**Chương 34: Tinh Ẩn, Lấy Máu Tế Hận (Hạ)**
Buổi offline mừng sinh nhật lần thứ 7 của Tàng Thư Viện tại… “A!!!”
Một mảng lớn huyết hoa từ bụng Tiêu Ngọc Long nổ tung, vốn đang trong trạng thái say rượu, Tiêu Ngọc Long phát ra một tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết, từ trên giường lăn xuống, hai tay ôm bụng, đau đớn quằn quại trên mặt đất
Cửa bị đẩy mạnh ra, Tiêu Dương còn chưa đi xa nghe thấy tiếng kêu thảm vội vã quay lại, khi nhìn rõ tình trạng trước mắt, sắc mặt hắn lập tức trở nên trắng bệch, hai tay run rẩy rối loạn: “Đại… Đại ca!”
Hắn muốn đỡ Tiêu Ngọc Long, lại không dám tự tiện đụng vào hắn, sau một trận kinh hoảng, hắn nhanh chóng chạy ra ngoài, bên ngoài rất nhanh truyền đến tiếng hắn gào thét: “Môn chủ… Môn chủ
Tiêu Ngọc Long… Tiêu Ngọc Long bị đâm… Môn chủ!!”
Dưới màn đêm, âm thanh của Tiêu Dương truyền đi rất xa, khiến cho Tiêu môn vốn đang rất yên tĩnh lập tức trở nên hỗn loạn
Nhìn Tiêu Ngọc Long ngã trên mặt đất rên rỉ, Tiêu Triệt cười lạnh, đẩy cửa, không nhanh không chậm đi ra ngoài
Không lâu sau, Tiêu Vân Hải, Tiêu Cổ, cùng mấy đại trưởng lão xông vào
Nhìn thấy Tiêu Ngọc Long bị đâm vào bụng, toàn thân nhuốm máu, Tiêu Vân Hải sửng sốt, lảo đảo vọt tới: “Ngọc Long… Ngọc Long!!”
“Phụ… thân…” Ý thức Tiêu Ngọc Long chưa tan, rượu cũng hoàn toàn tỉnh, hắn giơ tay nắm ống tay áo Tiêu Vân Hải, phát ra âm thanh đau đớn yếu ớt
“Mau
Mau đưa hắn lên giường!” Tiêu Cổ vừa nói, vừa nhanh chóng mở hòm thuốc
Mấy trưởng lão đi theo cũng đầy mặt kinh hãi… Là ai
Đây là ai làm!
Tiêu Ngọc Long được đỡ lên giường nằm thẳng, Tiêu Vân Hải và đại trưởng lão dùng Huyền Lực mạnh mẽ cầm máu vết thương cho hắn
Tiêu Vân Hải sắc mặt méo mó nói: “Tiêu Cổ, tình huống thế nào?”
Tiêu Cổ vẫn cau mày, nghe Tiêu Vân Hải hỏi, hắn thở dài một tiếng, nói: “Tính mạng không đáng ngại
Kẻ ám sát hiển nhiên không định lấy mạng hắn, nhưng một đao này… quá ác độc
Vừa vặn đâm vào ‘Huyền Tâm’ của huyền mạch
Nơi này bị đâm, huyền mạch sẽ giống như một quả bóng bị thủng, không những huyền mạch bị tổn hại, mà toàn bộ Huyền Lực cũng đều tiết ra hết.”
“Cái gì… Sao!?”
“Toàn bộ Huyền Lực cũng đều tiết ra hết” khiến Tiêu Vân Hải như nghe thấy tiếng sấm, sắc mặt thoáng chốc tái nhợt, hắn cố gắng trấn tĩnh, mang theo từng tia hy vọng hỏi: “Vậy… Bao lâu mới có thể khôi phục?”
Tiêu Cổ lắc đầu: “Là Huyền Lực tiết ra hết, mà không phải hao hết, căn bản không có khả năng khôi phục
Nhưng may mắn là, huyền mạch tổn thương còn có thể chữa trị, sau khi chữa trị, có thể lại… từ đầu luyện lại.”
Thân thể Tiêu Vân Hải đột nhiên chao đảo, sắc mặt Tiêu Ngọc Long cũng tràn đầy tuyệt vọng
Một đao này không lấy mạng Tiêu Ngọc Long, lại phế đi toàn bộ Huyền Lực của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa, lại vào thời điểm bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời hắn
Việc Tiêu Môn đột nhiên có được cơ hội nhập Tiêu tông giống như bánh từ trên trời rơi xuống
Tiêu Ngọc Long hao hết tâm tư giành được cơ hội ngàn năm có một này, cuối cùng cũng có thể một bước lên mây, nhưng ngay trước đêm mộng đẹp sắp thành hiện thực, lại bị phế bỏ toàn bộ Huyền Lực… Bọn họ dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được, Tiêu Cuồng Vân không thể nào mang một phế vật Huyền Lực đã cạn kiệt về Tiêu tông
“Là ai… Rốt cuộc là ai… Sao lại độc ác như vậy!
Là ai!!”
Sắc mặt Tiêu Vân Hải xanh mét, toàn thân phát run
Vốn dĩ hắn còn đang rất vui mừng vì chuyện Tiêu Ngọc Long sắp tới Tiêu tông, tâm tình trước nay chưa từng tốt đẹp như vậy, hắn còn tranh thủ buổi chiều, khẩn cấp tự mình chuẩn bị hành trang ngày mai cho Tiêu Ngọc Long
Không ngờ rằng, vừa mới bước hai bước trên con đường lên Thiên Đường, liền lập tức rơi trở lại Địa Ngục
“Môn chủ, ngươi trước bình tĩnh
Ngọc Long hắn bây giờ còn có ý thức, hắn có lẽ sẽ biết là ai hạ độc thủ.” Tiêu Ly nói với vẻ mặt nghiêm trọng
Tiêu Vân Hải như vừa tỉnh mộng, nhanh chóng đi đến bên cạnh Tiêu Ngọc Long, trầm giọng hỏi: “Ngọc Long
Ngươi có thấy rõ ai là người đâm ngươi không!”
Lúc này, bụng Tiêu Ngọc Long đã được Tiêu Cổ quấn băng vải, thương thế tạm thời ổn định
Hắn lắc đầu, đau khổ nói: “Không biết… Ta căn bản không nhìn thấy bất kỳ ai…”
“Không nhìn thấy bất kỳ ai?” Tiêu Vân Hải trừng lớn mắt
Lúc này, Tiêu Thành bỗng nhiên ánh mắt chợt lóe, kinh ngạc nói: “Mau nhìn bên kia cửa sổ!”
Đối diện với cửa sổ, rõ ràng có một cái lỗ lớn bằng nắm tay
Tiêu Vân Hải đặt tay lên đó, toàn thân sát khí bộc lộ
“Rất hiển nhiên, có người vẫn ẩn nấp sau cửa sổ, đợi Ngọc Long tiến vào, nhân lúc hắn say rượu, phóng thanh đoản đao này đả thương Ngọc Long!” Tiêu Ly thận trọng nói: “Sân này ở khu vực trung tâm của Tiêu môn, lại có người có thể lặng lẽ lẻn vào đây tiến hành ám sát, hơn nữa sau khi ám sát lại không bị phát hiện… Người này, hoặc là rất quen thuộc Tiêu môn, hoặc là, căn bản chính là người của Tiêu môn chúng ta gây nên!!”
Nói xong, Tiêu Ly cố ý liếc mắt nhìn Tiêu Bác, Tiêu Trạch, Tiêu Thành
Lời nói của Tiêu Ly khiến trong lòng Tiêu Vân Hải chấn động… Tiêu môn ở Lưu Vân thành thuộc về gia tộc tu Huyền nhất đẳng, muốn lẻn vào Tiêu môn ám sát tông chủ chi tử, độ khó và nguy hiểm đều cực kỳ lớn
Mà Tiêu Ngọc Long bình thường bên ngoài nho nhã lễ độ, danh tiếng vô cùng tốt, vậy ai, lại là vì lý do gì mà ám sát hắn
Mà nếu kẻ ám sát là người Tiêu môn, vậy mọi chuyện liền trở nên dễ giải thích!
Nếu là người trong Tiêu môn gây nên, “lẻn vào” liền trở nên vô cùng đơn giản, cũng có thể dễ dàng bắt được thời cơ Tiêu Ngọc Long say rượu
Mà lý do… Đương nhiên là ghen tị Tiêu Ngọc Long sắp được mang về Tiêu tông
Phế đi, hoặc giết hắn, Tiêu tông sẽ chọn người khác
Kẻ ám sát cũng sẽ có cơ hội
Nghĩ đến những điều này, trong lòng Tiêu Vân Hải run rẩy, cảnh giác tăng cao… Bởi vì bên cạnh nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão, đều có hiềm nghi rất lớn
Bọn họ nằm mơ đều muốn đưa tôn tử của mình đến Tiêu tông
Nay đối mặt với cơ hội ngàn năm có một khi người của Tiêu tông tới, bọn họ làm ra chuyện điên rồ gì cũng không có gì lạ
“Tiêu Cổ, thương thế của Ngọc Long hiện giờ thế nào?” Tiêu Vân Hải cắn răng, cố gắng trấn tĩnh nói
“Vết thương đã cầm máu, đắp thuốc, không có gì đáng ngại
Với thể chất của Ngọc Long, nửa tháng có thể khôi phục bảy, tám phần
Chỉ là chữa trị huyền mạch, có lẽ phải mất mấy tháng
Đến lúc đó, Huyền Lực cũng phải tu luyện lại từ đầu.” Tiêu Cổ chi tiết nói
Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu kinh hoàng: “..
Cháy
Cháy rồi
Phòng dược sự, còn có nam viện… Đều cháy rồi!!”
“Cái gì!!”
Tiêu Cổ quay người, sau đó không màng tất cả, chạy ra ngoài
Phòng dược sự chứa vô số dược liệu, đan phương, đây đều là những thứ hắn coi như sinh mệnh
Tiêu Vân Hải và mọi người cũng chấn động, bởi vì nam viện, chính là nơi ở của môn chủ và mấy đại trưởng lão
Tứ đại trưởng lão không nói hai lời, trực tiếp chạy như điên ra ngoài
Tiêu Vân Hải hơi do dự, nói với Tiêu Ngọc Long: “Ngọc Long, thương thế của ngươi không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi cho tốt, không cần nghĩ nhiều, ta nhất định sẽ mau chóng bắt được hung thủ ám sát ngươi!!”
Nói xong, Tiêu Vân Hải cũng bước nhanh ra khỏi cửa, đi thẳng đến nam viện
Chỗ đó có tất cả những vật quan trọng mà hắn tích góp nửa đời, lúc này nghe tin cháy, không tự mình đi qua, làm sao hắn có thể yên tâm
Trong phòng nhất thời chỉ còn lại Tiêu Ngọc Long
Huyền mạch bị phá, lại bị thương nặng, Tiêu Ngọc Long vẫn không nhúc nhích nằm ở đó… Đừng nói động đậy thân thể, toàn thân yếu ớt đến mức ngay cả ngón tay út cũng không thể nhấc lên
Hắn ngây ngốc nhìn nóc nhà, ánh mắt u ám, hắn ước gì đây là một giấc mộng…
Đạp, đạp, đạp…
Rõ ràng không nên có người, nhưng bên tai Tiêu Ngọc Long, lại vang lên tiếng bước chân trầm thấp
Thanh âm này khiến hắn nổi da gà, cố gắng nghiêng đầu về phía nơi phát ra âm thanh… Hắn nhìn thấy một bóng người đang tiến lại gần… Một người tuyệt đối không nên xuất hiện ở đây…
“Tiêu… Triệt!?” Nhìn người xuất hiện trước giường như quỷ mị, Tiêu Ngọc Long hai mắt trừng lớn, gần như không dám tin vào mắt mình
Hắn rõ ràng đã bị trục xuất khỏi Tiêu môn, vĩnh viễn không được bước vào… Sao có thể xuất hiện ở đây
“Tinh ẩn” ba canh giờ, trừ phi bị động giải trừ trạng thái ẩn nấp, bằng không trong khoảng thời gian này Tiêu Triệt có thể tự do hủy bỏ và tiến vào trạng thái ẩn nấp, cho đến khi hiệu quả ba canh giờ chấm dứt
Hắn đứng trước giường Tiêu Ngọc Long, lạnh lùng nhìn hắn: “Tiêu Ngọc Long, ngươi có vẻ rất ngạc nhiên.”
“Ngươi… Sao ngươi… Lại ở đây!!” Tiêu Ngọc Long giọng khàn khàn
Hắn giãy dụa muốn ngồi dậy, nhưng chỉ nâng được nửa cánh tay, liền yếu ớt ngã xuống
“Ta làm sao lại ở đây?” Tiêu Triệt cười, nụ cười rất hiền hòa, nhưng trong mắt Tiêu Ngọc Long, lại khiến hắn cảm thấy lạnh lẽo từ thân đến tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn chậm rãi cầm lấy thanh đoản đao bị Tiêu Cổ rút ra từ người Tiêu Ngọc Long, chỉ về phía hắn: “Đương nhiên, là đến đòi nợ ngươi.”
“Đòi nợ
Nợ gì
Ngươi có biết ngươi đang làm gì không!” Thân thể Tiêu Ngọc Long run rẩy, đột nhiên, đồng tử hắn co lại: “Kẻ ám sát ta là ngươi
Không… Không thể nào
Không thể nào!!”
“Ngươi lại còn có mặt mũi hỏi ta nên đòi nợ gì!” Nụ cười trên mặt Tiêu Triệt biến mất, thay vào đó là vẻ dữ tợn như ác ma, ngũ quan hắn vặn vẹo trở nên đáng sợ, tay cầm đoản đao cũng khẽ run lên, sát ý và oán hận vô tận lúc này không hề giữ lại mà bộc phát…
“Vào ngày ta thành hôn, ngươi dùng Thí Tâm tán độc giết ta
Nếu không phải ta được vận mệnh chiếu cố, hiện tại ta đã là người chết!!”
“Ngươi vì bản thân có thể thăng tiến, nịnh bợ Tiêu Cuồng Vân, không tiếc hãm hại tiểu cô ta, ép ta và Hạ Khuynh Nguyệt chia tay, cũng đuổi ta ra khỏi Tiêu môn… A, đuổi ta ra khỏi Tiêu môn thì thôi, nếu không phải Hạ Khuynh Nguyệt là đệ tử Băng Vân tiên cung, sư phụ của nàng lại vừa vặn ở gần
Hạ Khuynh Nguyệt sẽ gặp vận rủi, mà tiểu cô ta, cũng sẽ mang tiếng oan khuất trở về Tiêu tông, chịu hết khuất nhục
Gia gia ta sẽ cơ khổ không nơi nương tựa, cả đời nuốt hận…”
“Tiêu Ngọc Long… Ngươi nói… Ta nên đòi ngươi món nợ gì đây!!!!”
“Ta phải đối xử với ngươi thế nào, mới có thể khiến ngươi trả đủ món nợ này!!!”
Trong tiếng gầm gừ đầy oán hận, Tiêu Triệt giơ đoản đao lên, đâm mạnh vào Tiêu Ngọc Long
“Dừng… Dừng tay!
A!!!”
Thanh đoản đao sắc bén xẹt qua hai chân Tiêu Ngọc Long, máu tươi văng tung tóe, gân chân của hắn bị cắt đứt một cách tàn nhẫn
Tiêu Ngọc Long phát ra tiếng gào thảm thiết, co rút trong cơn đau như ở địa ngục
Nhìn bộ dạng đau đớn của hắn, trên mặt Tiêu Triệt tràn đầy khoái ý, thanh đoản đao vừa đâm lại lần nữa giơ lên, một tiếng gầm nhẹ, chém mạnh vào hai tay hắn, hai luồng máu tươi phun ra, gân tay của Tiêu Ngọc Long cũng bị cắt đứt
“A a a!!!”
Tiêu Ngọc Long kêu thảm thiết như ác quỷ khóc than, tứ chi nhuốm máu, cả người chìm trong đau đớn và sợ hãi tột cùng
Hắn không ngờ rằng Tiêu Triệt bình thường yếu đuối tự ti lại thật sự muốn giết hắn, hơn nữa ra tay lại tàn nhẫn độc ác như vậy
“Không… Không cần… Tha cho ta… Tha cho ta… Ta còn không muốn chết… Không muốn chết…”
Sắc mặt Tiêu Ngọc Long trắng bệch như tờ giấy, hai đồng tử vì đau đớn và sợ hãi mà mở to hơn mười lần
Tiêu Triệt lại giơ đao lên, cười tàn nhẫn: “Chết
Không, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết… Ta sao nỡ để ngươi chết một cách thống khoái
Ta không những không để ngươi chết, còn muốn ngươi sống thật lâu… Khiến ngươi sống không bằng chết
Khiến ngươi dùng nửa đời sau để chịu đựng đau khổ, nhớ kỹ hậu quả của việc chọc giận ta, làm tổn thương người thân của ta!!”
“Một đao này, ta muốn ngươi mắt không thể thấy!!!”
Xuy xuy!
Hai đao nhanh chóng, đâm vào hai mắt Tiêu Ngọc Long, hai viên nhãn cầu của hắn bị khoét ra, trở thành một mớ hỗn độn
“Ô a a a a a!!!”
Tiếng kêu thảm thiết này phảng phất đến từ địa ngục, thảm thiết đến cực điểm, đủ để cho người nghe thấy toàn thân run rẩy, da đầu tê dại
Mà Tiêu Triệt lại đầy mặt tươi cười, phảng phất như đang nghe tiên nhạc từ thiên đường
Hắn rút đao ra, nheo mắt, thản nhiên cười nói: “Chậc chậc, tiếng kêu thật là rung động lòng người, hãy tận hưởng tiếng kêu của mình đi, bởi vì sau này… Ngươi sẽ không thể phát ra tiếng kêu hay như vậy nữa.”
Xích lạp!
“Một đao này, ta muốn đời này ngươi miệng không thể nói!!”
Đoản đao đâm mạnh vào trong miệng Tiêu Ngọc Long, khi rút ra, một đoạn lưỡi đỏ như máu cùng hơn mười cái răng bay ra
“Một đao này, ta muốn đời này ngươi tai không thể nghe!!!”
Xích!
Ánh đao chợt lóe, máu tươi bay tứ tung, hai tai Tiêu Ngọc Long rời khỏi cơ thể, máu tươi bắn lên mặt đất lạnh lẽo
“Một đao này, ta muốn ngươi… Đoạn tử tuyệt tôn!
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Loại tiểu nhân bỉ ổi như ngươi, không xứng có hậu!!”
Thanh đoản đao nhuốm máu giơ lên, hạ xuống, đâm mạnh vào giữa háng Tiêu Ngọc Long…
“Ách a a…”
Toàn thân Tiêu Ngọc Long cứng đờ, tiếng kêu khàn khàn trong miệng cũng dần im bặt…