Hồng nhan liều m·ạ·n·g gật đầu, “Ta, ta muốn nghĩ biện p·h·áp, đại nhân ngài giữ lại ta, giữ lại ta nhất định sẽ có chỗ hữu dụng!” Chiều ngày hôm đó, sau khi Ân Niệm tu luyện xong trong phòng liền bước ra ngoài, kết quả là nàng trông thấy những tộc lão kia vẫn còn đang thương nghị, không ngừng có tiếng c·ã·i vã từ bên trong truyền tới
“Chủ nhân, bọn hắn đang tranh cãi việc có nên cho ngươi vào nhà từ hay không đó.” Bách Biến hóa thành bộ dáng một hài nhi, mọi người cũng không thấy kỳ lạ khi một biến dị thú non có thể biến thành hình người
“Cứ để bọn hắn tranh đi.” Ân Niệm cười nói, “Vừa hay ta cũng thật sự rất hứng thú với từ đường của Bạch gia, còn có cả..
bí p·h·áp hoán cốt của Bạch Gia nữa.” Chính là vì bí p·h·áp đó, mà sau này mới xảy ra chuyện Phượng Nguyên bị đoạt
“Bí p·h·áp kia nói không chừng chính là cách để ch·ặ·t đ·ứ·t quan hệ giữa Tô Lâm Yến và đứa con yêu quý của ta.” Ánh mắt Ân Niệm chìm xuống, mỗi khi nhớ tới Lạt Lạt, tim nàng lại nhói lên từng cơn đau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy nàng như vậy, Bách Biến lập tức an ủi: “Chủ nhân ngươi yên tâm đi, ngày mai tại giải đấu ta nhất định sẽ tìm cách nh·é·t Long Lân Thảo vào t·r·o·n·g ·m·i·ệ·n·g của nàng ta, như vậy thương thế của nàng ta sẽ mau chóng lành.” Ân Niệm gật đầu
Chỉ nghe thấy ngoài cửa mấy nữ nô đang rủ rỉ to nhỏ: “Hồng nhan lầu s·á·t vách xảy ra chuyện lớn rồi!” “Ta biết, ta biết, nghe nói lâu chủ Hồng Nhan Lâu lại muốn cướp người giữa phố, kết quả là a~” Nữ nô đang nói chuyện nhếch khóe mắt lên, cố ý làm ra vẻ úp mở
“Mau nói đi!” Mấy người bên cạnh quả nhiên nôn nóng
“Kết quả nam nhân kia lại là một cường giả Tiểu Thần Cảnh, còn là một Trận p·h·á·p Sư nữa chứ!” Nữ nô kia tỏ vẻ kinh ngạc đến muốn ngất đi, “Lúc đó ta đã q·u·ỳ tr·ê·n mặt đất, không dám thở mạnh, sợ mình m·ấ·t ·m·ạ·n·g.” “Thật là dọa người...” “Dọa người gì đâu!” Một nữ nô khác hiển nhiên cũng biết chuyện này, “Ta nghe nói vị đại nhân kia quả thực là nhân gian tuyệt sắc, ta vừa mới nhìn thấy từ xa, ta dám cược các ngươi đời này chưa từng thấy qua nam nhân nào đẹp đẽ đến thế, nếu nam nhân tuyệt sắc như vậy muốn t·h·í·c·h ta, muốn g·i·ế·t ta ta cũng đồng ý!” Nàng ta vẻ mặt say mê, nhưng rất nhanh lại nói: “Có điều vị đại nhân kia hình như đã có nữ nhân rồi, vừa rồi họ cùng nhau đi, hắn vẫn luôn ôm nữ nhân kia!” Nghe đến đó, Ân Niệm không khỏi nhíu mày, có vẻ gh·é·t bỏ
Tr·ê·n đời này lại có kiểu nữ nhân yếu ớt đến mức không tự đi được mà phải để nam nhân ôm như vậy sao
Chương 21: Phong Tuần không biết tự lượng sức mình
Ân Niệm lắc đầu, cảm thấy những người này thật sự là ăn no rửng mỡ, không có chuyện làm
“Lẽ ra lâu chủ Hồng Nhan Lâu kia chắc chắn phải c·h·ế·t, nhưng không hiểu vì sao vị đại nhân kia đột nhiên lại tha cho nàng ta.” Nữ nô kia nói đến chỗ mấu chốt nhất, không thể khống chế được vẻ mặt hớn hở, mặt mày rạng rỡ nói: “Quan trọng nhất là lâu chủ Hồng Nhan Lâu chấp nhận một cánh tay của mình đã hóa thành huyết thủy mà vẫn muốn mở chuộc thân cho hoa khôi và nam quân được yêu thích nhất trong lầu!” Nữ nhân được hoan nghênh nhất ở Hồng Nhan Lâu đương nhiên là hoa khôi, còn nam nhân được gọi là nam quân
“Ta thấy các nhà đều rục rịch đi xem náo nhiệt rồi.” Nữ nô hưng phấn nói: “Vị đại nhân kia trông không giống người bạo n·g·ư·ợ·c, lát nữa chúng ta làm xong việc, cũng đi xem từ xa một chút đi?” Đây chính là chiêu bảo m·ệ·n·h mà hồng nhan nữ nhân kia nghĩ ra
Hoa khôi và nam quân kia có thể giúp nàng ta k·i·ế·m không ít linh tinh, nàng ta đ·i·ê·n rồi mới muốn thả ra ngoài, lúc trước cưỡng b·ứ·c người ta ký văn tự bán thân và ép nuốt loại đ·ộ·c dược lúc có lúc không thì nàng ta đã không hề nghĩ đến việc thả người
Nhưng không còn cách nào khác, vị đại nhân kia nói muốn gọi hết những người xung quanh tới, đắc tội người khác lại khoe khoang phô trương thì mới có thể hấp dẫn người xung quanh
Nàng ta lẽ nào lại ép buộc người khác phải đến
Cái hồng nhan kia sợ rằng sẽ đắc tội hết thảy những gia tộc cường thế ở Vạn Thú Quốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên chỉ có thể đem hai cái cây hái ra tiền của mình đưa ra để thu hút người tới xem
Ân Niệm đối với chuyện này cũng không mấy hứng thú, nàng định đi dạo bên ngoài, s·ố·n·g mười tám năm qua nàng chưa từng thực sự nhìn ngắm Vạn Thú Quốc ra sao
Kết quả vừa ra khỏi cửa, nàng liền bị một giọng nói gọi lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ê
Bạch Gia!” Ân Niệm kinh ngạc, quay đầu nhìn thấy Chu T·h·i·ế·u Ngọc đang dựa vào chân tường, “Ta vốn định đi vào, ngươi đi ra thì cũng như nhau.” Thấy cái tên hiếu chiến này, Ân Niệm cũng thấy đau đầu, “Ngươi tới đây làm gì?” “Đến dụ dỗ người chứ sao.” Chu T·h·i·ế·u Ngọc cười nhếch miệng, “Thái độ hôm nay của ngươi khiến mấy lão già kia khó chịu, bọn họ đều đi vào cung thăm đế cơ rồi, còn ta thì khác, ta quay lại tìm ngươi này, thế nào, có phải ngươi rất cảm động không?” “Ta là người của Bạch gia, ngươi nghĩ ta có thể đi th·e·o ngươi sao?” Ân Niệm cạn lời
“Biết đâu người nhà các ngươi không đối tốt với ngươi, hơn nữa tài nguyên mà Bạch Gia có thể cho ngươi còn chưa bằng một phần mười nhà ta, làm người không vì mình thì trời tru đất diệt, ngươi thông minh thì nên chọn nơi cao hơn.” Chu T·h·i·ế·u Ngọc còn nhìn quanh bốn phía, “Mà nói đi thì cũng phải nói lại, cửa nhà ngươi đủ lớn đó, đ·á·n·h một trận ở đây cũng thừa sức.” Ân Niệm bất đắc dĩ, vòng qua hắn muốn đi ra ngoài
Bách Biến thu mình lại chỉ còn bằng bàn tay, nằm trên vai nàng ngủ, nhấc mí mắt uể oải nhìn Chu T·h·i·ế·u Ngọc một cái
Sau đó Chu T·h·i·ế·u Ngọc đã nhìn thấy tiểu thú kia liếc xéo hắn
“Linh thú của ngươi thật vô lễ.” Chu T·h·i·ế·u Ngọc nhíu mày
Ân Niệm th·e·o bản năng nghiêng mặt qua nhìn nó một chút
Bách Biến trừng đôi mắt tròn xoe, đáng yêu nhìn nàng, còn nũng nịu kêu “nga” một tiếng, dùng đầu cọ xát cổ Ân Niệm, vô hại như một chú thỏ nhỏ
Chu T·h·i·ế·u Ngọc bị màn trở mặt này của nó làm cho trợn mắt há hốc mồm
Ân Niệm s·ờ lên đầu Bách Biến, lườm Chu T·h·i·ế·u Ngọc một cái, “Ngươi bớt nói bậy đi, không có đứa nào có lễ phép hơn Bách Biến nhà ta đâu.” Chu T·h·i·ế·u Ngọc: “...” Nữ nhân này mắt phảng phất như bị mù vậy
“Ngươi đi đâu?” Chu T·h·i·ế·u Ngọc thấy nàng muốn đi liền lập tức cất bước đ·u·ổ·i th·e·o
Đại trưởng lão Chu Gia đã đồng ý với Chu T·h·i·ế·u Ngọc, nếu hắn dụ được Ân Niệm về Chu Gia, thì trong vòng một tháng sau đó, trưởng lão sẽ không quản hắn đi khiêu chiến hay đ·á·n·h nhau với ai nữa, vì thế Chu T·h·i·ế·u Ngọc tràn đầy ý chí chiến đấu nhìn Ân Niệm một cái
Hôm nay hắn nhất định phải k·é·o cô nương này về Chu Gia cho bằng được
Hai người một trước một sau đi, mà ngay sau cánh cửa lớn, Đại tộc lão dẫn theo ba vị tộc lão còn lại bước ra
Đại tộc lão tức giận nói: “Các ngươi xem ta nói gì nào, Bạch Gia quá nhỏ bé, thiên tài như vậy chúng ta phải lo lắng là có giữ được nàng lại hay không, mà mấy tên thiển cận các ngươi lại còn ở đó do dự việc có nên cho Lộ Nhi khai gia từ hay không!”