Ngươi Là Như Vậy Học Tỷ?

Chương 15: Trên giường ta run lẩy bẩy




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 15: Trên giường ta run lẩy bẩy Tháng mười cùng meo tương: “Học tỷ, hiện tại chỉ có một biện pháp thôi.” Tam thiếu gia gấu trúc: “Ngươi mau nói đi.” Tháng mười cùng meo tương: “Ta hiện tại tắt đèn rồi trốn lên giường của ngươi, kéo màn giường lên, giả vờ như trong túc xá không có ai, sau đó ngươi tranh thủ thời gian về ký túc xá giúp ta giải vây, chuyển sự chú ý của bạn cùng phòng ngươi, như vậy có lẽ nàng sẽ không phát hiện trong túc xá có người.” Tam thiếu gia gấu trúc: “Được đó, cách này hay, ta lập tức chạy về ký túc xá ngay, nhiều nhất là mười phút.” Tam thiếu gia gấu trúc: “Nếu lỡ ngươi bị phát hiện thì cứ nói là do ta dẫn về, có thể để nàng gọi điện thoại cho ta xác nhận, như vậy chắc bạn cùng phòng của ta sẽ không đuổi ngươi ra ngoài đâu.” Tháng mười cùng meo tương: “Tốt, hy vọng cách này sẽ không phải dùng tới.” Tam thiếu gia gấu trúc: “Vậy ngươi tranh thủ thời gian hành động đi, không có thời gian nữa.” Lý Đình Quân thấy học tỷ đồng ý đề nghị của mình, lập tức cởi giày ra, tắt đèn ký túc xá, thuận cái thang liền leo lên giường của học tỷ, sau đó nhanh chóng kéo màn giường lại
Giờ khắc này Lý Đình Quân vô cùng cảm tạ học tỷ đã mua một cái màn giường đen tuyền, kéo màn giường lên thì bên ngoài căn bản không nhìn thấy bên trong có người hay không, dù biết có người trong màn giường, cũng không biết người bên trong đang làm gì
“Cảm ơn ngươi, cái màn giường màu đen, ngươi đã cứu ta một mạng rồi, đợi về ký túc xá ta cũng phải mua một cái màn giường màu đen dùng mới được
Căn phòng lão Vương ở bên cạnh lại rất cần màn giường này.” Lý Đình Quân đắp chăn lên người, chỉ chừa lại một khe hở nhỏ để thở
Nhìn từ dưới lên thì nếu không nhìn kỹ sẽ chỉ thấy là chăn mền được cuộn lại với nhau, sẽ không phát hiện trong chăn có người
“Mà, chăn của học tỷ thơm quá.” Lý Đình Quân vùi đầu vào trong chăn, cảm nhận được mùi thơm thoang thoảng trong chăn, đây là mùi thơm đặc biệt mà trước kia hắn chưa từng cảm nhận, mùi thơm này không thể dùng ngôn ngữ để hình dung được, chỉ cần ngửi một chút là có thể làm cho người ta cảm thấy thanh mát giữa ngày hè
“Ghét thật, đây chính là chăn của con gái à, trách sao nhiều mấy cẩu độc thân muốn thoát ế thế, ai lại không thích ngủ trong loại chăn thơm tho này mỗi ngày chứ.” Còn chưa để Lý Đình Quân tiếp tục suy nghĩ, tiếng mở cửa của chìa khóa đã đánh gãy mạch suy nghĩ của Lý Đình Quân
“Bạn cùng phòng của học tỷ về rồi sao, trời ơi, Phật Tổ ơi, Ngọc Hoàng ơi, ngàn vạn lần phù hộ ta đừng bị phát hiện, nếu như lần này bình an qua được, ta tuyệt đối sẽ không xem P nữa.” Lý Đình Quân ở trong chăn âm thầm thề thốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ủa
Dao Dao không có ở trong túc xá hả, sao đèn vẫn còn tắt vậy?” Một giọng nữ vang lên
“Bây giờ gần 7 giờ rồi, chắc là đi thư viện học rồi, đúng là đồ cuồng học, đúng là học bá của trường ta.” Trương Tử Huyên bật đèn ký túc xá lên, phát hiện Vân Thủy Dao không có ở trong phòng, theo lịch sinh hoạt của Vân Thủy Dao thì nếu lúc này mà nàng không có ở ký túc xá thì có nghĩa là đang ở thư viện học bài
Trương Tử Huyên rất hiểu rõ về Vân Thủy Dao, hai người đã là bạn cùng phòng từ hồi đại học, chỉ là thời gian năm nhất đại học, Vân Thủy Dao quá khép kín, không thích tiếp xúc với người khác, Trương Tử Huyên đã chủ động tìm Vân Thủy Dao mấy lần hồi năm nhất, đều bị Vân Thủy Dao cự tuyệt thẳng thừng, cho đến tận sau học kỳ hai năm hai thì mới có cải thiện
Sau học kỳ hai năm hai, Vân Thủy Dao như thể đã thông suốt điều gì đó, chủ động bắt đầu tiếp xúc với những người xung quanh, cải thiện quan hệ với bạn cùng phòng, lúc này quan hệ của Trương Tử Huyên và Vân Thủy Dao mới ngày càng trở nên tốt hơn, dù sao ai lại không thích kết bạn với một người có giá trị nhan sắc cao, lại vừa thông minh chứ
Sau này hai người cùng nhau bảo nghiên tại trường này, tiếp tục là bạn cùng phòng
“Thẻ học sinh của mình đâu mất rồi nhỉ, rõ ràng mình nhớ là vừa về túc xá là để trên bàn rồi mà, sao lại không tìm thấy vậy?” Trương Tử Huyên vừa lẩm bẩm vừa nhanh chóng tìm kiếm trên bàn học của mình
Tiếng lục lọi đồ vật trên bàn liên tục làm Lý Đình Quân trốn trong chăn của Vân Thủy Dao giật mình kinh hãi, mỗi một tiếng động đều làm tim Lý Đình Quân đập thình thịch
“Lạy ông trời của con, mau cho nàng ta tìm thấy đồ đi.” Giờ phút này, Lý Đình Quân còn mong Trương Tử Huyên tìm thấy chìa khóa hơn bất cứ ai, như vậy thì nàng sẽ có thể rời khỏi ký túc xá
Trương Tử Huyên cứ nán lại ký túc xá lâu thêm một phút thì rủi ro Lý Đình Quân bị bại lộ sẽ lớn thêm một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không có, trên bàn không có, trong ngăn kéo cũng không có, sao lại thế này chứ?” Trương Tử Huyên lật hết đồ của mình lên rồi mà vẫn không tìm thấy thẻ học sinh
Lúc này Trương Tử Huyên chợt nhớ ra, tối hôm qua lúc hơn mười giờ, Vân Thủy Dao đã mượn thẻ học sinh của nàng ra hành lang phòng giải khát để lấy nước
(Phòng giải khát ký túc xá Lư Công Đại cần phải quẹt thẻ học sinh thì mới lấy được nước.) “Dao Dao tối hôm qua dùng xong không để trên bàn của mình à, vậy thì chắc ở trên bàn của nàng.” Trương Tử Huyên đi tới trước bàn học của Vân Thủy Dao và bắt đầu tìm kiếm thẻ học sinh của mình
Lúc này, Lý Đình Quân đang nằm ở trên đầu của Trương Tử Huyên ở trên giường, thở mạnh cũng không dám
Lý Đình Quân cảm thấy chỉ cần tiếng thở của mình hơi lớn một chút, hoặc là không cẩn thận phát ra tiếng động nào đó, chắc chắn Trương Tử Huyên sẽ phát hiện ra mình đang trốn trên giường của Vân Thủy Dao, đến lúc đó thì khó mà kết thúc êm đẹp
“Học tỷ ơi, học tỷ
Khi nào thì chị về thế, em sắp không chịu nổi nữa rồi
Sớm biết có chuyện này xảy ra thì có đánh chết em cũng không đến.” Lúc này Lý Đình Quân đang vô cùng hối hận đã tới ký túc xá của học tỷ
“Ủa
Trên bàn của Dao Dao cũng không có, vậy thì ở đâu nhỉ
Chẳng lẽ bốc hơi rồi?” Trương Tử Huyên đã lục tung cả bàn của Vân Thủy Dao rồi mà vẫn không tìm thấy thẻ học sinh
Nhưng một tiếng động bất chợt của Trương Tử Huyên đã làm thần kinh của Lý Đình Quân vốn đang căng thẳng cao độ bỗng giật mình, cơ thể Lý Đình Quân không kiềm chế được mà run lên một cái
Cái rung lắc này đã làm giường của Vân Thủy Dao phát ra tiếng cót két rất nhỏ
Âm thanh yếu ớt này bình thường thì sẽ không ai phát hiện ra, nhưng trong một ký túc xá vắng lặng vào buổi tối thì nó lại rõ ràng lạ thường
Trương Tử Huyên nghe thấy trên đầu mình truyền đến tiếng cót két rất nhỏ, ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra màn giường của Vân Thủy Dao đã được kéo lên
“Dao Dao ngủ trên giường à
Không đúng, vừa nãy hai đứa mình vẫn đang nhắn tin mà
Nhưng nếu không ngủ trên giường thì sao lại kéo màn giường lên chứ?” Trương Tử Huyên sinh ra hiếu kỳ với cái màn giường đang được kéo lên kia, bởi vì Vân Thủy Dao chỉ khi nào ngủ thì mới kéo màn giường, những lúc khác thì màn giường đều mở ra hết
“Chẳng lẽ mình nghe nhầm à
Thôi kệ, đi lên xem thử sẽ biết ngay.” Nghĩ như vậy, Trương Tử Huyên bắt đầu leo lên thang giường
“Tiểu Lý Tử ơi là Tiểu Lý Tử, mày tiêu rồi, sao tự dưng lại động đậy vậy chứ, lần này chắc chắn bị phát hiện.” Lý Đình Quân trốn trong chăn mà vô cùng hối hận vì vừa nãy đã không tập trung tinh thần, bị tiếng của Trương Tử Huyên bất thình lình làm cho giật mình
“Ngọc Hoàng đại gia, Vương Mẫu nương nương, Quan Âm Bồ tát, Như Lai Phật Tổ, chư thần đầy trời ơi, phù hộ con, phù hộ con tiếng động không bị nghe thấy
Amen.” Lý Đình Quân trong chăn run rẩy, vô nghĩa tự lừa mình
Đột nhiên, Lý Đình Quân nghe thấy tiếng bịch một cái, có người vịn tay vào thang giường, sau đó là tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt của tiếng bước chân đang trèo thang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.