Nghịch Thiên Tà Thần

Chương 458: Phong hoàng cấm trận




Chương 458: Phong Hoàng Cấm Trận
Trong giọng nói của Dạ Tinh Hàn, ý tứ không đứng đắn rất nặng, ánh mắt càng tràn đầy ** dơ bẩn **
Ngày hôm qua ở lôi đài đấu bài vị, tuy rằng hắn cuồng vọng, nhưng quyết không đến mức như vậy
Phượng Tuyết Nhi ở dưới ánh mắt của hắn, cảm thấy toàn thân một trận khó chịu, đáp lại nói: "Dạ thiếu cung chủ thân phận tôn quý, Tuyết Nhi không dám tùy ý xưng hô..
Nếu như Dạ thiếu cung chủ không có chuyện gì khác, Tuyết Nhi liền tiếp tục du ngoạn
Nói xong, Phượng Tuyết Nhi liền muốn xoay người, không muốn để ý tới Dạ Tinh Hàn nữa
Dạ Tinh Hàn lại cười híp mắt nói: "Tuyết Nhi muội muội không cần vội vã rời đi, bản thiếu gia nhưng còn có một chuyện vô cùng trọng yếu..
Từ ba năm trước đây, bản thiếu gia chợt nghe nói Tuyết Nhi muội muội thiên tư quốc sắc, thiên hạ không ai có thể sánh bằng, cho nên vẫn luôn mong ngóng có thể được nhìn thấy tiên nhan của Tuyết Nhi muội muội
Hôm qua trên lôi đài thi đấu, bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm, bản thiếu gia quả thực ảo tưởng vô vàn, nhưng không nỡ để tiên nhan của Tuyết Nhi muội muội bị vấy bẩn bởi ánh mắt của một đám phàm phu tục tử
"Vậy không biết hôm nay, Tuyết Nhi muội muội có thể thỏa mãn nguyện vọng này của bản thiếu gia không
"Xin thứ cho Tuyết Nhi cự tuyệt, tướng mạo Tuyết Nhi thô lậu, khó lọt vào mắt của Dạ thiếu cung chủ
Phượng Tuyết Nhi dùng thanh âm bình tĩnh, cự tuyệt bằng những lời lẽ giống hệt ngày hôm qua
Dạ Tinh Hàn trước mắt khiến nàng lần đầu tiên trong đời có một loại chán ghét mãnh liệt phi thường
Dạ Tinh Hàn lại không tức giận chút nào, trái lại cười ha ha nói: "Ha ha ha ha, cũng tốt
Hôm nay tuy không giống hôm qua, nhưng là vẫn có hai người không biết điều, cản trở phong cảnh
Bản thiếu gia ngược lại cũng không vội, dù sao không bao lâu nữa, Tuyết Nhi muội muội đã chỉ thuộc về ta Dạ Tinh Hàn, đến lúc đó, dung nhan của Tuyết Nhi muội muội, trong thiên hạ cũng chỉ có ta là người duy nhất có thể nhìn, dưới ánh trăng tương đối, một mình ngâm nga thưởng thức, đây mới thật sự là cảnh đẹp của nhân gian, ha ha ha ha
Vân Triệt: "..
"Ngươi..
Phượng Tuyết Nhi tức giận nói: "Ngươi là thiếu cung chủ Nhật Nguyệt Thần Cung, sao có thể nói năng bậy bạ như vậy
"Nói năng bậy bạ
Hắc..
Dạ Tinh Hàn cười dâm tà: "Bản thiếu gia trước giờ không nói năng bậy bạ, nhất là trong chuyện của Tuyết Nhi muội muội
Lần này bản thiếu gia tới Phượng Hoàng Thần Tông, hoàn toàn không phải vì cái gì mà thất quốc bài vị chiến hoặc là Thái Cổ Huyền Chu này, mà là vì ngươi..
Tuyết Nhi muội muội của ta
Đợi hành trình huyền thuyền này kết thúc, ta sẽ lập tức cầu hôn với phụ hoàng của ngươi, cũng chính là nhạc phụ đại nhân tương lai của ta, khiến hắn hứa gả ngươi cho ta
Khi đó, chúng ta chỉ có thể là phu thê, đến lúc đó, ta sẽ khiến ngươi hoàn toàn chỉ thuộc về một mình ta, bất kỳ nam nhân nào khác, cũng đừng hòng mơ tưởng đụng chạm đến sự mỹ lệ của ngươi
Thanh âm của Phượng Tuyết Nhi trở nên gấp gáp, dưới lớp phượng ngọc lưu ly, khuôn mặt tuyết trắng của nàng ở dưới cơn giận đã trở nên một mảnh hồng nhuận: "Ngươi..
Ngươi nói bậy
Ta sẽ không..
Không trở thành phu thê với ngươi
Phụ hoàng ta cũng nhất định không thể nào đáp ứng ngươi
Ngươi còn nói bậy, ta sẽ tức giận
"Tuyết Nhi muội muội của ta cho dù tức giận, thanh âm vẫn êm tai như thế
Dạ Tinh Hàn cười âm âm, thần thái cuồng nhiên tự nhiên, phảng phất hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay hắn: "Bất quá, thứ mà ta Dạ Tinh Hàn muốn, chưa từng có thứ gì không có được
Chuyện mà ta Dạ Tinh Hàn đã quyết..
Hắc, cho dù là Phượng Hoành Không phụ hoàng ngươi, đến lúc đó cũng không khỏi không đáp ứng
"Câm miệng
Một âm thanh như sấm rền lúc này bỗng nhiên từ không trung truyền đến, sau đó, một bóng người nhoáng lên, nhanh như tia chớp xuất hiện ở phía trước Phượng Tuyết Nhi, căm tức Dạ Tinh Hàn: "Dạ thiếu cung chủ, Phượng Hoàng Thần Tông ta luôn luôn kính trọng thánh địa, kính mời ngài ở xa tới làm khách, không ngờ, ngài lại dám buông lời cuồng ngôn, còn nói năng mạo phạm Tuyết Nhi và tông chủ của ta
Ngươi có ý gì
"Đại trưởng lão
Nhìn thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện, Phượng Tuyết Nhi thấp giọng kêu lên: "Sao người lại ở chỗ này
Người không phải là cùng phụ hoàng bọn họ..
Phượng Phi Yên quay sang, cười nhạt một cái nói: "Tông chủ lo lắng một mình ngươi, cho nên khiến ta âm thầm bảo vệ ngươi
Thật không ngờ..
Hừ, lại có kẻ dám mạo phạm ngươi khi chúng ta không có ở đây
Tuyết Nhi yên tâm, cho dù hắn là thiếu cung chủ Nhật Nguyệt Thần Cung, dám mạo phạm ngươi, ta cũng tuyệt sẽ không bỏ qua hắn
"Cảm tạ Đại trưởng lão
Phượng Tuyết Nhi nhẹ giọng nói, có Đại trưởng lão ở đây, tâm trạng khẩn trương và tức giận của nàng cũng đã dịu đi rất nhiều
"Tỷ phu, đây là tình huống gì..
Ngô, hình như không có chuyện của chúng ta thì phải
Hạ Nguyên Bá nhỏ giọng nói
Vân Triệt không nói gì, ánh mắt trở nên càng ngày càng trầm thấp..
Nhưng lúc này, ánh mắt của hắn không đặt trên người Dạ Tinh Hàn, mà là đặt trên người Phượng Phi Yên
Bởi vì từ trên người hắn, hắn bỗng nhiên cảm giác được có điểm không đúng
Cụ thể là lạ ở chỗ nào, hắn không thể nói rõ, chỉ là bản năng mách bảo
"Nga
Đây không phải là Phượng Hoàng Đại trưởng lão sao, ngài không đi tìm hiểu chí bảo thái cổ trong lời đồn, lại chạy đến nơi đây, thật đúng là khiến người ta bất ngờ
Dạ Tinh Hàn cười ha hả nói: "Bản thiếu gia hoàn toàn không có ý mạo phạm Phượng Hoàng Thần Tông các ngươi, chỉ là muốn cưới Tuyết Nhi muội muội mà thôi
"Ngươi c·hết tâm đi
Phượng Phi Yên trầm mặt nói: "Tuyết Nhi không chỉ là công chúa Thần Hoàng Đế Quốc, mà còn là người được Phượng Thần đích thân lựa chọn, là người thừa kế trực hệ của Phượng Thần
Trên thế giới này, không ai xứng với nàng
Tông chủ cũng tuyệt sẽ không đáp ứng
"Không đáp ứng
Ha ha ha ha..
Dạ Tinh Hàn cười điên cuồng khinh thường: "Vậy các ngươi làm thế nào để không đáp ứng
Các ngươi thật sự cho rằng Phượng Hoàng Thần Tông bây giờ vẫn là Phượng Hoàng Thần Tông trước kia sao
Phượng Phi Yên hơi biến sắc: "Dạ Tinh Hàn, ngươi có ý gì
"Có ý gì
Đại trưởng lão hẳn là rõ hơn bản thiếu gia chứ
Dạ Tinh Hàn cười lạnh nói: "Tốc độ lớn mạnh của Phượng Hoàng Thần Tông các ngươi quả thực kinh người, chỉ trong vòng năm ngàn năm ngắn ngủi, đã bắt đầu dần dần đến gần được mặt bằng với thánh địa
Hơn nữa, các ngươi có 'Phượng Thần' tồn tại, tứ đại thánh địa cũng không dám trấn áp, chỉ có thể mặc cho các ngươi phát triển
Dù sao, Phượng Thần của các ngươi là vị thần linh duy nhất ở Thiên Huyền đại lục này chân chính chạm tới cảnh giới thần huyền
Dưới sự che chở của Phượng Thần, nếu như cho thêm một ngàn năm nữa, không chừng, các ngươi thật sự có thể vượt qua giai tầng thánh địa
"Nhưng đáng tiếc, sự phù hộ lớn nhất đó của các ngươi, đã biến mất rồi
Các ngươi thật sự cho rằng chúng ta không biết Phượng Thần đã c·hết từ ba năm trước rồi sao
Đã không có Phượng Thần tồn tại, các ngươi còn có tư cách gì để so sánh với thánh địa chúng ta

"A
Lời Dạ Tinh Hàn nói khiến Phượng Tuyết Nhi kêu thất thanh, Phượng Phi Yên càng biến sắc nhanh chóng, lạnh lùng nói: "Nói bậy
Phượng Thần đại nhân của Phượng Hoàng Thần Tông ta là phượng hoàng thần linh, có sinh mệnh vĩnh cửu, vĩnh viễn sẽ không tử vong
Ngươi..
Lại dám nói mạo phạm như thế

"Ha ha ha ha, Phượng Hoàng Đại trưởng lão, Phượng Thần sống hay c·hết, trong lòng ngài hẳn rõ hơn bản thiếu gia, một tông môn lớn như vậy, lại chơi trò lừa mình dối người, ngài không cảm thấy buồn cười và hổ thẹn sao
Hắc..
Ngài nghĩ xem, đã không có Phượng Thần tồn tại, tứ đại thánh địa còn có thể tùy ý để Phượng Hoàng Thần Tông các ngươi tiếp tục phát triển sao
"Ngươi..
Sắc mặt Phượng Phi Yên trở nên cực kỳ khó coi
"Bản thiếu gia coi trọng Tuyết Nhi muội muội, đó là ban ân lớn lao cho Phượng Hoàng Thần Tông các ngươi
Dạ Tinh Hàn xòe bàn tay ra, lòng bàn tay hướng lên trên, tư thái ngạo nghễ như một vị đế vương vô thượng nắm trong tay thiên hạ: "Nhật Nguyệt Thần Cung tương lai nhất định lấy ta làm đầu, Nhật Nguyệt Thần Cung ta và Phượng Hoàng Thần Tông thông gia, ba thánh địa khác muốn áp chế Phượng Hoàng Thần Tông, cũng phải xem sắc mặt Nhật Nguyệt Thần Cung ta
Mà nếu như thông gia không thành..
Bàn tay Dạ Tinh Hàn chậm rãi úp xuống, trên mặt lộ ra nụ cười nhạt âm hiểm tột cùng: "Khi dùng tới những thủ đoạn khác, có lẽ sẽ không ôn nhu như vậy
Về phần Phượng Hoàng Thần Tông các ngươi, đừng nói bị áp chế, một ngàn năm nữa còn tồn tại hay không, đều vẫn là một ẩn số..
Phong Phượng Hoàng Đại trưởng lão nhất định nghe nói qua Vĩnh Dạ Vương Tộc ngàn năm trước..
Chậc chậc, một Vĩnh Dạ Vương Tộc lớn như vậy, nói diệt là diệt, hơn nữa chỉ trong ngàn năm, đến vết tích cũng biến mất, ngay cả tên, đều bị hoàn toàn quên lãng..
Đây là chuyện đáng tiếc và thương cảm biết bao
Lời Dạ Tinh Hàn nói, gần như mỗi một chữ đều như đâm vào tử huyệt Phượng Phi Yên, khiến toàn thân hắn run rẩy
Sắc mặt Phượng Tuyết Nhi cũng càng ngày càng trắng bệch..
Tuy rằng nàng trước giờ không hỏi tới việc tông môn, cũng ít khi biết được cách cục huyền giới, nhưng nàng biết, Phượng Thần ngã xuống là bí mật lớn mà Phượng Hoàng Thần Tông tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, toàn bộ tông môn, cũng chỉ có rất ít người biết mà thôi..
Tại sao Dạ Tinh Hàn này lại biết
"Thật là..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói bậy
Phượng Phi Yên hai tay nắm chặt thành quyền, phượng viêm trên song quyền bùng cháy, huyền khí lực tràng mãnh liệt tột cùng đãng động khắp toàn thân: "Dạ Tinh Hàn
Chỉ bằng lời ngươi vừa nói, đừng nói ngươi là thiếu cung chủ Nhật Nguyệt Thần Cung, cho dù ngươi là Thiên Vương lão tử, ta cũng muốn làm thịt ngươi

"Nga
Thẹn quá hóa giận, muốn g·iết ta diệt khẩu
Ha ha ha ha..
Dạ Tinh Hàn ngửa đầu cười cuồng: "Vậy ngươi tới đi, để ta xem Phượng Hoàng Đại trưởng lão trong lời đồn có bao nhiêu bản lĩnh
"Muốn c·hết
Phượng Phi Yên hét lớn một tiếng, hỏa diễm trên tay lần thứ hai bốc lên, toàn thân huyền lực điên cuồng khởi động..
Hiển nhiên, dưới cơn thịnh nộ đã đem toàn bộ huyền lực đều vận lên
Khí tràng bá hoàng cao đẳng mạnh mẽ khiến Vân Triệt hoàn toàn không thở nổi, nhưng cảm giác bất an trong lòng hắn cũng bành trướng đến cực điểm vào lúc này, nhìn động tác của Phượng Phi Yên, hắn bỗng nhiên co ngươi lại, quát lớn: "Nguyên Bá cẩn thận

"A
Hạ Nguyên Bá sửng sốt..
Nhưng, gần như ngay khi âm thanh Vân Triệt vừa dứt, Phượng Phi Yên, người đang tụ mãn lực lượng toàn thân, bỗng nhiên xoay người, bàn tay chợt đánh ra..
Nhưng, điều khiến Vân Triệt hoàn toàn không ngờ tới là, người hắn tấn công không phải Hạ Nguyên Bá, mà là..
Phượng Tuyết Nhi

Trong nháy mắt, con ngươi Vân Triệt thoáng cái thu nhỏ lại như lỗ kim
Cho dù hắn từ lâu đã nhận ra dị thường, nhưng cũng không thể ngờ tới, người mà Phượng Phi Yên bỗng nhiên tấn công không phải là mình, không phải Hạ Nguyên Bá, mà lại là Phượng Tuyết Nhi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Cao đẳng bá hoàng toàn lực đánh ra một kích, đừng nói Vân Triệt, cho dù là Hạ Nguyên Bá cũng không kịp phản ứng, cho dù kịp phản ứng, cũng không có khả năng ngăn cản
Mà Phượng Tuyết Nhi, người ở ngay sau lưng Phượng Phi Yên, càng không thể nào nghĩ đến, Phượng Phi Yên, người từ nhỏ luôn quan tâm nàng hết mực, người mà nàng và Phượng Hoành Không tín nhiệm nhất, lại đột nhiên tấn công nàng..
Huống chi, khoảng cách giữa nàng và Phượng Phi Yên, chỉ có năm bước ngắn ngủi
Con ngươi của nàng chỉ kịp run lên, căn bản không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, đã bị một chưởng của Phượng Phi Yên đánh mạnh vào ngực..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nháy mắt, một khối ngọc thạch đỏ như máu vẫn luôn được Phượng Phi Yên lặng lẽ nắm trong tay vỡ nát hoàn toàn, dưới lực lượng của hắn, phóng xuất ra một huyền trận màu đỏ thẫm, khắc chặt lên người Phượng Tuyết Nhi
Thân thể Phượng Tuyết Nhi như cành liễu bị gió nhẹ bám vào, bay lên, mũ phượng trên đầu cũng bị hất văng ra xa
"Tuyết Nhi

Bên tai không có âm thanh va chạm huyền lực như dự tính, Vân Triệt trong cơn kinh hãi, nhanh như tia chớp xông tới, ôm lấy Phượng Tuyết Nhi, sau đó chân đạp Tinh Thần Toái Ảnh, trong nháy mắt di chuyển ra ngoài hai mươi trượng, đồng thời rống to một tiếng: "Nguyên Bá ngăn hắn lại

Hạ Nguyên Bá cũng phản ứng kịp vào lúc này, hắn trừng mắt, đánh một quyền về phía Phượng Phi Yên, một tiếng nổ lớn vang lên, hai người tách ra xa, Hạ Nguyên Bá xoay người giữa không trung, rơi xuống trước mặt Vân Triệt và Phượng Tuyết Nhi, song quyền mơ hồ run rẩy, Phượng Phi Yên thì chậm rãi bay tới bên cạnh Dạ Tinh Hàn, trên mặt mang theo nụ cười nhạt âm hiểm mà tùy ý
"Tuyết Nhi..
Tuyết Nhi, nàng không sao chứ..
Tuyết Nhi
Vân Triệt ôm lấy thân thể mềm mại của Phượng Tuyết Nhi, gấp gáp kêu lên, nhưng lập tức, hắn phát hiện trên người Phượng Tuyết Nhi không có bất kỳ vết thương nào, thế nhưng, khí tức lực lượng trên người nàng lại hoàn toàn biến mất, không cảm nhận được một tia huyền lực nào tồn tại
"Phong Hoàng cấm trận..
Không còn mũ phượng che lấp, Vân Triệt lại một lần nữa nhìn thấy dung nhan hoàn mỹ không tì vết của Phượng Tuyết Nhi
Sắc mặt nàng trắng bệch, đôi mắt đẹp run rẩy dữ dội, tràn ngập sợ hãi, sương mù và khó tin, nàng ở trong lòng Vân Triệt nhẹ nhàng nghiêng đầu, nhìn Phượng Phi Yên đang đứng cùng Dạ Tinh Hàn, phát ra âm thanh phiêu hốt như mộng: "Đại trưởng lão..
Tại sao..
Muốn..
Như vậy..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.