Quả thật, Thánh Kỳ Lân không phải vật tầm thường
Nhưng hắn tuổi còn quá trẻ, rất dễ dàng bị người ta khống chế
Trang Nhàn mang linh dược đến cho Đế Hậu, vừa trở về liền nhận được hung tin kinh thiên động địa này
Thịnh Sơn Tông chỉ đích danh muốn hắn, không chỉ muốn hắn, mà còn muốn phụ thân hắn phải chắp tay dâng nộp cả sơn trang
Hắn hiện tại vẫn còn nhớ rõ cái vẻ vênh váo đắc ý của kẻ truyền lời hôm đó
Người kia ngẩng cao cằm lên nói: "Ta dám cam đoan, trừ Thịnh Sơn Tông ra, mấy đại gia tộc khác đều không thể nào bỏ ra cái thủ bút lớn như thế này, sơn trang các ngươi vốn dĩ là một khối thịt mỡ, không có thực lực thì không thể nào bảo vệ được
Xét thấy việc ngươi sắp gia nhập Thịnh Sơn Tông chúng ta, bổn tông nguyện ý tiếp nhận cái sơn trang nhỏ bé này của các ngươi
Hắn ta dường như chắc chắn bọn họ không dám cự tuyệt, trong lời nói tràn đầy vẻ ưu việt, "Hơn nữa Thịnh Sơn Tông chúng ta đã điểm danh muốn người, các thế lực khác cũng sẽ không tranh giành với chúng ta
"Mặt mũi của Thịnh Sơn Tông rất đáng giá đấy
Người kia nửa đùa nửa cảnh cáo nói: "Với sự mời chào đầy thành ý như vậy, các ngươi nên lén lút mà vui mừng đi
Trang Nhàn cho rằng, lời này chẳng khác nào ý tứ, Thịnh Sơn Tông đã cảnh cáo các thế lực khác, không cho phép ai ngỏ ý mời chào hắn
Đó là uy hiếp hắn
"Vậy thì có biện pháp nào đây
Trang Thiên Vấn một mặt sa sút tinh thần, "Ta không thể bảo hộ được sơn trang là chuyện thực, ta là một tên phế nhân.....
Ban đầu hoàng thất đã xem nơi này như là trang viên của nhà mình, muốn lấy cái gì thì lấy cái đó
"Ta hiện tại chỉ muốn đưa ngươi vào một đại tông môn tốt nhất, sau này cũng không bị người khác hãm hại
Có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm muốn bóp chết anh tài thiếu niên này trong trứng nước
"Những kẻ đã từng sỉ nhục Bách Thảo Sơn Trang chúng ta, đều đang gắt gao nhìn chằm chằm chúng ta
Trang Thiên Vấn hung hăng lau mặt một cái, "Bọn họ sợ ngươi lớn lên, sợ ngươi tìm bọn họ gây sự
"Bọn họ không nên sợ sao
Trang Nhàn mắt đỏ hoe, "Bọn họ vì cướp đoạt linh dược, đã giết hại bao nhiêu người nhà chúng ta
"Còn có muội muội nữa
Ân Niệm toàn thân chấn động, quả nhiên Trang Nhàn có một muội muội
"Nếu sơn trang không còn, muội muội biết tìm đường về nhà ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trang Nhàn siết chặt nắm đấm, "Chúng ta không đợi muội muội sao
Ân Niệm trầm mặc nhìn lá thư trong lòng ngực mình
"Muội muội của ngươi.....
Vành mắt Trang Thiên Vấn đỏ hoe, "Muội muội của ngươi nói không chừng đã.....
"Không thể nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trang Nhàn chợt cao giọng, "Muội muội ta nhất định vẫn còn rất tốt
Cay Cay lo lắng nhìn Ân Niệm
Người nhà của bọn họ đã chết
Nếu như là chủ nhân đã chết, Cay Cay đơn giản không dám tưởng tượng chính mình sẽ khó khăn thế nào
"Chủ nhân, hay là từ từ rồi nói cho bọn họ biết đi
Cay Cay khẽ nói: "Thật đáng thương a
"Cái chết của cô nương đó không đáng thương sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ân Niệm khẽ nhả ra một hơi, "Không cho bọn họ biết người nhà đã chết thảm, không có thù mà báo mới là đáng thương
Lời vừa dứt, tín vật và thư tín bay thẳng đến chỗ Trang Nhàn
**Chương 34: Cái quỳ này ngươi nhận được**
"Ai
Trang Nhàn một tay đỡ lấy thư tín, còn chưa kịp nổi giận, vừa nhìn thấy tín vật kia đồng tử đã co rụt lại, không dám tin hỏi: "Muội muội
Nguyện vọng của người khác đã hoàn thành, Ân Niệm phi tốc lui lại muốn bỏ đi
"Chờ chút
Chờ chút
Trang Thiên Vấn đã chú ý tới phương hướng của Ân Niệm, "Chúng ta không động, chúng ta không đến
Thật vất vả mới có tin tức của nữ nhi, hắn không thể vội vã được, chân thành nói: "Ta chỉ muốn hỏi vài vấn đề, xin ngài dừng bước, chúng ta tuyệt đối không đến gần
Hắn cảm giác Ân Niệm dường như không muốn tiết lộ thân phận của mình
"Muội muội, muội muội ta vẫn tốt chứ
Trang Nhàn kích động hỏi, "Nàng vì sao không về nhà
Vì sao ta và phụ thân tìm khắp nơi cũng không tìm được nàng
Ân Niệm dừng bước
Nàng trầm mặc một thoáng rồi hạ giọng nói: "Các ngươi xem thư là được, nàng hẳn là đã viết hết
"Tốt, tốt, cô nương, ngươi tuyệt đối đừng đi, chúng ta, nếu như ngươi không tin được chúng ta, chúng ta cứ như vậy trò chuyện, chúng ta còn chưa cảm tạ ngươi
Hai người lòng tràn đầy vui vẻ tưởng chừng như sắp được gặp lại nữ nhi
Ân Niệm chỉ im lặng
Trang Nhàn mặt mày mừng rỡ mở thư ra, lại cứng đờ khi thấy nội dung bên trong
Tay hắn bắt đầu hơi run, những chữ viết bên trong giống như dao nhọn, từng chữ từng chữ lăng trì nội tâm của hai cha con
"Bạch Gia, Bạch Gia làm sao dám
Trang Thiên Vấn bỗng nhiên ôm lấy tim, cơn giận dữ trào dâng khiến hắn phun ra một ngụm máu, thẳng tắp ngã xuống đất
"Phụ thân
Trang Nhàn vội vàng đỡ lấy cha mình, mặt hắn trắng bệch, "Cô nương, lời tiểu muội ta nói là sự thật sao
Bạch Gia thật sự làm loại chuyện táng tận thiên lương này
"Chữ viết của tiểu muội ngươi, ngươi nên nhận ra được
Ân Niệm đột ngột nói ra
"Bạch Gia
Trang Nhàn ta đời này cùng ngươi thế bất lưỡng lập
Trang Nhàn hai mắt đỏ ngầu, nắm chặt tín vật của muội muội, gân xanh trên trán nổi lên từng sợi, "Người của Bạch Gia, ta một kẻ cũng sẽ không bỏ qua
Trang Thiên Vấn quá thương tâm nên trực tiếp hôn mê bất tỉnh, Trang Nhàn bảo người ta đưa phụ thân đến phòng nghỉ ngơi, bản thân nhìn về phía Ân Niệm, "Cô nương yên tâm, tiểu muội đã nói ngươi là ân nhân mà đời này nàng không thể nào hoàn lại nhân tình
Hắn hơi vén áo bào lên định quỳ xuống, "Xin nhận cúi đầu của Trang Nhàn
Chưa kịp quỳ xuống, hắn đã cảm nhận được một lực cản ở đầu gối
Đáy lòng Trang Nhàn chấn động kịch liệt, người này nghe giọng nói còn rất trẻ tuổi, vậy mà đã là cường giả Linh cảnh rồi sao
"Không cần quỳ ta, ta chỉ là nhận ủy thác của người, hết lòng vì việc người khác
"Vậy cũng xin cho Bách Thảo Sơn Trang chúng ta báo đáp ngươi
Trang Nhàn nói: "Phàm là Bách Thảo Sơn Trang chúng ta có, ngài đều có thể cầm đi, nếu ngài không có chỗ đặt chân, cũng có thể ở lại đây
Tâm tư Ân Niệm khẽ động
Nơi này linh dược đông đảo, nói không chừng......
"Ngươi có Thú Thần quả chi hoa ngưng ra lộ không
Hỏi là hỏi, nhưng kỳ thật Ân Niệm không ôm hy vọng quá lớn
"Thôi vậy, ta cũng chỉ là thuận miệng hỏi một.....
Ai ngờ lời còn chưa nói xong, đã thấy Trang Nhàn đối diện một mặt kinh ngạc hỏi: "Cô nương làm sao biết Bách Thảo Sơn Trang chúng ta có
Ân Niệm bỗng nhiên tiến lên một bước, vội vàng hỏi: "Chuyện này là thật
"Là
Trang Nhàn tuy đáy lòng bi thống chưa tan, nhưng không dám thất lễ ân nhân, vô cùng sảng khoái nói: "Ngươi theo ta đi lấy.....
Thôi vậy, ta sẽ mang đến cho cô nương ngươi."