Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 260: Linh nhi




**Chương 260: Linh Nhi**
Nghịch Thiên Tà Thần - Quyển 1: Kẻ Gây Họa Hồng Nhan - Chương 260: Linh Nhi
Một cái tên truyền vào tai hắn, khiến trái tim hắn thoáng chốc rung động, không cách nào khống chế liên tiếp hiện lên khuôn mặt cùng thân ảnh của một cô gái
Tô Linh Nhi, một cái tên chất chứa nỗi đau đớn trầm trọng nhất, sự tiếc nuối lớn nhất và niềm hối hận khắc sâu trong lòng hắn ở kiếp này
Một cô gái mà ánh mắt vĩnh viễn u buồn, nàng vĩnh viễn lặng lẽ chăm sóc, chờ đợi, nỗ lực, mong ngóng hắn..
Chỉ là tất cả nỗ lực của nàng, cho đến khi hương tiêu ngọc vẫn, vẫn không đợi được hắn quay đầu lại
Hắn biết nàng mang trên lưng mối huyết hải thâm cừu, nhưng lại thủy chung không biết quá khứ của nàng là như thế nào
Nàng không chịu nói cho hắn biết, cho đến khi nàng c·hết đi trong n·g·ự·c hắn, cũng không nguyện nói cho hắn biết đến tột cùng là kẻ nào đã hạ đ·ộ·c thủ..
Bởi vì nàng không muốn làm cho hắn, người vốn đã lạc lối trong cừu h·ậ·n, phải thêm một đoạn cừu h·ậ·n nữa
Mà nguyên nhân chủ yếu hơn, có lẽ là do chính hắn..
Nếu như hắn có thể quan tâm đến nàng nhiều hơn một chút, kiên trì muốn biết quá khứ của nàng, cừu gia của nàng, hắn nhất định có thể sớm biết được
Một mảnh rừng trúc kia, một gian tiểu trúc phòng đơn sơ, một dòng suối nhỏ vĩnh viễn trong suốt như vậy, một cô gái chỉ vì chờ đợi, chờ đợi hắn mà dừng lại ở nơi đó..
Hợp thành toàn bộ ký ức của hắn và Tô Linh Nhi
Nàng vì hắn bỏ ra toàn bộ, c·u·ồ·n·g dại không hối h·ậ·n, mà hắn, kẻ đã m·ấ·t đi, chưa từng làm bất cứ điều gì cho nàng, ngay cả một lời hứa đơn giản nhất cũng không có
Cuối cùng khi ôm nàng, hắn dù gào k·h·ó·c tê tâm l·i·ệ·t p·h·ế, hối h·ậ·n dùng đầu đ·á·n·h mạnh vào đá, cũng không thể đổi lại dù chỉ một chút cơ hội bù đắp cho nàng
Mỗi khi ký ức về Tô Linh Nhi bị lật lại, hắn đều đau lòng đến mức không thở nổi
Hắn nghiêng ánh mắt, nhìn về phía tiểu cô nương đang ngã trên mặt đất, suýt rơi vào tay ba hắc y nhân
Nàng cũng tên là Tô Linh Nhi, cùng họ, cùng tên với Linh Nhi đã m·ấ·t của hắn..
Vân Triệt đứng dậy, đối mặt với tiểu cô nương có cái tên tương đồng này, hắn đã định trước không thể ngồi yên không lý đến, bởi vì cái tên "Tô Linh Nhi" vĩnh viễn kích thích dây thần kinh mẫn cảm nhất, yếu ớt nhất của hắn
Nếu như có thể có dù chỉ một tia cơ hội bù đắp, hắn ngay cả muốn liều cả nửa cái m·ạ·n·g, cũng sẽ không một chút do dự
Hắc y nhân ở giữa chộp vào cổ áo sau của tiểu cô nương, nhấc bổng thân thể nhỏ bé của nàng lên, cười gằn nói: "Đúng là tiểu nha đầu quật cường, cư nhiên có thể chạy xa như vậy..
Hắc hắc, hiện tại nữ nhi của hắn rơi vào tay chúng ta, ta cũng muốn xem lão già Tô Hoành Sơn kia miệng có thể c·ứ·n·g như vậy nữa không
"Ngươi..
Các ngươi là những kẻ x·ấ·u
Cha nhất định sẽ tới cứu ta, sau đó đem các ngươi toàn bộ đ·á·n·h ngã
Trong đôi mắt tiểu cô nương tràn đầy sợ hãi, nhưng nàng không k·h·ó·c, gắt gao chịu đựng nước mắt, ra sức giãy dụa kêu lên trong tay hắc y nhân
"Ha ha ha ha
Hắc y nhân c·u·ồ·n·g vọng cười lớn: "Vậy thì thật là không thể tốt hơn, ta thực sự là ước gì hắn tới
Ta cũng muốn nhìn hắn, Tô Hoành Sơn..
Lời của hắc y nhân còn chưa dứt, phía sau hắn, một trận cuồng phong bỗng nhiên ào tới
Thực lực của ba hắc y nhân này phần lớn tập trung ở linh huyền cảnh trung kỳ, đối với Vân Triệt mà nói không hề có uy h·iếp đáng nói, nhưng vì bảo đảm an toàn cho tiểu cô nương, Vân Triệt vẫn lựa chọn lặng lẽ tiếp cận, đến đủ cự ly sau đó trong nháy mắt bộc phát, như một con hùng ưng bỗng nhiên lao đi săn mồi, đ·á·n·h về phía hắc y nhân đang nắm Tô Linh Nhi, thô bạo đẩy hắn ra, đồng thời đoạt lấy tiểu cô nương trong tay hắn, ôm vào lòng
"A ——" Tiểu cô nương bị hoảng sợ kêu lên một tiếng, th·e·o bản năng ôm chặt cánh tay Vân Triệt
Vân Triệt rất nhanh ổn định thân thể, đưa lưng về phía ba hắc y nhân, nhẹ nhàng đặt tiểu cô nương xuống, sau đó mỉm cười nói: "Tiểu muội muội, không phải sợ, ta là tới cứu ngươi
Có ta ở đây, ngươi nhất định sẽ không bị mấy kẻ x·ấ·u này bắt đi
Tiểu cô nương liên tục bị kinh sợ, có chút chưa hoàn hồn, nhưng nhìn ánh mắt ôn hòa cùng nụ cười thân thiện của Vân Triệt, nỗi sợ hãi trong lòng nàng dường như bị gió mát mang đi, thoáng cái tiêu tan rất nhiều, mâu quang cũng biến thành ngập nước
Nàng nhìn Vân Triệt, rất dùng sức gật đầu, hai bàn tay nhỏ bé dùng sức nắm lấy góc áo Vân Triệt, núp ở phía sau hắn
"Ở đâu chạy ra dã tiểu t·ử, lại dám quản chuyện của Hắc Mộc Bảo chúng ta, ta thấy ngươi là s·ố·n·g không nhịn được
Bị Vân Triệt lặng yên không tiếng động tiếp cận đánh lén, hắc y nhân vốn kinh hãi, cho rằng gặp kình đ·ị·c·h, nhưng sau khi dò xét được huyền lực của Vân Triệt chỉ có linh huyền cảnh nhất cấp, tâm thần của hắn hoàn toàn buông lỏng, thanh âm trầm thấp mà âm hiểm
Vân Triệt nắm lấy bàn tay nhỏ bé của tiểu cô nương, bảo vệ nàng ở sau người, nghiêng mặt sang bên, cười lạnh nói: "Trước mặt trẻ con, ta không muốn thấy máu, cho các ngươi năm tức..
Lập tức cút!
Lời nói của Vân Triệt làm cho ba hắc y nhân sửng sốt, sau đó dường như nghe được chuyện cười gì đó, toàn bộ đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g cười lớn, cười không ngừng ngửa tới ngửa lui
"Hắn bảo chúng ta cút
Hắn cư nhiên bảo chúng ta cút!
A ha ha ha ha
"Ai nha
Tiểu t·ử này còn trẻ như vậy, cư nhiên đã là linh huyền cảnh nhất cấp, trách không được lại ngông c·u·ồ·n·g như thế..
"Thiên phú là không sai, bất quá đầu óc này, quả thực không bằng một kẻ ngu ngốc, c·hết đến nơi rồi, cư nhiên bảo chúng ta cút, ha ha ha ha..
Ba người tùy ý cười nhạo, nhìn về phía Vân Triệt ánh mắt dường như đang nhìn một kẻ ngu ngốc đáng thương
Mà Vân Triệt nhìn về phía ánh mắt của bọn họ, càng tràn đầy vẻ khinh thường và thương hại
Hắc y nhân bên trái xoa tay, bước lên trước, đá một cước về phía Vân Triệt, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt: "Tới
Để gia gia tới dạy dỗ ngươi một chút thế nào là làm người
Vân Triệt nheo mắt lại, đón chân phải đang đá tới của hắc y nhân, nhanh như tia chớp đấm một quyền về phía đó
Rầm

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Âm thanh va chạm này vang dội, hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của ba hắc y nhân, tiếp theo một tiếng "răng rắc" thanh thúy vô cùng vang lên, tiếng cười c·u·ồ·n·g của hắc y nhân đình chỉ, gương mặt hoàn toàn vặn vẹo, cả người giống như một cái bao tải rách bị cơn lốc cuốn lên bay ra xa, kèm th·e·o một tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng xa, vô cùng thê lương..
Lực cánh tay của Vân Triệt biến thái cỡ nào
Nếu như không phải là cố kỵ phía sau có một cô bé mà đem lực lượng tập trung nhiều hơn vào sức đẩy, đùi phải của hắc y nhân kia tại chỗ sẽ nát thành bụi phấn
Nhìn hắc y nhân đáng sợ kia dĩ nhiên giống như một con chim lớn bay ra xa, tiểu cô nương há hốc mồm thành hình chữ "O", không tự chủ được "Oa a" lên
Cái đối mặt vừa rồi này, làm cho hai hắc y nhân còn lại tiếng cười đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g cũng hoàn toàn nghẹn lại trong cổ họng, bọn họ mắt trợn tròn, mặt mày hoảng sợ thất sắc, cho dù là kẻ ngu ngốc, cũng phải biết một kích vừa rồi của Vân Triệt là kinh khủng cỡ nào, thanh niên trước mắt này, thực lực còn mạnh hơn so với bọn hắn tưởng tượng không biết bao nhiêu lần, là người bọn hắn căn bản không xứng trêu chọc
Hai người nhìn về phía Vân Triệt ánh mắt do khinh miệt biến thành kinh khủng, bọn họ đồng thời bắt đầu lùi lại, khi thấy Vân Triệt không có ý ép tới, một chữ không dám nói thêm, bỏ chạy thục mạng, rất nhanh thì biến mất trong tầm mắt của Vân Triệt
Những người này có thân ph·ậ·n gì, hắn hoàn toàn không biết, tự nhiên cũng sẽ không có ý định đ·u·ổ·i tận g·iết tuyệt, nếu bọn họ đã bỏ chạy, Vân Triệt cũng lười đ·u·ổ·i kịp
Hắn xoay người lại, nhìn về phía tiểu cô nương cùng tên Tô Linh Nhi này, lại p·h·át hiện nàng đang ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn mình, trong đôi mắt ngập nước tràn đầy những chấm nhỏ lấp lánh
Vân Triệt vốn đang muốn nói, nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, những lời định nói chợt nghẹn lại ở cổ họng, cả người ngây ngốc tại chỗ..
Tiểu cô nương chừng mười tuổi, gương mặt tuyết trắng tinh xảo, phấn điêu ngọc trác, rất là đáng yêu, một đôi mắt trong suốt sáng ngời như những vì sao trên bầu trời đêm
Có thể dự đoán, sau khi nàng lớn lên, tất nhiên là một mỹ nhân cấp bậc họa thủy
Mà điều làm cho Vân Triệt thất thần chính là, ngũ quan của tiểu cô nương này, mọi nơi đều lộ ra..
Bóng dáng của Tô Linh Nhi
Đường nét của nàng, lông mày, mũi, môi, cằm..
Đều rất giống, rất giống với Tô Linh Nhi của hắn, gộp lại cùng một chỗ, giống như phiên bản thu nhỏ và non nớt của Tô Linh Nhi
Chỉ có đôi mắt là rõ ràng không giống
Bởi vì ánh mắt của Tô Linh Nhi của hắn vẫn luôn rất tối, cũng luôn luôn lộ ra vẻ u buồn khiến người đau lòng, mà ánh mắt của tiểu cô nương này so với bảo thạch còn sáng hơn, so với suối nước còn linh động hơn, giống như tụ tập linh khí thuần khiết nhất giữa t·h·i·ê·n địa
"Linh..
Nhi..
Dung nhan của Tô Linh Nhi hiện lên trước mắt hắn, trong tầm mắt mơ hồ của hắn chậm rãi chồng lên cùng tiểu cô nương, hắn không tự chủ được đưa tay, nhẹ nhàng đặt lên gò má trơn mềm của cô bé, ngón tay và tâm linh đều đang run rẩy
Động tác này của hắn cũng không gây ra sự ch·ố·n·g cự của tiểu cô nương, nàng nhìn Vân Triệt thần tình khác thường, chớp mắt, lễ phép nói: "Đại ca ca, cám ơn ngươi đã cứu ta..
Đại ca ca ngươi thật là lợi hại, thoáng cái liền đem người x·ấ·u đánh bay lên trời, giống như..
Giống như cha lợi h·ạ·i vậy
Lời của tiểu cô nương làm cho Vân Triệt tỉnh lại từ trong sương mù, hắn đã nh·ậ·n ra sự thất thố của mình, vội vàng thu hồi tinh thần, tr·ê·n mặt lộ ra nụ cười: "Không cần cảm tạ, kẻ x·ấ·u đều đáng bị trừng phạt..
Ngươi tên là..
Tô Linh Nhi, đúng không
"Ừ
Tiểu cô nương gật đầu
Nàng kiên cường hơn Vân Triệt tưởng tượng, nhìn bộ dáng của nàng, nỗi sợ vừa rồi dường như đã hoàn toàn tan biến, cũng không cần hắn phải an ủi
Nàng nghiêng đầu: "Đại ca ca, sao ngươi lại biết tên của ta
"Là lúc bọn hắn gọi ngươi ta nghe được..
Tiểu muội muội năm nay ngươi mấy tuổi
Vân Triệt mỉm cười hỏi
"Mười tuổi
Tiểu cô nương vươn hai tay, xòe mười ngón, cười hì hì nói
Dường như đối với nàng mà nói, mười tuổi là một chuyện rất tuyệt vời
Nàng hỏi ngược lại: "Đại ca ca, ngươi tên gì vậy
"Ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta là Vân Triệt
Vân Triệt không hề giấu giếm trực tiếp t·r·ả lời
"Vân..
Triệt
Tiểu cô nương chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Tên kỳ cục..
Ngô..
Sao lại cảm thấy kỳ quái nhỉ..
Sau khi Vân Triệt nói ra tên, tiểu cô nương bỗng nhiên rơi vào trạng thái mê man, ngón tay nàng đặt ở bên môi, nghiêng đầu nhìn Vân Triệt, dường như đang cố gắng suy nghĩ điều gì đó
"Sao vậy
Tên của ta có kỳ quái như vậy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Triệt cười nói
Tiểu cô nương càng cố gắng chớp mắt, sau đó mang theo ba phần sương mù, bảy phần nghiêm túc hỏi: "Đại ca ca, có phải chúng ta đã từng gặp nhau không
Sao ta lại bỗng nhiên cảm thấy hình như đã gặp đại ca ca ở đâu đó..
Ngay cả tên của đại ca ca, cũng có một chút..
Cảm giác rất quen thuộc
"Ha ha
Vân Triệt nở nụ cười, hắn nhịn không được đưa tay xoa nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: "Ta cũng vậy
Tiểu Linh Nhi không chỉ tên giống một người rất quan trọng của ta, ngay cả dáng vẻ cũng rất giống
Loại cảm giác này thật kỳ diệu, gọi là duyên ph·ậ·n
Nói rõ ta và tiểu Linh Nhi rất có duyên, sẽ trở thành bạn rất thân
"Duyên ph·ậ·n
Tiểu cô nương rất nghiêm túc lẩm bẩm hai chữ này, tiếp theo lông mày cong thành hai vầng trăng nhỏ: "Ừ
Chỉ cần đại ca ca không gh·é·t ta, ta nguyện ý cùng đại ca ca trở thành bạn rất thân
(Trong thiết lập ban đầu, Thương Vân Đại Lục và Huyễn Yêu Giới đều có một hệ thống phân chia cấp độ huyền lực đ·ộ·c lập, tương ứng với Thiên Huyền Đại Lục ở các đại cảnh giới và tiểu cảnh giới, chỉ là tên gọi khác nhau, trước đó có một chỗ cũng tiện thể nhắc tới..
Sau này nghĩ lại, để không tạo thành sự hỗn loạn cho mọi người và chính ta (chủ yếu là chính ta), vẫn là thống nhất đi
Toàn bộ là: Sơ, Nhập, Chân, Linh, Địa, Thiên, Vương, Bá, Quân, Thần, Thánh!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.