Chương 421: Hay là để ta dạy Vân ca ca nhé Chỉ là một cái chạm vai..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại còn cách Phượng Y..
Hơn nữa còn là con trai ruột của mình..
Vậy mà lại thẳng tay c·ắ·t đ·ứ·t cổ tay, giam nửa năm..
Vị Phượng Hoàng Đại Đế này, đối với con gái quả thực yêu thương đến mức kinh thiên động địa
So sánh ra, những chuyện hắn phạm phải mấy ngày nay, cũng đủ để bị lăng trì tám trăm lần
Mà dưới tình huống cực hạn như vậy, Phượng Tuyết Nhi trưởng thành không chỉ có tâm hồn, mà ngay cả thân thể, cũng thuần khiết đến cực hạn
Mà càng là thuần khiết, càng dễ dàng khơi dậy sâu trong nội tâm nam nhân dục vọng vấy bẩn cùng chiếm đoạt mãnh liệt —— nhất là người như Vân Triệt, chưa bao giờ đè nén dục vọng của mình
Vân Triệt không có thu ngón út của mình lại, mà là nhìn ánh mắt tinh khiết của nàng, cười nói: "Tuyết Nhi, phụ hoàng của muội thật sự rất yêu thương muội
Người không hy vọng người khác đụng chạm muội, là lo lắng muội sẽ bị tổn thương
"Ừ, ta biết, phụ hoàng là người quan tâm ta nhất trên đời này
Phượng Tuyết Nhi yếu ớt cười nói
"Nhưng mà, nếu là người thân cận cùng yêu thích, thì những đụng chạm trên thân thể không có gì quan trọng cả, còn có thể khiến cho hai bên càng thêm thân cận và yêu thích
Tuyết Nhi cảm thấy ta là người sẽ làm tổn thương Tuyết Nhi, là người Tuyết Nhi chán ghét sao
Vân Triệt vẻ mặt thuần khiết, thành thật nói
Phượng Tuyết Nhi không chút do dự trả lời: "Vân ca ca tốt như vậy, đương nhiên ta thích Vân ca ca
Ở chung một chỗ với Vân ca ca, ta thật sự rất vui, Vân ca ca còn giúp ta thực hiện được rất nhiều ước mơ
"Ừ
Vân Triệt mỉm cười, đưa ngón út đến trước mặt Phượng Tuyết Nhi: "Vậy chúng ta ngoéo tay
"A..
Nhưng là..
Nhưng là..
Phượng Tuyết Nhi vẫn do dự, sợ sệt
"Yên tâm đi, ở đây chỉ có hai chúng ta, phụ hoàng của muội sẽ không thấy, không biết, cũng sẽ không tức giận
Hơn nữa, Tuyết Nhi năm nay đã mười sáu tuổi, mười sáu tuổi, là tuổi trưởng thành của Tuyết Nhi
Phụ hoàng của muội không thể nào bảo vệ muội cả đời, cho nên, muội phải bắt đầu học cách trưởng thành cùng đ·ộ·c lập, đầu tiên, chính là phải học được căn cứ vào cảm giác của mình cùng phán đoán, để đưa ra quyết định theo nội tâm của mình, mà không phải vĩnh viễn nghe theo lời của người khác
Với sự bảo bọc của Phượng Tuyết Nhi, tự nhiên chưa bao giờ có người nói với nàng những lời tương tự, những lời này từ miệng Vân Triệt nói ra, đối với tâm hồn hoàn toàn vô trần của Phượng Tuyết Nhi tạo thành lực đả kích có thể tưởng tượng được
Mười sáu năm sống theo một phương thức, nàng sớm đã quen, nhưng, muốn đ·á·n·h vỡ thế giới cùng trói buộc của mình từ trước đến nay, lại là một loại bản năng ẩn sâu trong ý thức nhân loại
Lời nói chưa từng nghe, để cho tâm hồn Phượng Tuyết Nhi giống như va chạm vào một thế giới khác, một thế giới nàng chưa bao giờ tiếp xúc qua
Nàng lắng nghe tim đập của mình, trong đầu không ngừng tái hiện lời của Vân Triệt..
Nghe theo nội tâm của mình, đưa ra quyết định mình muốn..
Cuối cùng, Phượng Tuyết Nhi rất cố gắng hạ quyết tâm có thể nói là lớn nhất từ khi sinh ra tới nay, nàng học bộ dạng của Vân Triệt, chậm rãi vươn ngón út tinh tế trắng nõn của mình, nhẹ nhàng chạm về phía ngón út của Vân Triệt..
Động tác của nàng rất chậm, khẩn trương, mờ mịt, luống cuống..
Còn có một loại mong đợi mơ hồ..
Cuối cùng, ngón út của nàng chủ động chạm tới ngón út của Vân Triệt, nhất thời, nàng giống như bị điện giật, thoáng cái rụt tay nhỏ bé lại
Nhưng Vân Triệt lại không cho nàng cơ hội như vậy, ngón tay của hắn nhanh chóng tiến về phía trước, nhanh chóng mà mềm mại giữ chặt ngón út của nàng..
Nhất thời, một loại xúc cảm mềm mại trơn mịn đến không thể tưởng tượng nổi truyền đến, giống như đụng chạm vào miếng ngọc ấm thuần khiết nhất, không tì vết trên đời
"A..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phượng Tuyết Nhi khẽ kêu, cả người cũng cứng đờ, ngón út theo bản năng muốn tránh thoát, lại bị Vân Triệt vững vàng giữ chặt, trong khẩn trương, ngón út của nàng thật chặt quấn quanh ngón tay của Vân Triệt, toàn thân lại càng không dám nhúc nhích, ngay cả ánh mắt cũng không dám mở ra
"Ngón út đan xen, lời chúng ta nói lúc trước sẽ vĩnh viễn không nuốt lời
Sau khi Tuyết Nhi hai mươi tuổi, chúng ta muốn cùng nhau đi Thương Phong Quốc Băng Cực Tuyết Vực ngắm tuyết bay ngàn dặm
Vân Triệt nhấc cổ tay, kéo tay nhỏ bé của Phượng Tuyết Nhi, nghiêm trang nói
Chẳng qua là thanh âm rơi xuống, hắn vẫn không có buông ngón tay ra
Thanh âm của hắn, cũng ở một mức độ rất lớn xua tan khẩn trương cùng luống cuống của Phượng Tuyết Nhi, khiến cho ánh mắt của nàng cuối cùng thư hoãn một chút
Trong t·h·i·ê·n đ·ộ·c Châu, Mạt Ly lạnh mắt thấy Vân Triệt nắm chặt ngón út của Phượng Tuyết Nhi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo mà tà dị tràn đầy vẻ khinh thường: "Hừ, lại bắt đầu rồi
Tên ghê t·ở·m này bất luận đi đến đâu, chỉ cần gặp được nữ nhân xinh đẹp, sẽ lập tức bộc lộ ra bản tính sắc ma cùng cầm thú, vĩnh viễn cũng không thay đổi
"Tuyết Nhi, bây giờ cảm giác thế nào, có hay không cảm thấy khó chịu, hoặc là rất khó chấp nhận
Nhìn Phượng Tuyết Nhi mặc dù khôi phục bình tĩnh, nhưng ánh mắt vẫn nhắm không chịu buông ra, Vân Triệt lặng lẽ xích lại gần một chút hỏi
"Ư..
Cảm giác rất kỳ quái
Lông mi Phượng Tuyết Nhi khẽ run, nhẹ nhàng trả lời
"Kỳ quái
"Là một loại..
Không thể nói ra cảm giác, nhưng không phải chán ghét, càng không phải khó chịu..
Ngô..
Chưa từng có loại cảm giác kỳ quái này..
Còn có tim bỗng nhiên đập thật nhanh..
Vân ca ca, huynh có thể nói cho ta đây là cảm giác gì không
"Điều này không thể nói cho muội biết, mà là muốn Tuyết Nhi tự mình cảm nhận và hiểu
Vân Triệt mỉm cười nói, vẻ mặt của hắn giờ phút này, sống sờ sờ chính là một con sói lớn đang lặng lẽ dụ dỗ thỏ trắng nhỏ
Hắn hơi do dự một chút, bỗng nhiên khép toàn bộ bàn tay lại..
Tay nhỏ bé của Phượng Tuyết Nhi vừa vặn, cứ như vậy bị bàn tay Vân Triệt hoàn toàn giữ trong lòng bàn tay
"A..
Phượng Tuyết Nhi nhẹ nhàng kinh hô, nhưng lần này phản ứng, lại không kịch liệt như lúc trước, ngay cả giãy giụa, cũng chỉ có một s·á·t na theo bản năng ban đầu kia
"Như vậy thì sao, Tuyết Nhi có cảm giác gì
Vân Triệt nhẹ nhàng nắm tay nhỏ bé của Phượng Tuyết Nhi..
Đó là một loại mềm mại và trơn mịn hắn không cách nào hình dung được, cứ như vậy lẳng lặng nắm tay nhỏ bé của nàng, hắn cảm giác được toàn thân thần kinh của mình đều không bị khống chế mà buông lỏng, làm sao cũng không muốn buông ra
"Tim đập..
Trở nên nhanh hơn rồi..
Phượng Tuyết Nhi nhẹ giọng nói: "Thì ra, đụng chạm với Vân ca ca, sẽ có loại cảm giác kỳ quái này..
Vân ca ca, có thể cứ như vậy lâu một chút không..
Ta thật muốn biết đây là cảm giác gì
Thỉnh cầu như vậy, Vân Triệt làm sao có thể không đáp ứng, hắn hận không thể mình có thể vĩnh viễn nắm tay nàng
Phượng Tuyết Nhi nhắm mắt lại, rất thành tâm cảm thụ, qua một hồi lâu, nàng nhẹ nhàng lên tiếng: "Vẫn là không rõ..
Ta dường như..
Cảm giác được nhịp tim của Vân ca ca rồi
Oa
Huyết mạch Phượng Hoàng của Vân ca ca thật tinh thuần, so với các hoàng huynh còn tinh thuần hơn..
Di
Phượng Tuyết Nhi mở mắt, nghi hoặc nhìn Vân Triệt: "Thật kỳ quái, tại sao Vân ca ca lại không có tu luyện « Phượng Hoàng Tụng Thế Điển »
Vân Triệt mặc dù mang trong mình huyền kỹ « Phượng Hoàng Tụng Thế Điển » tầng thứ năm, sáu, nhưng cũng chỉ là hai tầng cảnh giới bị thêm vào huyền kỹ mà thôi
Huyền kỹ phát động cần lấy cường độ huyền công tương ứng làm trụ cột, mà Vân Triệt lấy năng lực Tà Thần mầm móng cùng ngộ tính của bản thân vượt qua quy tắc này, mạnh mẽ lấy Phượng Hoàng Hỏa Diễm trụ cột phát động Phượng Dực Thiên Khung Vũ cùng Đốt Tinh Yêu Liên, bất quá uy lực, tự nhiên so với lấy Phượng Hoàng huyền công chân chính phát động thì kém hơn rất nhiều
Cho nên, về phương diện huyền công Phượng Hoàng Tụng Thế Điển, Vân Triệt đúng là có thể nói nửa điểm cũng không có tu luyện, một người tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Điển tùy tiện dò xét thuộc tính huyền lực của hắn một chút sẽ biết được
Vân Triệt thu liễm vẻ mặt, nói: "Bởi vì những năm trước đây, ta vẫn luôn ở Thương Phong Quốc, vì che giấu thân phận, chẳng những phải giấu diếm huyết mạch Phượng Hoàng, càng không thể tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Điển
Năm nay, ta mới trở lại tông môn, thập cửu trưởng lão mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, không có nhàn hạ dạy ta, mà ta nhiều năm bên ngoài, với đồng môn trong lúc cũng không có quá nhiều người quen, cũng tự nhiên sẽ không có người nguyện ý dạy ta Phượng Hoàng Tụng Thế Điển
"Là như vậy sao, không trách được..
Phượng Tuyết Nhi suy nghĩ một chút, bỗng nhiên ánh mắt lóe lên, vẻ mặt trở nên hưng phấn: "Vậy Vân ca ca có muốn học Phượng Hoàng Tụng Thế Điển không
"Đương nhiên muốn
Vân Triệt không chút do dự gật đầu: "Bất quá..
"Nếu muốn..
Vậy để ta dạy Vân ca ca có được không
Phượng Tuyết Nhi cười nhẹ nhàng nói, tựa hồ đây là một việc sẽ làm nàng rất vui vẻ
"Muội..
Dạy ta
Tâm thần Vân Triệt kịch liệt run lên
Khi Phượng Tuyết Nhi nhắc tới "Phượng Hoàng Tụng Thế Điển", ý nghĩ để Phượng Tuyết Nhi dạy hắn Phượng Hoàng Tụng Thế Điển xuất hiện trong đầu hắn, nhưng lập tức liền bị hắn dập tắt
Bởi vì hắn đã lừa gạt thân phận của mình với Phượng Tuyết Nhi, không nỡ tính toán nàng cái gì nữa..
Cho dù Phượng Hoàng Tụng Thế Điển đối với hắn cực kỳ trọng yếu
Nhưng hắn không ngờ, Phượng Tuyết Nhi lại chủ động nói muốn dạy hắn Phượng Hoàng Tụng Thế Điển..
Tâm tình của Vân Triệt, thoáng cái trở nên vô cùng phức tạp
Thấy Vân Triệt không có lập tức đáp ứng, vẻ mặt trở nên do dự quấn quýt, Phượng Tuyết Nhi ngược lại có chút lo lắng, nàng lắc lắc tay Vân Triệt, làm nũng nói: "Vân ca ca, huynh nên đáp ứng để cho ta dạy cho huynh có được không
Vân ca ca cho ta ăn nhiều đồ ngon như vậy, làm ra tuyết rơi xinh đẹp, còn đáp ứng mang ta đi Băng Cực Tuyết Vực..
Ta rất lâu cũng không có vui vẻ như vậy
Ta cũng rất muốn có thể vì Vân ca ca làm được điều gì đó
Mặc dù ta chưa từng dạy người khác, nhưng ta nhất định có thể dạy rất tốt..
Vân ca ca, nên đáp ứng ta có được không, có được không
Vân Triệt nhìn nàng, cười như không cười nói: "Tuyết Nhi, có phải muội muốn ta ở lại thêm một thời gian, sau đó có thể ngày ngày cùng Tiểu Bạch Bạch chơi đùa
Phân nửa tâm tư bị dễ dàng đ·â·m thủng, Phượng Tuyết Nhi ngượng ngùng cười: "Không chỉ là Tiểu Bạch Bạch, ta bây giờ cũng rất thích Vân ca ca, muốn Vân ca ca có thể ở cùng ta lâu hơn một chút..
Trước kia, ta luôn một mình ở chỗ này, mỗi ngày làm những chuyện giống nhau, thật sự rất nhàm chán
Nhưng có Vân ca ca và Tiểu Bạch Bạch, ta cảm thấy mình vui vẻ đến mức sắp không chịu nổi
Nếu để cho ta dạy cho huynh Phượng Hoàng Tụng Thế Điển, sau khi Vân ca ca học xong, sẽ rời đi có được không
Trong mắt Phượng Tuyết Nhi, dạy một Phượng Hoàng Thần Tông đồng môn Phượng Hoàng Tụng Thế Điển thật không có gì đáng nói, bởi vì nó là huyền công mà mỗi đệ t·ử Phượng Hoàng đều có, chỉ cần có huyết mạch Phượng Hoàng là có thể tu luyện, có huyết mạch Phượng Hoàng, nhưng không có tu luyện Phượng Hoàng Tụng Thế Điển ngược lại mới là không bình thường
Bộ dạng Phượng Tuyết Nhi lúc này, nếu hắn cự tuyệt, nàng ngược lại sẽ thất vọng
Hắn vốn không nỡ lòng nào "đánh cắp" Phượng Hoàng Tụng Thế Điển từ trên người Phượng Tuyết Nhi, nhưng là..
"Được rồi
Vân Triệt lựa chọn vui vẻ đáp ứng, nửa là đùa giỡn, nửa là tự mình cảm thán nói: "Để cho Tuyết Nhi..
Tuyết công chúa tự mình dạy ta Phượng Hoàng Tụng Thế Điển, giống như là nằm mơ vậy
"Hì hì
Phượng Tuyết Nhi vui vẻ cười: "Đây là chuyện đầu tiên ta làm vì Vân ca ca, ta nhất định sẽ rất thành tâm
Như vậy..
Bây giờ bắt đầu luôn có được không
"..
Được
"Vân ca ca hiện tại đang bị thương, vừa hay trong lúc dưỡng thương, yên tĩnh tìm hiểu huyền bí quyết, như vậy, ta hiện tại đem tổng bí quyết dạy cho Vân ca ca, Vân ca ca phải cẩn thận lĩnh ngộ nha
Trong thanh âm mềm mại, Phượng Tuyết Nhi giơ ngón tay của mình lên, hư không điểm vào vị trí giữa lông mày của Vân Triệt, một đạo hỏa quang mỉm cười nhanh chóng..
Nhất thời, nguyên bản bí quyết của Phượng Hoàng Tụng Thế Điển rõ ràng in vào trong đầu Vân Triệt.