Có lẽ đã quá muộn, “Oanh” một tiếng
Pháp khí kia vẫn cứ nổ tung
Kim Giao toàn thân bị nổ đến máu thịt mơ hồ, cái đuôi vốn đang bị thương trực tiếp bị nổ gãy, máu tươi tuôn ra, chết gục trên mặt đất
Mà sự khống chế tinh thần của oa oa cũng kết thúc ngay lúc này
Pháp khí phát nổ kia tuy cách Tô Lâm Yến một khoảng, nhưng nàng vẫn bị ảnh hưởng, trên người đầy vết thương chồng chất, chiếc mặt nạ trên mặt cũng bị thổi bay
Lộ ra dung nhan đã bị hủy hoại phía dưới mặt nạ
Hốc mắt thiếu một con mắt đen sì, khiến không ít nữ đệ tử chạy đến cứu nàng phải giật mình kinh hãi
“Không
Không phải nói Đế Cơ dung mạo xinh đẹp, tài năng hơn người, là tuyệt đại thiên kiêu sao?” Nữ đệ tử nọ vỗ vào lồng ngực mình, “Tại sao, tại sao lại thành ra bộ dạng này?”
Các nam đệ tử cũng kinh ngạc
Hóa ra tất cả đều là lừa gạt
Cái này còn có thể gọi là mỹ mạo ư
Một số nữ đệ tử vốn có chút đố kỵ với đãi ngộ đặc biệt mà Tô Lâm Yến nhận được tại Thịnh Sơn Tông liền không nhịn được châm chọc: “Chúng ta đều không phải là kẻ chỉ biết nhìn mặt mà bắt hình dong, chỉ là mặt nàng đã hủy thì nói là đã hủy đi, ngũ châu từ trước đến nay đều lấy thực lực làm chuẩn, cứ che che lấp lấp vẻ ngoài có ích lợi gì?”
“Đi đi, đều đừng ồn ào!” Các đệ tử nhị đẳng mở miệng răn dạy, “Cứu người trước đã!”
Đồng thời, các đệ tử nhị đẳng trong lòng sợ hãi vô cùng
Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì
Có liên quan đến Ân Niệm sao
Một người tốt như vậy tại sao đột nhiên lại trở nên điên cuồng
“Chờ đã.” Đúng lúc này, Ân Niệm lên tiếng, dọa cho những đệ tử nhị đẳng kia toàn thân run rẩy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đệ tử nhị đẳng không được đi.” Ân Niệm nở một nụ cười băng lãnh, “Ta vẫn chưa khiêu chiến xong.”
“Các ngươi không phải muốn luân phiên giao đấu sao
Ta thỏa mãn các ngươi!” Bách Biến và Cay Cay chạy đến bên cạnh Ân Niệm, cả hai đang sinh long hoạt hổ, nở một nụ cười âm sâm về phía đám đệ tử Thịnh Sơn Tông: “Đến đây
Tiếp tục chiến!”
“Chuyện này không thể cho qua được sao?” Một đệ tử nhị đẳng cắn răng nói: “Ngươi đánh nhiều người như vậy, cũng đã xả giận đủ rồi chứ
Nhất định phải làm tất cả mọi người đều khó coi như thế này sao?”
“Sự tình là do các ngươi khơi mào, các ngươi muốn chọn thì chọn lấy, giờ các ngươi nói kết thúc là muốn kết thúc ngay à?” Cây roi dài trong tay Ân Niệm quất mạnh một cái, bộp một tiếng như đánh thẳng vào lòng bọn họ, khiến người ta chấn động mạnh mẽ
“Chuyện này, ta không gật đầu, thì sẽ không xong, muốn cho qua sao?” Ân Niệm cười khẩy, “Các ngươi nằm mơ!”
Lần này nếu không cho những người này nếm mùi đau khổ một lần, về sau những chuyện hỗn loạn bát nháo như thế này vẫn sẽ tiếp diễn
“Tiếp theo là ai?” Cay Cay xoa xoa hai bàn tay mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu kia lại xuất hiện một nụ cười nhe răng đặc biệt không thích hợp: “Hắc hắc hắc, đến đây, tiến lên đi, chúng ta chờ các ngươi đến luân phiên chiến đấu.”
Các đệ tử Thịnh Sơn Tông: “...” Cái quái gì thế, hiện tại là ai đang bao vây ai đây
Các ngươi một người hai thú đều có thể đánh như vậy, một người đánh còn hai cái lúc nghỉ ngơi, cứ thay phiên nhau thế này ai chịu nổi
“Tiếp theo là ai?” Ân Niệm quay đầu lại liền muốn đi xem bảng tên
Những đệ tử nhị đẳng còn chưa đến lượt lập tức cuống lên
Bọn hắn đá một cước vào mông những đệ tử mới kia, những ý nghĩ muốn giúp họ che đậy trước đó đều tan biến hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Một lũ tiểu hỗn trướng, ai gây ra chuyện thì tự mình đứng ra!” “Còn muốn các sư huynh sư tỷ chùi đít cho các ngươi sao?”
Quả thật là nói trở mặt liền trở mặt
Ai cũng sợ hãi trở thành Trương Mãng hoặc là Vương Thịnh tiếp theo
Mất toi hai tháng thời gian tu luyện dưỡng thương
Vậy thì bọn họ còn có thể tham gia đệ tử giải thi đấu hay không
“Mau nói ra
Là ai làm!” Các đệ tử nhị đẳng đồng loạt gầm thét
Các đệ tử mới trợn tròn mắt
Ân Niệm trong lòng thoải mái
Phải là như vậy
Ta không dễ chịu, các ngươi cũng đừng hòng dễ chịu, chính Thịnh Sơn Tông các ngươi lại thu nạp một đám người không có cốt khí, làm sư huynh sư tỷ còn dám bao che sao
Nàng càng muốn bọn hắn bao che không nổi
Còn muốn chính bọn hắn phải cố gắng điều tra chuyện này, để cho họ tự mình hoảng loạn nổi điên
Một vị sư tỷ linh cơ khẽ động, giận dữ nói: “Có phải Thịnh Tiên Tiên làm không?”
“Thịnh Tiên Tiên nàng ta là con gái của tông chủ thì đã sao, chẳng lẽ nhiều người chúng ta đều phải chịu liên lụy vì lỗi lầm của nàng ta?” Vị sư tỷ nói chuyện này nghĩ đến gia thế cũng không kém, nếu không nào dám trước mặt mọi người nói ra danh tự Thịnh Tiên Tiên
Ân Niệm lạnh lùng nhìn thấy trên mặt những đệ tử mới này hiện ra thần sắc hoảng sợ, cười một tiếng hỏi: “Sao
Thật sự là Thịnh Tiên Tiên à?”
Lúc này Thịnh Tiên Tiên đang quỳ trên bồ đoàn, ủy khuất bị người canh giữ, quỳ trên mặt đất quay mặt về phía các liệt tổ liệt tông đã khuất của Thịnh Sơn Tông
“Khoảng thời gian này không được ra khỏi cửa lớn Thịnh Sơn Tông, đại tiểu thư ngươi hãy ở đây tỉnh lại đi.” Các trưởng lão Thịnh Sơn Tông thở dài, “Cũng đừng làm khó chúng ta nha.”
Thịnh Tiên Tiên trợn tròn mắt, ai đang làm khó các ngươi
Từng người cầm pháp khí chĩa vào nàng, nàng dám đi ra ngoài ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A
Thu!” Thịnh Tiên Tiên mắt đỏ hoe hắt hơi một cái
Nàng vừa xoa mũi vừa run lên toàn thân
Vừa rồi có một khoảnh khắc giống như bị người ta dội cho một thân nước bẩn vậy, đặc biệt không thoải mái
Thịnh Tiên Tiên sờ lên cái đầu trọc của mình, nhớ tới Ân Niệm liền nghiến răng nghiến lợi
Đồng thời đáy lòng dấy lên chiến ý hừng hực
Nàng nhất định phải đòi lại trên người Ân Niệm
Phải báo thù
Thịnh Tiên Tiên hừ hừ siết chặt nắm đấm
“Đứng thẳng người một chút.” Các trưởng lão mất mặt chọc chọc vào lưng nàng
Thịnh Tiên Tiên vừa dấy lên chiến ý: “...”
Bên ngoài tông môn
Mặt những đệ tử mới kia đều đầy máu
“Không, không phải Thịnh Tiên Tiên.” Thanh âm của bọn hắn nhỏ đến mức gần như không nghe thấy
“Đúng, xin lỗi, là chúng ta.” Bọn hắn mơ hồ nhỏ giọng nói với Ân Niệm
Ân Niệm sờ lên tai, “Nghe không rõ.”
Sắc mặt mọi người đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu
Ân Niệm cười khẽ một tiếng, nhìn về phía đám đông nói: “Cho nên đây là tất cả các ngươi đều tham dự?”
Các đệ tử mới không lên tiếng
Mạnh Tiểu Thất trực tiếp cười lạnh, “Thật sự là lợi hại, Thịnh Sơn Tông.”
