Minh chơi không lại bọn hắn thì chẳng lẽ không thể dùng mánh khóe
Mọi người rõ ràng là muốn xem trò vui
Hơn nữa còn cho rằng Ân Niệm không có chút sức lực nào để phát ra
“Chủ nhân?” Bách Biến nắm chặt tay Ân Niệm, “Chúng ta đi nói cho Lão Tông Chủ.” Toàn bộ Thịnh Sơn Tông, chỉ có vị Lão Tông Chủ kia mới có thể khiến hắn nể trọng một chút
“Không cần.” Ân Niệm lại đột nhiên cười, ánh mắt nàng đối diện với tất cả những người kia, “Ta tự có biện pháp khác biệt.” Nàng “Bành” một tiếng đóng sập cửa lại
Tiếng cười của các đệ tử càng thêm ngông cuồng
“Đồ hèn nhát!” “Sợ như chuột!” “Ta đã biết, nữ nhân này cũng chỉ là miệng lưỡi lợi hại, rời đi những nam nhân che chở nàng, nàng chẳng làm nên trò trống gì.” Lời gì khó nghe, bọn hắn liền nói ra hết
“Thật sự cho rằng có chút thiên phú là có thể khiến chúng ta tâm phục khẩu phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một nữ nhân bát phụ nhân phẩm bại hoại như vậy ai mà ưa thích?” Cay Cay ở bên trong nghe đến mặt đỏ bừng, cuối cùng nhịn không được muốn xông ra ngoài
Bách Biến liền ấn nàng lại, ánh mắt có chút lóe lên, “Chờ lệnh Chủ nhân.” Ân Niệm hoàn toàn không để ý những lời nói đó, trước hết từ trong túi móc ra thứ mà Đại Sơn gia gia đưa cho nàng
Một cây tiêu bằng gỗ màu đỏ sao
“Pháp khí quần công loại?” Ánh mắt Ân Niệm sáng lên
Trận Pháp Sư vì sao có thể khiến người cùng đẳng cấp phải kiêng dè
Chính là bởi vì cùng là công kích, người khác chỉ có thể nhắm vào một chỗ, mà Trận Pháp Sư có thể nhắm vào một vùng
Mà pháp khí quần công cũng tương tự
“Hơn nữa còn là pháp khí hệ âm nhạc quần công.” Ân Niệm vuốt ve cây mộc tiêu này, yêu thích không nỡ rời tay, “Là trung đẳng pháp khí ta có thể dùng!” Pháp khí trung đẳng có thể khiến người Linh cảnh sử dụng vốn đã ít, loại quần công thì càng hiếm hơn
“Còn có điệu nhạc.” Bản nhạc này không phải cái gọi là nhạc phổ, dù sao cũng là pháp khí
Bên trên bản nhạc này ghi chép lại cách thức để khống chế linh lực rót vào bên trong nhạc khí này mà khởi động nó
Là cách thức để khống chế sự biến hóa của linh lực nhằm đạt được sự điều tiết và khống chế lực độ công kích
Ân Niệm nhanh chóng nhìn lướt qua, rồi đem đồ vật cất đi
Sau này có thể từ từ luyện tập
Trừ thứ này ra, còn có một viên hạt giống lớn giống như quả thông, hạt giống này nhìn xem ngược lại là bình thường không có gì lạ, cũng không có linh lực dao động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta trước hết giấu đi, Đại Sơn gia gia cho khẳng định là vật hữu dụng.” Trước đó chính là hạt giống này đang phát nhiệt nóng lên, mà lại cũng không biết có phải hay không ảo giác của nàng
Sau khi hạt giống phát nhiệt, những vết thương trên người nàng bị Thịnh Hồng ép ra liền đã lành bảy tám phần
Nàng kiểm tra xong hai thứ này, các đệ tử bên ngoài vẫn còn đang kêu gào
“Thế nào a Ân Niệm, ngươi có muốn đi mách lẻo không a?” “Chúng ta dẫn ngươi đi cáo trạng thôi, ngươi cũng đừng vụng trộm trốn trong phòng mà khóc a ha ha ha a.”
Ngay sau đó, cánh cửa phòng đang đóng chặt bỗng nhiên được mở ra
Tiếng cười của các đệ tử im bặt
Thiên Mã của bọn họ khôi phục kích thước bình thường, mỗi con trên lưng đều chở đi những thứ bị vẽ bậy kia
Từng thứ từng thứ đều bị chuyển ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Phốc.” Một nữ đệ tử cười nói: “Ô, đây là đi ra ném đồ vật sao
Nói cho ngươi biết không được ném, đây là Thịnh Sơn Tông chúng ta thưởng cho ngươi, biết không
Ngươi nếu là không dùng cái chăn mền rách nát này, ngươi cứ chờ mà ngủ trần đi.”
“Thiên Nhất Châu bất kỳ cửa hàng nào cũng sẽ không bán cho ngươi
Chết cái tâm này đi, ngoan ngoãn dùng cái chăn mền rách nát này đi!” Bọn hắn cười làm càn tùy tiện, hôm nay một ngụm ác khí cuối cùng đã được xả ra, bọn hắn sao có thể không cười
Ánh mắt Ân Niệm đảo qua tất cả mọi người, đột nhiên lộ ra một nụ cười nói: “Các ngươi đều là đệ tử mới phải không
Ta nhìn các ngươi thậm chí không có một người nào vượt qua Cửu Trọng Linh Thể.”
“Thì tính sao
Làm sao
Chẳng lẽ ngươi muốn đánh chúng ta sao?” Thần sắc bọn hắn càn rỡ, bộ mặt tiểu nhân khiến người ta buồn nôn
Ánh mắt Ân Niệm băng lãnh, “Đi, Cay Cay, Bách Biến, đi đến bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử.”
Các đệ tử mới sững sờ
Không phải sao
Nàng đi xem bảng xếp hạng đó làm gì
Trên bảng đệ tử của Thịnh Sơn Tông rõ ràng ghi rõ xếp hạng và chiến lực của các đệ tử, cũng là để khích lệ mọi người không ngừng tiến lên
Đệ tử bài vị càng cao thì có thể thu hoạch được càng nhiều tài nguyên
Ánh mắt Ân Niệm tìm từ thấp nhất đi lên
“Đệ tử Nhị Tinh Người Linh Cảnh…” ánh mắt nàng dừng lại, đầu ngón tay rơi vào nhóm danh tự kia, nhẹ nhàng điểm một cái, “Tìm được.”
Các đệ tử mới nhìn không hiểu ra sao, còn không biết Ân Niệm muốn làm gì, thì đã thấy Ân Niệm hít sâu một hơi, đột nhiên lớn tiếng quát: “Thịnh Sơn Tông, đệ tử Nhị Tinh Người Linh Cảnh Trương Mãng, Ân Niệm cùng ngươi bày trận đối chiến, có dám ứng không!”
Trong tông không thể đánh đấm sao
Vậy nàng liền bày trận khiêu chiến
Những tên yếu kém này cùng nàng thực lực chênh lệch quá lớn không có cách nào khiêu chiến
Không quan hệ, đây chẳng phải còn có sư huynh sư tỷ của những tên yếu kém này sao
Chương 73: Ân Niệm đơn đấu Thịnh Sơn Tông
Âm thanh mang theo linh lực bí mật truyền khắp toàn bộ Thịnh Sơn Tông trong đêm yên tĩnh
Sắc mặt các đệ tử mới dần dần trở nên đặc sắc
“Hưu hưu hưu” mấy tiếng xé gió vang lên
Các đệ tử Nhị Đẳng đang tu luyện tại các phòng tu luyện gần đó đều đi ra
Trong đó người tới nhanh nhất chính là một đệ tử có vóc dáng cao lớn, mặt chữ Quốc
“Ta chính là Trương Mãng!” hắn lớn tiếng nói: “Ngươi muốn cùng ta khiêu chiến?”
Ở phía sau hắn, không ít đệ tử Nhị Đẳng Người Linh Cảnh đều đã tới
Tại Thịnh Sơn Tông, chia làm đệ tử mới vừa mới tiến vào chưa đạt đến Người Linh Cảnh cũng chính là đệ tử Tam Đẳng, đệ tử đã đến Người Linh Cảnh Nhị Đẳng, đệ tử đến Địa Linh Cảnh Nhất Đẳng, về phần Thiên Linh Cảnh, vậy liền đã không thể xưng là đệ tử, mà trực tiếp thăng lên làm Trưởng Lão Thịnh Sơn Tông
Ân Niệm phất phất tay, Thiên Mã của bọn họ liền đem những đồ vật bị phá hủy kia tất cả đều đặt vào trước mặt những người này
Trên mặt các đệ tử Tam Đẳng lộ ra thần sắc khinh thường
Nữ nhân này sẽ không nghĩ rằng các sư huynh của bọn họ sẽ giúp nàng giáo huấn bọn hắn chứ
Quả nhiên, Trương Mãng cùng những người khác nhìn lướt qua những thứ này, trong mắt cũng không có chút vẻ kinh ngạc nào
“Ngươi có chứng cứ gì chứng minh đây là người của chúng ta vẽ bậy?” Khuôn mặt lẽ ra phải tràn ngập chính khí của Trương Mãng lúc này lại cay nghiệt, “Ai biết có phải hay không là chính ngươi làm hỏng rồi rồi giá họa cho bọn hắn?”
