiểu hắc xà?”
Nghe được ngữ khí giao tiếp bình thường của Ninh Như, Yến Chỉ Xuyên đột nhiên sững lại, ánh mắt cuối cùng không còn mơ hồ mà mang theo kinh ngạc, không chút e dè dò xét kỹ lưỡng nét mặt nàng
Không tức giận
Ninh Như: “Nhìn ta làm gì?” Có vẻ là hết giận rồi
Khóe môi Yến Chỉ Xuyên thầm mân thành một đường cong, giả bộ sốt ruột thúc giục, “Cơm trưa không ăn liền nguội.” “A, đúng rồi, đã là giờ này rồi à.” Ninh Như chợt nhận ra, hai bước vượt qua hắn, khoát khoát tay, “Chưa ăn vội.” Nàng còn phải đi tìm kiếm quyết
“Không ăn?” Yến Chỉ Xuyên nhíu mày, ngữ khí cứng nhắc, “Ngươi muốn đi làm gì, đến cơm cũng không ăn?” “Tóm lại là chưa ăn vội, ngươi tự mình ăn trước…” Ninh Như vừa nói vừa đi về phía trước, còn chưa nói xong, cổ tay đột nhiên bị thiếu niên kéo một cái, hắn có lẽ chưa từng kéo người khác nên dùng sức không nhỏ, nắm chặt tay nàng kéo đứng lại tại chỗ
“Thế nào a?” Ninh Như xoay người, đối diện với đôi mắt gợn sóng cuộn trào của thiếu niên
“Quả nhiên còn đang giận.” Thiếu niên cắn răng thì thầm, đôi mắt u tối chăm chú nhìn nàng
“Cái gì?” Ninh Như không nghe rõ
Thiếu niên nhìn chằm chằm nàng, dường như nghiến chặt răng, cổ nổi lên những mạch máu căng cứng, ngay cả trên tay cũng tăng thêm sức lực
Nửa ngày sau, hắn nặng nề nói: “Ta có thể.” “..
Cái gì?” Ninh Như càng thêm mơ hồ
“Trước ngươi nói qua.” Hắn nói chuyện ngập ngừng nhưng lại rất nghiêm túc, “Hơi tín nhiệm ngươi, vậy ngươi...” “Làm trao đổi, ngươi cũng nên hơi tín nhiệm ta.” Đôi mắt sáng đẹp của thiếu niên lóe lên tia kiên định, ngữ khí chắc chắn không thôi, “Ta sẽ khống chế thanh kiếm kia, sẽ không để nó tổn thương ngươi.” Chương 23: (canh một) Thân thể Ninh Như cứng đờ
Cảm giác mê mang như sương mù tiêu tan, nỗi khó chịu bị lãng quên sớm đã được nhặt lên
Yến Chỉ Xuyên lại đang nói về chuyện này sao
Thì ra hắn vẫn loanh quanh ngoài phòng là để cùng nàng bày tỏ thái độ kiên định
Cái này, đây là yếu thế sao
Thế mà lại nhìn thấy Yến Chỉ Xuyên yếu thế
Thấy Ninh Như mở to mắt không trả lời, hắn lại càng nghiến răng, ánh mắt nhìn nàng lại mang theo một tia hung tợn, giống như dã thú cắn chết con mồi, lại giống như thủ lĩnh bảo vệ bộ tộc, mục tiêu kiên định
“Tin tưởng ta, Ninh Như.” Một cảm xúc dịu dàng lạ lùng trong lòng dập dờn lan tỏa, Ninh Như tùy tâm chợt mỉm cười
“Cười cái gì a.” Yến Chỉ Xuyên không vui nói
Ninh Như chớp mắt, “..
Lần đầu thấy tiểu hắc xà của chúng ta nói mềm mỏng a, hóa ra đây chính là biến tướng xin lỗi?” “A
Không phải
Ai xin lỗi ngươi a?” Thiếu niên nghe lời này, mày nhíu càng chặt, nâng giọng cãi lại, “Ta chỉ là để ngươi đừng sợ hãi vô ích, trông buồn cười nhất là vậy.” “Biết rồi.” Ninh Như gật đầu, “Ta đã hiểu đã hiểu.” “Hiểu cái gì?” “Hiểu được ngươi là thật sự không biết kéo tay con gái.” Ánh mắt Ninh Như rơi xuống cổ tay bị nắm, “Đỏ lên rồi a tiểu hắc xà, đau lắm đó.” Gương mặt thiếu niên xinh đẹp thoáng hiện một tia hoảng hốt, vội vàng buông ra, liếc qua cổ tay nàng, miệng vẫn cứ cứng cỏi nói, “Đau sao không nói sớm.” “Ngươi vừa lên đã khí thế hung hăng bày tỏ ý chí, ta nào có cơ hội nói chuyện a.” Ninh Như xoa nhẹ tay, trên làn da trắng nõn yếu ớt hiện lên một vệt đỏ nhạt, nàng cố ý nhíu mày, “Các ngươi rắn đều bắt người như thế sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quấn chặt thế.” “..
Lần sau ta sẽ chú ý.” Thiếu niên khẽ giật mình, mấy giây sau mới nhỏ giọng nói
Thấy Yến Chỉ Xuyên lần nữa yếu thế, Ninh Như thầm mừng không thôi, nhịn không được tiếp tục trêu chọc hắn, “A
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn có lần sau a?” “Đương nhiên không có!” Thiếu niên chợt nhận ra, vành tai nổi lên một màu hồng nhạt, “Ai cũng không có việc gì đi túm tay ngươi a?” Ninh Như cười càng vui vẻ, Yến Chỉ Xuyên trông ngây thơ vô cùng, trêu chọc thật có ý tứ
Nàng kéo dài âm, “Ừ ta tin tưởng ngươi lần sau sẽ chú ý.” Ngữ khí chậm rãi, nàng lại nói, tiếng nói trầm ổn, “Ta cũng tin tưởng ngươi, có thể khống chế tốt kiếm hồn.” Không chỉ vì năng lực cường đại của bản thân Yến Chỉ Xuyên, mà càng vì sự kiên định lộ ra trong ánh mắt sáng rực của hắn
Ninh Như đột nhiên cảm thấy hắn có thể đáng tin cậy
Có lẽ vì thái độ đáp lại của Ninh Như quá chân thành, lại đến lượt Yến Chỉ Xuyên với khuôn mặt mỏng manh này cảm thấy ngượng ngùng, hắn quay đầu đi, trầm thấp đáp lời, “A.” “Còn có ta rất vui vẻ.” Yến Chỉ Xuyên không hiểu: “Vui vẻ?” “Không phải là vì để ý tâm trạng của ta, nhìn ra ta băn khoăn, cho nên mới đến làm rõ ý chí để ta yên tâm sao?” Ninh Như vui mừng nói, một vẻ mặt của người mẹ hiền thấy con trai cả cuối cùng cũng trưởng thành, “Tốt lắm, tiểu hắc xà của chúng ta cuối cùng cũng trưởng thành.” “..
Ai để ý ngươi a?
Chẳng qua là cảm thấy ngươi làm phiền tâm tình của ta.” Yến Chỉ Xuyên nhướng mày, trên khuôn mặt tuấn tú dâng lên vẻ khó chịu, liền một trận trút bỏ
Ninh Như kéo dài âm: “A ——” “Ngoài ra, không cho phép gọi ta tiểu hắc xà nữa, ta tuyệt đối không nhỏ.” Yến Chỉ Xuyên hung tợn trừng nàng một cái
Ninh Như hít sâu một hơi, “Tê, đại hắc xà
Cái này không ổn đâu...” Yến Chỉ Xuyên trợn to mắt, lông mày và lông mi có chút run rẩy, kịp phản ứng hậu quả nhưng càng tức giận, hít sâu mấy hơi không nói thêm lời nào, giận đùng đùng phất tay áo bỏ đi
Ninh Như nhìn bóng lưng hắn, cong môi cười một tiếng, cấp tốc đuổi theo.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.