Chương 31: Ngươi mới là quý nhân của ta Tam thiếu gia gấu trúc (Vân Thủy Dao): “Chuyện gì xảy ra với bạn cùng phòng của ngươi vậy, không biết nhìn hoàn cảnh à, hai người chúng ta cùng nhau ăn cơm mà hắn tới đúng là ngại quá đi.” Tháng mười cùng meo tương (Lý Đình Quân): “Ta cũng không biết, ta tưởng hắn thấy ngươi cùng ta ngồi chung một bàn thì sẽ tự giác đi chỗ khác ăn cơm chứ
Nói thật, đúng là hơi ngại.” Tam thiếu gia gấu trúc (Vân Thủy Dao): “Sao lại thế này, tình cảnh này đúng là khó xử quá đi
Mà lại ta không thích ăn cơm cùng người không quen.” Lý Đình Quân ngẩng đầu nhìn Vân Thủy Dao, Vân Thủy Dao đúng là từ khi Chu Tuấn Lam đến không hề đụng đến miếng cơm nào, chỉ mải uống trà sữa đậu xanh
Tháng mười cùng meo tương (Lý Đình Quân): “Vậy tại sao học tỷ vừa rồi không trực tiếp bảo hắn đi chỗ khác đi?” Tam thiếu gia gấu trúc (Vân Thủy Dao): “Thứ nhất hắn là bạn cùng phòng của ngươi, xét về phép lịch sự mà nói, trực tiếp đuổi hắn đi thì cũng không hay
Thứ hai, nhà ăn là địa điểm công cộng, ta không có lý do gì để từ chối hắn ngồi xuống ăn cơm cả.” Tháng mười cùng meo tương (Lý Đình Quân): “Nói cũng đúng, vậy ta tìm lý do đuổi khéo hắn nhé?” Tam thiếu gia gấu trúc (Vân Thủy Dao): “Được, vậy làm phiền ngươi.” Tháng mười cùng meo tương: “Có gì mà phiền chứ.” Vân Thủy Dao chỉ thấy Lý Đình Quân đặt điện thoại xuống, sau đó ghé tai nói nhỏ gì đó với Chu Tuấn Lam
Chu Tuấn Lam lập tức bỏ đũa xuống, hỏi Lý Đình Quân: “Thật á?” Lý Đình Quân chắc như đinh đóng cột đáp: “Chuyện này mà còn có thể giả sao, Triệu Khải vừa mới nhắn tin cho tao đấy, mày có đi không?” “Đi đi đi, nhất định phải đi, ai không đi người đó là đồ ngốc.” Chu Tuấn Lam lập tức thu dọn đồ ăn, sau đó nói với Vân Thủy Dao: “Học tỷ, em có việc, em đi trước nhé.” Nói xong những lời này Chu Tuấn Lam nhanh chóng rời khỏi nhà ăn
Vân Thủy Dao thấy Chu Tuấn Lam vội vàng rời khỏi nhà ăn như vậy thì rất tò mò không biết Lý Đình Quân đã nói gì với Chu Tuấn Lam
“Ngươi đã nói gì với bạn cùng phòng của ngươi vậy, sao hắn lại rời đi nhanh như thế?” Vân Thủy Dao tò mò hỏi
“Tao nói với Chu Tuấn Lam là Triệu Khải vừa nhắn tin bảo là bạn gái của nó muốn giới thiệu bạn gái cho mày, bảo mày lập tức đi chờ ở dưới lầu hai khu Bắc, sau đó hắn đã cuống cuồng chạy đi luôn.” Lý Đình Quân cười đáp
“Vậy mà hiệu quả thật à?” “Chắc chắn hiệu quả rồi, thằng nhóc Chu Tuấn Lam cả ngày chỉ muốn thoát ế tìm người yêu.” “Vậy ngươi lừa bạn cùng phòng như thế, lát về phải làm sao đây
Hắn sẽ không tức giận chứ?” Vân Thủy Dao lo lắng Lý Đình Quân làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm giữa cậu ta và bạn cùng phòng
“Không sao đâu học tỷ, tỷ cứ yên tâm, Chu Tuấn Lam không phải là người như vậy đâu, cùng lắm thì nó sẽ than vãn vài câu với em là xong ấy mà.” “Học tỷ nhanh ăn cơm đi, em thấy cơm của tỷ sắp nguội hết rồi kìa.” Lý Đình Quân nhìn đồ ăn trên bàn Vân Thủy Dao, cảm thấy nàng đã không động đũa từ lâu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Thủy Dao cầm đũa gắp một miếng thịt bỏ vào miệng: “Vẫn còn ấm, cảm ơn ngươi nhé, ta không thích ăn cơm cùng người lạ lắm.” “Không có gì đâu học tỷ, nếu không phải vì em thì Chu Tuấn Lam cũng đâu tới làm phiền chị, đáng lẽ ra em mới là người cần nói xin lỗi.” “Nhưng mà học tỷ này, em có một thắc mắc
Chị không thích ăn cơm với người lạ, vậy trước đó chị thường ăn cơm ở đâu thế ạ?” Lý Đình Quân nói ra nghi vấn trong lòng
“Trước kia ta toàn mua cơm mang về ký túc xá ăn, hoặc là đến nhà ăn sớm rồi đợi khi nào nhà ăn vắng người mới ngồi ăn cơm, như vậy sẽ không có ai ngồi chung bàn với ta.” “Hay là học tỷ cũng giống em có hội chứng sợ xã hội à?” Lý Đình Quân đôi khi cũng vậy, có người đứng quá gần mình là đã cảm thấy không thoải mái, hoặc là có chuyện cần hỏi người khác cũng cảm thấy khó chịu
Cho nên những chuyện gì cậu tự làm được thì sẽ không làm phiền người khác
Đợi đến khi thực sự không xong mới đi hỏi người khác, đôi khi cậu cũng ngại không dám chủ động giao lưu với người lạ
“Không, ta không có sợ xã hội
Ta chỉ đơn giản là không muốn ăn cơm cùng người không quen mà thôi.” Vân Thủy Dao trả lời
“Niên đệ này, thói quen sợ xã hội này của em cần sửa đấy, không thì sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này.” Vân Thủy Dao khuyên nhủ
“Không sao đâu học tỷ, em đâu có bị nặng, sẽ không ảnh hưởng đâu.” “À, chiều nay em có rảnh không?” “Có ạ, học tỷ có việc gì sao?” Lý Đình Quân hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chẳng phải em nói em đang cần một phòng thu âm để làm chương trình à
Chỗ ta vừa khéo có một phòng trống cho em.” “Thật á học tỷ, tuyệt quá, em có thời gian mà.” Mấy ngày nay Lý Đình Quân đang lo không có chỗ nào để làm chương trình phát thanh của mình, cậu đã bỏ lỡ quá nhiều kỳ rồi, không chịu cập nhật nữa thì sợ rằng sẽ bị khán giả chửi cho mà xem
Không ngờ mới hôm qua còn nói chuyện này với Vân Thủy Dao, vậy mà hôm nay Vân Thủy Dao đã có thể tìm được một phòng trống cho cậu rồi
Cô học tỷ này, đúng là tuyệt vời
Thực ra, Vân Thủy Dao làm như vậy cũng có chút tư tâm riêng, cô cũng đã lâu không nghe chương trình của Lý Đình Quân rồi
Trước kia cô hay nghe chương trình của Lý Đình Quân rồi đi ngủ, nhưng từ khi Lý Đình Quân lên lớp 12 thì chương trình mới cứ ít dần đều, thời lượng chương trình thì ngày càng ngắn lại
Vân Thủy Dao đã lâu không được nghe chương trình mới của Lý Đình Quân, đêm nào đi ngủ cũng chỉ bật lại những số đã phát trước đó
Vân Thủy Dao cũng không phải chưa từng nghĩ đến chuyện thúc giục cậu cập nhật chương trình mới, nhưng nghĩ đến chuyện học hành bận rộn của Lý Đình Quân hồi lớp 12, cô lại thôi, giờ không ngờ có thể gặp được Lý Đình Quân ở trường, lại còn có phương pháp đốc thúc cậu làm chương trình mới tốt hơn cả việc mình tự giám sát nữa chứ
“Nhưng mà chúng ta phải nói trước đấy, em mượn phòng trống của ta chỉ được dùng để thu âm thôi nhé
Nếu bị ta phát hiện em dùng vào chuyện kỳ lạ khác thì em biết tay đấy.” “Chắc chắn mà học tỷ, em đảm bảo với chị, cái phòng này em chỉ dùng để thu âm thôi.” Lý Đình Quân chắc nịch nói
Nhưng rồi sau đó, cậu lại nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mà nói đi cũng phải, ai lại làm mấy chuyện kỳ lạ trong ký túc xá trường chứ, có phải phim Nhật Bản đâu.” “Phim gì cơ
Ta nghe không rõ.” “À, à… ý em là cơm cà chua xào trứng của nhà ăn ngon lắm.” “Niên đệ này, có một khả năng là, cà chua và cà chua vốn dĩ là một loại đồ đó?” Vân Thủy Dao nghe Lý Đình Quân nói suýt thì bật cười
“Em đang nói trứng gà xào cà chua, trứng gà xào cà chua, em lỡ miệng nói sai ấy mà, ha ha ha.” Lý Đình Quân vội vàng chữa cháy
“Đợi em ăn xong thì chúng ta đi qua luôn đi, ta dẫn em đi xem.” Vân Thủy Dao nói
“Dạ, em không có vấn đề gì
Nhưng mà học tỷ này, chị nói cái phòng trống đó ở đâu thế
Em dùng nó có làm phiền đến chị không?” Lý Đình Quân dò hỏi
Tuy cậu rất vui vì có một chỗ để thu âm, nhưng nếu việc này gây phiền toái cho Vân Thủy Dao thì nhất định cậu sẽ từ chối nhận sự giúp đỡ của cô
“Ở tầng 4 khu Đông, có một phòng đã để không từ lâu rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước đó là nơi để câu lạc bộ sinh hoạt, nhưng mà câu lạc bộ đó cũng đã không tuyển người nữa từ lâu rồi, cho nên phòng đó cứ bỏ không như thế, không có vấn đề gì, em cứ yên tâm mà dùng.” “Cảm ơn chị học tỷ, chị đúng là quý nhân của em.” “Không có gì, nếu mà nói thì em mới là quý nhân của ta ấy.”