Nhìn miếng gỗ linh dẫn kia, Tửu Nguyên tử hơi khó chịu nói: "Đây là linh dẫn của thứ gì vậy
"Gỗ đào thủ trượng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là có liên quan đến Nam Cực
Cung Cửu Khung cười nói
Tửu Nguyên tử kinh ngạc ngẩng đầu, "Nam Cực Trường Sinh đại đế đạo tràng
Nơi đó không phải là vô cùng nguy hiểm sao
Đạo tràng trên đỉnh Nữ Oa thì còn được đi, dù sao loài người cũng là nàng dùng bùn đất nặn ra, đối với tác phẩm thủ công của mình không nỡ xuống tay độc ác
Nam Cực Trường Sinh Đại Đế lại là thiên tôn, đạo tràng của hắn thì khỏi phải nói, người muốn trường sinh nhiều như vậy, rất nhiều người tu tiên cũng chỉ vì mục đích trường sinh bất tử
Đi vào tùy tiện tăng tuổi thọ được khoảng trăm năm, nghĩ thì tương đối thoải mái, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ
Tuyệt đối sẽ chết rất nhiều người, vô cùng vô cùng nhiều, muốn trường thọ thì chỉ có ăn bàn đào mới an toàn
"Không phải đạo tràng của Trường Sinh Đại Đế, là của Nam Cực Tiên Ông, ngươi nhầm rồi
Cung Cửu Khung nói
Tửu Nguyên tử cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, "Phiền phức lần sau nói cho rõ ràng một chút, hóa ra là lão đầu kia à, vậy còn đỡ
"Nhưng mà cảm giác lão ấy chẳng có món đồ tốt nào, nhiều nhất cũng chỉ có thể hái được vài cân đào chúc thọ chứ cũng không lấy ra loại đào giúp người ta trường sinh bất lão, đạo tràng hẳn cũng không quá nguy hiểm, có hơi thất vọng nha
Thọ tinh Nam Cực Tiên Ông nàng từng xa xa gặp qua, quá thấp, rất khó không chú ý tới
Đột nhiên nàng phản ứng lại, miếng linh dẫn trên tay mình đây, chẳng lẽ là cây gậy chống mà lão ngày ngày vẫn dùng sao
Cung Cửu Khung dường như biết nàng đang nghĩ gì, nói: "Đây chính là cây gỗ đào thủ trượng kia của lão, hiện tại đã có thể sản sinh ra đạo tràng
Tửu Nguyên tử nhíu mày hỏi: "Lão không có đồ tử đồ tôn, sao cũng có đạo tràng được
Cung Cửu Khung thở dài một tiếng, "Nói nhỏ một chút, có một số việc không biết thì tốt hơn
Nếu biết rồi, có khả năng sẽ không thể kết thúc êm đẹp
"..
Tửu Nguyên tử nhìn khuôn mặt thiếu niên đáng yêu của hắn, cất miếng gỗ đào linh dẫn vào bên trong càn khôn trong tay áo, "Ta còn có việc, không làm phiền nữa
Cung Cửu Khung khẽ gật đầu cười nói: "Được, đợi đến lúc lấy được linh dẫn lần sau, chúng ta sẽ thông báo cho ngươi
Lời này nghe thật không lọt tai a, cảm giác lại biến thành đồng phạm giống như lần trước
Lúc Tửu Nguyên tử rời khỏi Đế Nhất đấu giá sở, tay còn xách theo một thùng quà tặng mật linh đào
Đây là quà xin lỗi Cung Cửu Khung đưa, cũng không biết là để cho nàng có đào ăn, hay là vì phát hiện khách hàng không vui, cho nên tặng nàng một hộp đào
Tửu Nguyên tử nhận lấy hộp đào, bởi vì đây là linh đào, quả đào mang linh khí
8 quả đào to hơn nắm đấm, đặt trong chiếc hộp xinh đẹp, mỗi quả đào còn được bọc bằng lớp vải sa viền ren hình tam giác
Trông có vẻ vô cùng ngon miệng
Chỉ là nàng có chút không hiểu, vì sao chủ quán lại muốn dùng viền ren bọc quả đào lại, cách lớp hộp quà trong suốt kia, cảm giác quả đào giống như đang mặc từng chiếc quần lót đáng yêu vậy
Nhưng lời này Tửu Nguyên tử không nói ra, Đế Nhất đấu giá sở là nơi nào chứ, sao lại xảy ra vấn đề kiểu này được
Chắc hẳn là do quả đào dễ hỏng, cho nên mới dùng viền ren bảo vệ
Về phần tại sao chỉ bảo vệ một chút như vậy, nàng đoán đại khái là do thiết kế thẩm mỹ, trọng tại thị giác tham dự, mà không phải tính thực dụng
Tửu Nguyên tử, người vừa bị 'tống tiễn' bằng một hộp đào, tìm trên bản đồ một khu phức hợp ô tô cỡ lớn ở thành phố Hải Đô
Nàng muốn lấy về mỗi loại một chiếc xe, đạo tràng biến hóa khôn lường, không chừng lúc nào đó sẽ cần dùng đến phương tiện giao thông đặc biệt
Xe tăng các loại thì từ từ đã, trước tiên giải quyết hết các loại xe hơi trước
Ngụy Ca hóa thành máy bay nhỏ bay đến gần vùng ngoại ô thành phố Hải Đô, sau đó hạ cánh xuống đường lớn rồi biến thành chiếc xe gia đình kín đáo dùng để đi chợ của nhà hàng xóm, chỉ là biển số xe vẫn dùng cái biển số kia của Tiêu ca
Tửu Nguyên tử đi đến khu ô tô trước, bây giờ đã là nửa đêm, khu ô tô đã đóng cửa
Việc này không làm khó được nàng, nàng thu Ngụy Ca vào càn khôn trong tay áo, sau đó chỉnh hướng camera đi chỗ khác, rồi ung dung trèo vào trong
Trong những ngày ở thế gian này, ngoài việc tốc độ xem phim tăng nhanh, nàng còn học được cách đối phó với camera
Như một tên trộm chuyên nghiệp kinh nghiệm đầy mình mười lần vào tù ra tội, nàng nắm rõ các loại camera và hình dáng bên ngoài của chúng như lòng bàn tay
Cuối cùng cũng không uổng phí công sức nàng vừa xem phim vừa tra cứu tài liệu trên mạng, nếu đem tâm tư này đặt vào việc khổ tu, nàng ít nhất cũng phải tiến giai đến Nhâm cửu trung kỳ
Cả buổi tối, Tửu Nguyên tử không về nhà, cứ đi loanh quanh trong khu ô tô
Ngụy Ca được dịp tung hoành, ăn sạch các loại xe mà nó chưa từng nuốt chửng, lớn thì có xe tải, xe đông lạnh, xe buýt
Nhỏ thì có máy kéo, xe tham quan trong công viên, đều không bỏ sót
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong quá trình này, nàng còn đi vòng quanh một đôi xe có tạo hình kỳ quái, với rất nhiều công cụ
Có chiếc thì mang cái bồn lớn cùng ống hút đen dài ngoằng, có chiếc lại gắn thêm chổi, hình như là loại xe đặc chủng nào đó, nàng cũng cho Ngụy Ca thôn phệ qua
Biết đâu lúc nào đó, chúng lại phát huy tác dụng thì sao
Sau khi thu thập đủ các loại xe, Tửu Nguyên tử mới mang Ngụy Ca về nhà, thấy vườn hoa lại mọc cỏ dại, nàng cũng lười làm
Chỉ chỉ vào đám cỏ dại, nói với Ngụy Ca vừa về nhà đã biến thành chó: "Ngụy Ca, thấy đám cỏ này không, vô dụng, nhổ sạch tận gốc được không, đừng phá hoại hoa cỏ khác nhé
Cũng không biết Ngụy Ca có hiểu hay không, nó "gâu" một tiếng, vẫy đuôi lia lịa
Tửu Nguyên tử vỗ vỗ đầu chó của nó, "Vậy giao cho ngươi
Sau đó tự mình về phòng
Ngụy Ca mang bộ mặt chó ngốc nghếch đáng yêu, nhìn Tửu Nguyên tử vào nhà, liền bắt đầu đào xới đất trong vườn hoa
Đột nhiên, nó dừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía cổng lớn
Cách hàng rào, nó nhìn thấy con chó mà nó đã thôn phệ qua, đang nhìn chằm chằm nó
Hai con chó nhìn nhau chằm chằm mười mấy giây, Ngụy Ca lại quay đầu đi, bắt đầu đào đất tiếp
Chó với chả má gì, nhổ cỏ mới là việc quan trọng
Sáng sớm tại Tiêu gia, một đoàn xe tải đang chờ chuyển nhà
Tiêu Vân Tam Pháp mặt mày xám xịt, được đứa con trai trông còn già hơn cả mình đỡ dậy, mắt đỏ hoe nhìn đồ đạc nhà mình bị khuân lên xe
"Cẩn thận a, đây là túi sách vỡ lòng lão tổ ban cho ta sáu mươi năm trước đó
"Gia gia, chúng ta thật sự phải đi đào mỏ sao
Tên Tiêu Vạn Pháp đó là cái thá gì chứ, người đường đường là thúc công của hắn, chỉ vì một con nữ yêu quái mà muốn đuổi chúng ta đi, hắn có cái quyền đó sao
Bốn người trẻ tuổi đứng trước mặt ông, tức đến hộc máu hét lên
Tiêu Vân Tam Pháp chống tay bên hông, chỗ vừa bị lão tổ đánh vẫn còn đau âm ỉ
Ông ta có thể làm gì được chứ, không ngờ Tiêu Vạn Pháp lại quan trọng trong mắt lão tổ như vậy
Nếu phải chọn giữa Tiêu gia và Tiêu Vạn Pháp, lão tổ chắc chắn sẽ từ bỏ Tiêu gia để bảo vệ Tiêu Vạn Pháp
Ông ta nhớ lại, chỉ thấy uất ức không kìm được nước mắt, lão tổ quá nhẫn tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão tổ thế mà lại nói với ông ta, có Tiêu Vạn Pháp thì có Tiêu gia, Tiêu gia không có Vạn Pháp, chỉ là một đám phế vật mà thôi
Lời lẽ cay độc như vậy, sao lại thốt ra từ miệng lão tổ đáng kính chứ
Nghĩ đến đây, Tiêu Vân Tam Pháp tức giận mắng: "Còn không phải do các ngươi xúi giục ta đi làm chuyện đó sao
Sao ta lại sinh ra cha của các ngươi, cái thứ phế vật ấy, rồi hắn lại sinh ra cái lũ vô dụng các ngươi đây
"Còn nói nhảm nữa, tiền tiêu vặt khấu trừ xuống mỗi tháng chỉ còn một vạn, tất cả tự đi làm kiếm tiền nuôi thân cho ta
Chỗ đào mỏ kia không đủ người, ta thấy các ngươi cũng nên nếm chút khổ cực đi
Ông ta nghiến răng nghiến lợi mắng
Ông ta không dám tìm lão tổ Tiêu gia, bên Tiêu Vạn Pháp lại không thể trêu vào, liền trút hết giận lên đầu đám cháu nội
Ta không trị được lão tổ với Vạn Pháp, lẽ nào còn không trị nổi mấy đứa cháu các ngươi sao
Bốn đứa cháu nội nghe tiền tiêu vặt từ hai ba mươi vạn bị cắt xuống còn một vạn, lập tức kêu trời trách đất
Ngoài cửa Tiêu gia ầm ĩ không chịu nổi, người không biết còn tưởng lão tổ Tiêu gia qua đời rồi ấy chứ
Nhìn đám cháu chắt mấy đời kia kìa, khóc lóc một cách thảm thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà kẻ đầu sỏ gây ra tất cả chuyện này, Tiêu Vạn Pháp, đang tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo mới, cầm điện thoại khẽ cau mày
Hôm qua hình như không hẹn là mấy giờ, không biết bây giờ nàng đã dậy chưa, giờ gửi tin nhắn qua có bị coi là bất lịch sự không nhỉ
Cứ gửi trước một cái biểu cảm đi, nếu nàng hỏi thì nói gửi nhầm, cứ tưởng là gửi cho họ hàng nào đó
Họ hàng nào ư
Không quan trọng, dù sao họ hàng nhiều như vậy, tùy tiện chọn một người nữ là được
Tiêu Vạn Pháp thầm nghĩ, liền chọn cái biểu cảm: Ngủ gì mà ngủ, dậy mau nào
rồi gửi đi
(hết chương)