Nghịch Thiên Manh Thú: Tuyệt Thế Yêu Nữ Khuynh Thiên Hạ

Chương 37: Chương 37




Chỉ cần Cay Cay không xuất hiện trước mắt Tô Lâm Yến, nàng liền không khống chế được nó
Vả lại Tô Lâm Yến trọng thương, mới không có rảnh quản Cay Cay
“Lúc này toàn bộ Hoàng Thành cũng đã náo loạn cả lên.” Ân Niệm cười lạnh nhìn về phía hướng Hoàng Thành, “Nhưng ta còn phải đi làm một chuyện vô cùng quan trọng.”
**Chương thứ 28: Ngàn người quỳ, dập đầu đủ**
“Cái gì
Đế Cơ bị đâm
Huyết Phượng bị trộm đi?” Bạch tộc lão đều đã muốn ngủ thiếp đi mới nghe nói tin dữ này, hắn trợn mắt há hốc mồm: “Là tên Ma tộc dư nghiệt kia?”
“Đúng vậy thưa đại nhân!” Nữ nô kinh hoảng vạn phần nói: “Đế Hậu sắp phát điên rồi, tất cả binh sĩ trong Hoàng Cung đều đang lùng sục từng nhà tra người!”
Đại tộc lão lập tức từ trên giường đứng dậy, vừa xỏ giày vừa hỏi: “Đế Cơ thế nào?”
Dù có thế nào không hợp với Bạch gia, Tô Lâm Yến chung quy cũng mang huyết mạch Bạch gia, hơn nữa Hoàng Thất cùng Bạch gia là cột vào cùng một chỗ
“Nhanh, chúng ta tiến cung.” Đại tộc lão vội vàng triệu tập mấy vị tộc lão còn lại
“Đúng rồi, đi gọi Lộ Nhi ra đây.” Bạch tộc lão sợ rằng mầm mống tốt duy nhất trong nhà mình cũng sẽ bị tên Ma tộc kia hãm hại
“Vậy vị đại nhân kia?” Có người do dự: “Có cần gọi không?”
“Cường giả Tiểu Thần cảnh ngươi đi gọi, người ta có nể mặt ngươi sao?” Đại tộc lão trách cứ một tiếng, “Đem Lộ Nhi mang lên là được.”
Bách Biến đang cảm thấy nhàm chán, thấy đại tộc lão gọi nó cùng đi, lập tức kinh ngạc, “Cái gì, gọi ta cùng tiến cung?”
Nó đảo tròng mắt, “Được.”
Trong lòng lại đang lo lắng: Chủ nhân a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi ngàn vạn lần phải trở về trước thời hạn thay thân đấy
Sau khi người Bạch gia rời đi không lâu, Nguyên Tân Toái liền mang theo Ân Niệm quay về Bạch gia
“Đại tộc lão bọn họ đều không có ở đây, vừa vặn.” Ân Niệm một tay kéo Nguyên Tân Toái liền tiến vào trong từ đường
“Đây chính là cái tử trận ngươi nói?” Nguyên Tân Toái vừa vào liền nhìn chằm chằm những pho tượng Phật kia, “Mùi máu tanh…”
“Phải, có thể mở những pho tượng Phật này ra không?” Ân Niệm ngược lại là muốn trộm tấm lệnh bài khống chế sự đóng mở của các pho tượng, nhưng vật ấy là do Đại tộc lão mang theo người, căn bản không có khả năng ra tay
“Pho tượng thì đơn giản, nhưng tử trận bao trùm toàn bộ không gian dưới chân chúng ta là vô giải.” Nguyên Tân Toái giơ tay lên, từng đạo quang trận nối tiếp nhau nổi lên từ đầu ngón tay hắn
Sau khắc ấy Ân Niệm đã nhìn thấy cái gọi là hài tử được linh lực sủng ái, không cần hắn chỉ dẫn, vô số linh lực liền nhanh chóng tràn vào trong trận pháp của Nguyên Tân Toái, những điểm sáng màu vàng óng kia cũng đều nhảy nhót kéo đến
Phải biết, bình thường khi nàng hấp thu linh lực, những tiểu tử này liền như những con trâu bướng bỉnh ba sợi dây thừng đều không kéo nổi vậy
“Đủ rồi.” Nguyên Tân Toái nhíu chặt mày, đưa tay liền lườm ra ngoài những hạt linh lực còn muốn chen vào trong trận pháp, những điểm sáng màu vàng óng bị hắn đánh ra, còn tủi thân thành một đống bánh bánh
Sau đó trận pháp màu vàng chia làm ngàn phần, bay về phía pho tượng Phật kia
“Răng rắc” một tiếng, rất nhẹ và giòn
Pho tượng Phật im ắng mở ra
Ngay khoảnh khắc mở ra, Ân Niệm tiện tay đưa cho Nguyên Tân Toái một chiếc mặt nạ, mặc dù những người bên trong đều là người đáng thương, nhưng cũng phải đề phòng vạn nhất
Nếu như bọn hắn nhìn thấy mặt nàng cùng Nguyên Tân Toái, không tiếp nhận sự giúp đỡ của bọn hắn mà cuối cùng còn cắn ngược lại một miếng, đi nịnh nọt Bạch gia cầu sinh, vậy nàng chẳng phải là làm công cốc sao
Những người bên trong nhao nhao ngẩng đầu lên, sau khi nhìn thấy mặt nạ của Ân Niệm lần nữa bọn hắn sững sờ
Mặt nạ thật quỷ dị
“Là, là đến cứu chúng ta sao?” Có người mở to đôi mắt đục ngầu hỏi
“Cái gì mà cứu chúng ta
Nhìn trên người nàng mặc chính là quần áo đệ tử Bạch gia, người Bạch gia
Các ngươi đều không được chết tử tế!” Có nữ nhân đã bắt đầu hướng về phía Ân Niệm phun nước bọt la hét, “Các người Bạch gia đều nên đi chết!”
“Các ngươi chính là một đám Ác Ma nhai máu người thịt, các ngươi sẽ gặp phải báo ứng!” Tất cả mọi người dùng ánh mắt oán hận đến cực điểm nhìn xem nàng
Giống như lệ quỷ muôn đời không được siêu sinh trong Địa Ngục
Ân Niệm quá quen thuộc ánh mắt như vậy, bởi vì chính nàng chính là mang theo ánh mắt như vậy bị bỏ xuống ma khe
“Ồn ào.” Nguyên Tân Toái nhíu chặt mày, khoát tay những người kia liền trực tiếp bị xé xuống từ trên pho tượng Phật, hung hăng ném xuống đất
Nhưng tiếng mắng của những người này lại cùng nhau biến mất
“Ta, ta đi ra?” Thân thể của bọn hắn đều mấp mô, bị đào thịt bị lấy máu, có một số người ngay cả đứng cũng đứng không nổi, nhưng giờ phút này cũng không dám tin nhìn xem tất cả mọi chuyện đang xảy ra
Bọn hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy pho tượng Phật một mực nhốt bọn hắn
“Ngươi… Ngươi đã cứu chúng ta?” Cô nương mắng sớm nhất kia giơ lên khuôn mặt bị đâm xuyên, run rẩy âm thanh nhìn về phía Ân Niệm
“Ngươi không phải người Bạch gia sao
Ngươi vì cái gì?”
“Ta không phải người của Bạch gia.” Ân Niệm nhìn xem bọn hắn, “Ta cũng không cách nào cứu các ngươi.”
“Đây là tử trận, vô giải, nhưng là ta có thể để các ngươi làm một lựa chọn, các ngươi có thể lựa chọn hiện tại đi chết, hoặc là quay về pho tượng Phật kia bên trong, đợi thêm một chút.”
Không có người muốn chết, đây là nhận thức của Ân Niệm
Nàng kéo Nguyên Tân Toái đến sau lưng mình, không cho Nguyên Tân Toái mở miệng nói chuyện, tận lực để sự chú ý của những người này đều ở trên người nàng
Ân Niệm đã nghĩ đến những phản ứng có thể xảy ra sau đó
Những người này có lẽ sẽ mắng nàng, cũng có lẽ sẽ ghi lại âm thanh của nàng cùng thân hình để tố cáo với người Bạch gia dùng cái này để tranh công đổi lấy một phần tự do, cho nên nàng sớm sắp xếp xong xuôi một cái giả “Bạch Lộ” mặc kệ các tộc lão lại thế nào hoài nghi, cũng sẽ không hoài nghi đến trên người nàng
Mà Nguyên Tân Toái, lát nữa nàng tự nhiên có biện pháp triệt để phủi sạch mọi liên quan với hắn
Ân Niệm hít sâu một hơi, nàng đã làm tốt chuẩn bị bị những người này oán trách cùng phản bội
“Phù phù” một tiếng, một nam nhân thiếu một cái chân đột nhiên quỳ xuống trước Ân Niệm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Phù phù”, “Phù phù”
Liên tiếp có người quỳ xuống trước nàng, Ân Niệm nhất thời sững sờ, theo bản năng lùi về sau một bước, lại bị Nguyên Tân Toái sau lưng đỡ lấy vai
Mấy ngàn người đồng thời quỳ xuống, có một số người thương rất nặng, đầu gối đã không còn khả năng cong, so với nói là quỳ, không bằng nói là sinh sinh đem chân đã vặn vẹo của mình lại một lần nữa bẻ gãy, hung hăng đập xuống mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.