Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 3: - Ngươi cưới ta?:.




**Chương 3: Ngươi cưới ta?**
"A!!
Tiêu Linh Tịch kêu lên một tiếng sợ hãi, như một con thỏ nhỏ bị kinh động nhảy về phía sau
Nàng đưa tay sờ lên đôi môi tê dại không rõ nguyên do, đôi mắt đẹp trợn to, một dải mây hồng từ trên khuôn mặt trắng như tuyết nhanh chóng lan đến tận cổ: "Ngươi..
Ngươi..
Ngươi lại trộm hôn ta!
"Sao ngươi lại phản ứng như thế
Rõ ràng là người sai, Tiêu Triệt lại mang vẻ mặt vô tội cộng thêm biểu tình đau lòng: "Lúc nhỏ, ngươi thích nhất chơi trò thân mật với ta
Giờ mỗi lần ta hôn ngươi một cái, ngươi đều giống như bị kinh hách rất lớn vậy
"Ngươi, ngươi, ngươi..
Ngươi cũng biết đó là chuyện trước kia
Mặt Tiêu Linh Tịch càng ngày càng đỏ: "Chúng ta bây giờ đều là người lớn, không thể tùy tiện hôn nhau
Ngươi..
Ngươi cũng sắp có lão bà, sau này chỉ được phép hôn lão bà ngươi
"Vì cái gì..
"Bởi vì ta là tiểu cô của ngươi
Tiêu Linh Tịch tức giận giậm chân
"Vậy..
Ta luôn muốn hôn ngươi thì phải làm sao
Tiêu Triệt chống cằm, cười tủm tỉm nói
Thiếu nữ 15 tuổi đáng yêu hoạt bát trước mặt này, căn bản không có nửa điểm uy h·iếp của "tiểu cô"
"Hừ..
Vậy ngươi cưới ta đi
Tiêu Linh Tịch hếch chóp mũi, giận dỗi nói
"Này
Ngươi là tiểu cô của ta, làm sao có thể cưới ngươi..
Tiêu Triệt hạ giọng, nhưng ánh mắt lại trừng lớn hơn vài phần
"Biết vậy còn tùy tiện hôn
Còn dám hôn trộm ta, ta sẽ nói cho lão bà Hạ Khuynh Nguyệt của ngươi biết, để nàng xử lý ngươi, hừ hừ
Tiêu Linh Tịch hất trán, đầy đắc ý nhìn hắn
Lúc này, giọng Tiêu Hồng lại lần nữa truyền đến từ bên ngoài: "Thiếu gia, chuẩn bị xong chưa
Nên đi Hạ gia đón dâu rồi
"Được, ta ra ngoài ngay
Tiêu Triệt nhìn qua trang phục của mình lúc này, chuẩn bị đi ra ngoài
Vừa bước được hai bước, liền bị Tiêu Linh Tịch giữ chặt, nghiêm túc nói: "Tiểu Triệt
Trước khi đi cưới Hạ Khuynh Nguyệt, lặp lại ước định hôm qua chúng ta đã giao hẹn một lần, không được sai một chữ, bằng không ta không cho ngươi ra ngoài
Ước định ngày hôm qua
Tiêu Triệt tùy ý nghĩ lại, hơi bất đắc dĩ nói: "Được rồi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi thành hôn với Hạ Khuynh Nguyệt, không thể có lão bà mà quên tiểu cô, không thể giảm bớt thời gian ở cùng tiểu cô, đối với lời kêu gọi của tiểu cô, cũng phải tùy gọi tùy đến như trước kia..
Chắc là không sai một chữ nào chứ
"Hì hì, thế mới ngoan
Tiêu Linh Tịch nở nụ cười đáng yêu, nhưng tay kéo Tiêu Triệt vẫn không buông ra: "Bất quá, vẫn phải thêm một điều nữa, là ta hôm qua quên mất..
Tuy rằng Hạ Khuynh Nguyệt trở thành lão bà của ngươi, nhưng, địa vị của nàng trong lòng ngươi không thể cao hơn ta
Lặp lại ngay, nói mau, nói mau, nói mau
Tiêu Triệt liếc mắt, nhìn vào đôi mắt đẹp của nàng nói: "Ngươi hôn ta một cái, ta sẽ đáp ứng
"Vậy..
Ngươi cưới ta
"..
Tiêu Triệt chịu thua
"Thiếu gia, còn chưa xong sao
Đã qua "giờ lành" là tối kỵ, tiếng thúc giục của Tiêu Hồng lại một lần nữa truyền đến từ ngoài cửa
Tiêu Triệt đặt tay lên cửa, nhưng không đẩy ra ngay, mà nhỏ giọng nói: "Chuyện này, ta không thể đáp ứng tiểu cô..
Bởi vì địa vị của tiểu cô trong lòng ta, một trăm Hạ Khuynh Nguyệt cũng không sánh bằng
Ta không muốn lấy nàng so sánh với tiểu cô
Dứt lời, hắn mới đẩy cửa, thong dong bước ra ngoài
Tiêu Linh Tịch đứng ngây người tại chỗ một lúc lâu, khóe môi cong lên một đường cong vui vẻ, giống như một tiểu cô nương nhận được viên kẹo yêu thích, nhảy chân sáo theo ra ngoài
Tiêu Triệt bước ra khỏi phòng, đội ngũ đón dâu được xem là miễn cưỡng hoa lệ đã chờ sẵn ở đó
Tiêu Hồng cười hiền hòa với hắn: "Thiếu gia, mời lên ngựa
Trên đường đón dâu, ta sẽ dốc toàn lực bảo vệ thiếu gia chu toàn..
Đương nhiên, ngày đại hỉ của thiếu gia, chỉ có hỉ không có tai ương, chắc là cũng không cần đến lão hủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hồng gia, làm phiền rồi
Tiêu Triệt mỉm cười với Tiêu Hồng, trực tiếp xoay người lên ngựa
Lúc này, một giọng nói ôn hòa bỗng nhiên truyền đến từ phía bên tay trái:
"Xem ra ta đến vừa kịp lúc
Tiêu Triệt đệ đệ đây là muốn đi đón dâu sao
Thật sự là chúc mừng, chúc mừng
Tiêu Triệt khẽ nhíu mày, nhìn theo tiếng nói, thấy hai nam t·ử thanh niên đang chậm rãi đi về phía hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nam t·ử lên tiếng trạc hai mươi tuổi, dáng người trung bình, diện mạo tuấn tú phong nhã, ánh mắt trong trẻo, trên mặt treo nụ cười ôn hòa như gió xuân
Phía sau hắn, nhắm mắt đi theo là một nam t·ử thanh niên có diện mạo gầy yếu hơn, tuổi tác có vẻ nhỏ hơn hắn một chút, bước chân luôn theo sau nam t·ử phía trước một thân vị
Nhìn thấy bọn họ, Tiêu Triệt mỉm cười: "Hóa ra là Ngọc Long ca và Tiêu Dương ca, các ngươi đến đây, là đặc biệt vì tiễn ta sao
Tiêu Ngọc Long, con trai đ·ộ·c nhất của Tiêu Vân Hải, môn chủ đương nhiệm của Tiêu môn, năm nay tròn hai mươi tuổi
Bất luận diện mạo, t·h·i·ê·n phú, cách ăn nói hay trí tuệ, đều là sự tồn tại cao cấp nhất trong thế hệ trẻ của Tiêu môn
Trước mắt, Huyền Lực đã đạt Nhập Huyền cảnh tam cấp, là niềm kiêu hãnh của Tiêu Vân Hải, cũng được Tiêu môn ký thác kỳ vọng cao
Nếu không có gì bất trắc lớn, hắn sẽ là môn chủ kế nhiệm của Tiêu môn
Mà người sở hữu nhiều hào quang như hắn lại không hề có chút ngạo khí, đối với ai cũng tao nhã, cho dù là đối mặt với Tiêu Triệt t·à·n p·h·ế như vậy, cũng luôn ôn hòa lễ độ, chưa bao giờ lộ ra chút ý trào phúng nào, ngược lại thường xuyên biểu hiện sự quan tâm đến việc huyền mạch bị tổn h·ạ·i của hắn
Trước giờ, Tiêu Triệt đối với hắn đều có hảo cảm rất sâu, còn có chút cảm kích và sùng bái..
Đương nhiên, là Tiêu Triệt của trước ngày hôm nay
Thân phận người phía sau Tiêu Ngọc Long cũng không đơn giản, cũng không phải đệ t·ử Tiêu môn bình thường, mà là cháu trai nhỏ tuổi nhất của nhị trưởng lão, Tiêu Dương
Hiện nay mười chín tuổi, Sơ Huyền cảnh cửu cấp, từ nhỏ đã đi theo sau Tiêu Ngọc Long, luôn coi hắn là chủ, sai đâu đ·á·n·h đó
Bất quá hắn đối với Tiêu Triệt thì không được thân thiết như Tiêu Ngọc Long
Tuy rằng đều là cháu của trưởng lão, nhưng hắn đối với Tiêu Triệt luôn là khinh thường, không thèm quan tâm
Tiêu Triệt ngẫu nhiên chủ động nói chuyện với hắn một hai câu, hắn hoặc là không thèm để ý, hoặc là chỉ hếch mũi lên trời hừ hừ hai tiếng
Là cháu của trưởng lão, Tiêu Triệt không những có nhà riêng, mà còn có một tiểu viện đ·ộ·c lập, nhưng trong viện này, ngoại trừ gia gia Tiêu l·i·ệ·t và tiểu cô Tiêu Linh Tịch, cùng với người bạn duy nhất của hắn, bình thường rất ít người đến
Lúc này Tiêu Ngọc Long lại mang theo Tiêu Dương chủ động đi đến đây, mục đích có lẽ cũng chỉ có việc nhìn theo hắn đi đón dâu
"Ha ha, đương nhiên
Tiêu Ngọc Long cười sang sảng, tiến lại gần nói: "Hôm nay ngươi cưới chính là đệ nhất Minh Châu của Lưu Vân thành chúng ta
Đây không chỉ là đại sự của Tiêu môn chúng ta, mà còn là đại sự của toàn bộ Lưu Vân thành
Ngươi có thể cưới được Minh Châu như vậy, ca ca như ta đây thật sự là vui mừng và hâm mộ, đương nhiên, còn có chút hổ thẹn nữa, ha ha ha ha
Tiêu Triệt cũng cười: "Ngọc Long ca nói đùa, với nhân tài như Ngọc Long ca, nếu muốn thành hôn, toàn bộ nữ t·ử ưu tú của Lưu Vân thành còn không phải mặc cho ngươi chọn lựa sao
"Thiếu gia, chúng ta cần phải đi rồi
Tiêu Hồng nhắc nhở
"Tiêu Triệt đệ đệ, mau đi đi
Chúng ta mỏi chân ngóng trông ngươi đem Minh Châu của Lưu Vân thành phong cảnh cưới vào cửa
Tiêu Ngọc Long cười nói
Tiêu Triệt gật đầu, ngồi vững trên ngựa, đội ngũ đón dâu liền rời viện, trong tiếng chiêng trống rộn rã thẳng tiến đến Hạ gia
Khoảnh khắc Tiêu Triệt rời khỏi tầm mắt, nụ cười trên mặt Tiêu Ngọc Long chợt cứng lại, sau đó vẻ mặt trở nên vô cùng âm trầm
Hắn đột nhiên xoay người, giáng một bạt tai hung hăng vào mặt Tiêu Dương, trong miệng phát ra âm thanh trầm thấp: "p·h·ế vật
Tiêu Dương bị một bạt tai của Tiêu Ngọc Long đ·á·n·h bay ra ngoài, mặt trái s·ư·n·g vù lên
Hắn vội vàng lảo đ·ả·o bò đến dưới chân Tiêu Ngọc Long, k·i·n·h hãi nói: "Ta..
Ta rõ ràng đã bỏ Thí Tâm tán vào, tin tức hắn bỗng nhiên té xỉu trước đó cũng là thật..
Ta..
Ta cũng không biết tại sao lại thế này..
"Hừ
Tiêu Ngọc Long nhíu chặt mày, khuôn mặt vặn vẹo: "Ta tốn nhiều công sức như vậy để tạo ra loại kịch đ·ộ·c mà ngay cả Tư Đồ Doãn cũng không tra ra được, vậy mà ngươi lại làm hỏng
Chẳng lẽ muốn ta trơ mắt nhìn Hạ Khuynh Nguyệt cứ như vậy gả cho Tiêu Triệt phế vật kia
"Lão đại, tên tiểu t·ử kia vừa mới đi ra ngoài, trên đường đón dâu, chúng ta có rất nhiều cơ hội..
Tuy rằng chúng ta không tiện ra mặt, nhưng hoàn toàn có thể xúi giục đám người Vũ Văn gia, còn có mấy công t·ử thành chủ phủ kia
Bọn họ đều thèm nhỏ dãi Hạ Khuynh Nguyệt, đối với việc Hạ Khuynh Nguyệt phải gả cho Tiêu Triệt đều hận nghiến răng, chỉ cần khích bác một chút, hơn nữa, ra khỏi cửa rồi, nhất định có thể..
"Nếu đơn giản như vậy, ta còn cần hao tổn nhiều tâm tư như vậy để tạo ra Thí Tâm tán sao
Tiêu Ngọc Long lạnh lùng ngắt lời Tiêu Dương: "Tiêu Triệt tuy là p·h·ế vật, nhưng gia gia Tiêu l·i·ệ·t của hắn lại là Linh Huyền cảnh thập cấp, trong Lưu Vân thành không ai địch nổi, ai dám trêu chọc hắn
Phụ thân Hạ Khuynh Nguyệt đối với hôn sự này cũng chưa từng có dị nghị, dám công khai gây sự, tương đương với đắc tội đồng thời Tiêu l·i·ệ·t và Hạ gia
Cho dù đám tiểu t·ử Vũ Văn gia và thành chủ phủ kia dám, người nhà bọn họ cũng tuyệt đối sẽ dốc toàn lực ngăn cản..
Hơn nữa, ngươi không thấy Tiêu Hồng lão gia hỏa kia tự mình đi cùng sao
Có hắn ở đó, ai có thể gây chuyện
Tiêu Ngọc Long vừa nói, nắm chặt hai tay không ngừng phát ra tiếng "răng rắc" của xương cốt sai vị
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hạ Khuynh Nguyệt, liền kinh ngạc như gặp tiên nhân
Một người luôn bình tĩnh trước mọi việc như hắn khi đó lại trực tiếp hồn vía thất lạc
Từ lúc đó, hắn đã thề đời này nhất định phải khiến Hạ Khuynh Nguyệt trở thành nữ nhân của hắn
Thế mà nay, Hạ Khuynh Nguyệt lại sắp gả cho kẻ bị khinh thường trong Tiêu môn là Tiêu Triệt, điều này làm sao hắn cam tâm
"Lão đại, kỳ thật..
kỳ thật ngươi cũng không cần quá lo lắng
Tiêu Dương liếc nhìn sắc mặt Tiêu Ngọc Long, cẩn thận nói: "Ngươi nghĩ mà xem, với tính tình của Hạ Khuynh Nguyệt, mấy tài tuấn bậc nhất Lưu Vân thành, nàng đều luôn lười nhìn một chút, có thể thích Tiêu Triệt tiểu t·ử kia sao
Nàng gả cho Tiêu Triệt, chẳng qua chỉ là vì ước định mười sáu năm trước mà thôi
Ta nghĩ nàng cho dù gả đến đây, cũng tuyệt đối không cho phép Tiêu Triệt phế vật như vậy chạm vào một ngón tay của nàng..
Mà sau này nàng gả đến Tiêu môn chúng ta, cơ hội lão đại tiếp xúc với nàng sẽ tăng lên rất nhiều
Với tướng mạo và t·h·i·ê·n phú của lão đại, hơn nữa đối lập với Tiêu Triệt phế vật kia, thời gian dài, còn sợ không thuyết phục được Hạ Khuynh Nguyệt
Đến lúc đó..
Nghe Tiêu Dương nói, sắc mặt âm trầm của Tiêu Ngọc Long bắt đầu giãn ra, đôi mắt hẹp dài cũng từ từ nheo lại
Hắn đưa ngón tay chạm chóp mũi, cúi đầu nói: "Ngươi nói ngược lại rất có lý..
Xem ra không đ·ộ·c c·hết được tên p·h·ế vật kia, ngược lại vẫn là một chuyện tốt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.