Đế Hậu sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Ân Niệm
“Ngươi yên tâm đi Yến Nhi.” Đế Hậu không biết là đã nghĩ đến điều gì, ngược lại lại bình tĩnh trở lại, “Bạch Gia và vạn thú hoàng thất, sẽ chỉ dốc hết toàn lực bồi dưỡng duy nhất một người, đó chính là ngươi!” Tất cả chướng ngại, nàng đều sẽ giúp nữ nhi của mình tiêu trừ
“Nhưng lần này nàng đã gây ra chuyện lớn, ta...”
“Gấp cái gì!” Đế Hậu quát nhẹ một tiếng, lộ ra một nụ cười, “Ngươi hãy nhìn xem bầu trời bên trên, đó là thứ gì?”
Tô Lâm Yến giật mình, ngẩng đầu lên liền thấy một khối lửa cầu khổng lồ bay ra từ chỗ sâu trong cung điện, khối ngọn lửa đỏ rực ấy khiến Ân Niệm lập tức cảm nhận được mùi vị khiến tim đập nhanh
“Đó là...” Toàn thân Ân Niệm đều nổi da gà
Tất cả mọi người nghe thấy tiếng phượng hót vang vọng, ngẩng đầu muốn nhìn rõ, nhưng lại bị ngọn lửa sáng rực kia làm chói mắt
“Phượng thú đã ra!” Chu Thiếu Ngọc đột nhiên thẳng lưng đứng dậy, nheo mắt lại nhìn về phía không trung
Mặc dù là ấu thú, nhưng uy áp cường hãn đó làm cho tất cả mọi người của các thế lực lớn có mặt đều động lòng
Linh thú cũng giống như người, đều có sự khác biệt về tư chất, mà Phượng thú chính là tồn tại đỉnh cấp trong các linh thú, sau này nếu được bồi dưỡng thành công, có thể sánh ngang với cường giả Linh Thần cấp cao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bách Biến vốn đang uể oải liền nheo lại đôi mắt sắc bén
Nó khác với những người khác, tầm mắt của nó hoàn toàn không bị những ngọn lửa kia cản trở, trực tiếp nhìn thấy tình cảnh bên trong
Sau khắc đó, Bách Biến đột nhiên ngồi thẳng lên, sát ý phun trào trong đáy mắt
“Bách Biến, ngươi làm sao vậy?” Ân Niệm vừa định trấn an nó, thì chỉ nghe thấy tiếng kinh hô của đám người xung quanh
“Đó là cái gì?”
“Thứ gì đang rơi xuống?”
Những hạt châu đỏ rực dày đặc giáng xuống, rơi vào tay mỗi người, sinh cơ nồng đậm cùng linh lực tán phát ra từ trên hạt châu đó
Ân Niệm cũng nhận được một viên, nhưng sau khi nàng nhìn rõ đây là vật gì, trái tim nàng đau xót dữ dội
Đây là máu của Phượng Hoàng
Nhiều máu như vậy…
Ân Niệm cảm thấy lạnh toát cả người, nhìn thấy tất cả mọi người ở đây đều hưng phấn tranh đoạt những hạt châu kia
“Chư vị đường xa mà đến, Phượng Hoàng ngưng lộ này xem như là một chút tấm lòng nhỏ bé của Vạn Thú quốc chúng ta.” Thanh âm mang theo nụ cười của Đế Hậu xuất hiện, bản thân nàng cũng xuất hiện trên không trung của đấu thú trường, “Vậy ta tuyên bố, quốc yến đấu thú, chính thức bắt đầu!”
Tiếng vỗ tay điên cuồng vang lên trên sân đấu
Ngay cả những người của các đại thế lực kia cũng lộ ra nụ cười
Máu Phượng Hoàng này, cho dù là ăn trực tiếp hay dùng làm thuốc đều là vật hiếm có
Phượng Hoàng bay một vòng liền trở về trong cung điện, vừa vào cung điện, Cay Cay liền hoàn toàn rơi xuống từ giữa không trung
Bụng nàng bị một lỗ máu, đau đớn khiến toàn thân co quắp núp ở nơi xó xỉnh, trên mắt cá chân của nàng bị cột một sợi dây xích màu bạc, sợi dây chuyền đó nhìn qua giống như vòng chân, nhưng trên thực tế lại ghim sâu vào thịt của nàng
Nó đã ăn sâu vào kẽ xương của nàng, chỉ cần chủ nhân sợi dây xích muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến Cay Cay đau đến không muốn sống
Lỗ máu trên bụng Cay Cay đang từ từ khép lại, Tô Lâm Yến đứng bên cạnh nàng lạnh lùng nhìn: “Mau đứng dậy, đừng chậm trễ việc đánh nhau sắp tới, nếu ngươi thua, xem ta thu thập ngươi như thế nào!”
Lẽ ra nghe thấy loại lời này Cay Cay đã sớm kêu la om sòm
Nhưng lúc này nàng lại im lặng
Nàng vừa rồi hình như..
đã cảm nhận được hơi thở của chủ nhân
Hốc mắt Cay Cay đỏ lên, chắc chắn là vậy
Chủ nhân đã đến cứu nàng
Chương 15: Vì ngươi vỗ tay, gấp đôi trào phúng
Cay Cay gắng gượng ngồi dậy, Tô Lâm Yến nhìn thấy cơ thể Cay Cay hồi phục cực nhanh, không khỏi lại nghĩ đến Ân Niệm
Nàng mím môi thật chặt, nhìn Cay Cay càng thêm không vừa mắt
“Đúng là quái vật giống nhau như đúc!” Tô Lâm Yến nhấc chân muốn đạp Cay Cay, nhưng nghĩ đến lát nữa còn phải dựa vào Cay Cay đi xuất chiến nên đành nhịn
“Mau dậy, hôm nay ngươi phải xung phong trong vòng đấu loại!”
“Nếu để ta mất mặt, tối nay ta sẽ dùng dây xích bẻ gãy từng khúc xương của ngươi
Dù sao ngày thứ hai ngươi cũng có thể hồi phục đúng không?” Tô Lâm Yến lộ ra một nụ cười dữ tợn
Cay Cay núp ở góc tường, hô hấp khe khẽ
Nàng cần nhanh chóng chữa lành vết thương, mới có thể giết chết những kẻ bắt nạt nàng, nàng còn phải bảo vệ chủ nhân nữa
Nhưng hiện tại nàng không thể hành động thiếu suy nghĩ, làm lộ thân phận chủ nhân, những người này rất lợi hại, nhất định sẽ giết chết chủ nhân nàng
Ân Niệm ngồi tại chỗ, ngón tay ẩn ẩn run rẩy
“Máu Phượng Hoàng này thật sự là thứ tốt.” Tộc lão trên mặt lộ ra một chút dáng tươi cười, “Đế Hậu khó được ra tay hào phóng, Lộ Nhi, viên này ta cho ngươi, ngươi đút cho linh thú của ngươi ăn, tranh thủ lần này giành thứ tự tốt cho Bạch Gia chúng ta.”
Ân Niệm im lặng nhận lấy, cũng không ngẩng đầu lên, nàng sợ chỉ cần ngẩng đầu một cái sẽ làm lộ sát ý đang sôi sục trong mắt
Nàng kìm nén thanh âm, hỏi trưởng lão: “Trưởng lão, ta nhớ hôm nay sơ thí là rút thăm, còn ngày mai tỷ thí chính là tự mình lựa chọn đối thủ đúng không?”
Trưởng lão gật đầu: “Đúng vậy.”
Ân Niệm thần sắc lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Lâm Yến trên đài, hôm nay nếu rút thăm không thành, ngày mai nàng cũng nhất định phải khiến Tô Lâm Yến chảy hết máu giống như đứa con yêu của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng đang cố gắng áp chế tâm trạng của mình, lưng nàng liền bị một bàn tay vỗ nhẹ
Bạch Lộ xoay người, đối diện với gương mặt tươi cười của Chu Thiếu Ngọc, “Tiểu nha đầu, làm thế nào mà ngươi lại khiến cho những linh thú đó đều như vậy đối với ngươi?”
Chu Thiếu Ngọc xoay người một cái, vượt qua hàng rào hai bên rồi ngồi xuống bên cạnh Bạch Lộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người của Bạch Gia kinh ngạc kêu lên
Tộc lão có lòng muốn nói gì đó nhưng nghĩ đến đây là Chu Gia Ngũ Châu, đáy mắt liền hiện lên một tia tinh quang, nếu như Bạch Lộ và Chu Thiếu Ngọc có thể thành đôi..
Ân Niệm liếc hắn một cái, đối với thiếu niên có vẻ quen thuộc này cũng không cảm thấy hứng thú
“Trời sinh.”
“Trời sinh
Giống Phượng Nguyên sao?” Trên tay Chu Thiếu Ngọc là một thanh ngọc địch ngắn, thứ này rõ ràng là một kiện pháp khí trung đẳng, ngọc địch xoay hai vòng trên tay hắn, cuối cùng chỉ về phía Ân Niệm, hắn thẳng thắn nói: “Ta ngồi nửa ngày xương cốt có chút ngứa ngáy, ngươi mang linh thú của ngươi đến đánh với ta một trận đi!”
“Xem xem cái trời sinh của ngươi lợi hại đến mức nào!” Trong mắt hắn tràn đầy chiến ý
Ân Niệm: “...”