Ngươi Là Như Vậy Học Tỷ?

Chương 69: Cố lên, chớ tự ti




Chương 69: Cố lên, đừng tự ti
Vân Thủy Dao cầm ly trà sữa Lý Đình Quân tặng liền trở về văn phòng
“Dao Dao, sao ngươi vừa xuống dưới không được mấy phút đã mua được một ly kem que dưa hấu giòn tan của Thẻ Vượng rồi?” Trương Tử Huyên nghi ngờ hỏi, từ tòa nhà học viện quản lý số ba đến cửa hàng Thẻ Vượng gần nhất, một lượt đi về ít nhất cũng phải mất 20 phút đến nửa tiếng
“Người khác tặng.”
“Người khác là ai
Nam hay nữ?” Trương Tử Huyên lập tức hứng thú, bởi vì Vân Thủy Dao rất ít khi nhận đồ người khác tặng
“Ngươi hỏi nhiều vậy làm gì
Ngươi ở văn phòng chúng ta lâu như vậy, việc còn chưa xong sao?” Vân Thủy Dao ý định đánh trống lảng
“Xong từ lâu rồi, ta ở đây trộm lười biếng thôi
À, ta biết rồi, không phải là niên đệ tặng đấy chứ
Chính là lần trước ta gặp… cái người tên Lý gì đó ấy.”
“Gọi Lý Vinh Hạo đúng không.”
“Đúng Lý Vinh Hạo… Ờ, không phải Lý Vinh Hạo, ngươi đang trêu ta đúng không.” Trương Tử Huyên suýt chút nữa không kịp phản ứng
“Ta nhớ rồi, gọi Lý Đình Quân đúng không?” Trương Tử Huyên suy nghĩ hồi lâu trong đầu mới nhớ ra tên Lý Đình Quân
Trương Tử Huyên đi đến trước mặt Vân Thủy Dao, sau đó mắt nhìn chằm chằm vào Vân Thủy Dao: “Dao Dao, nhìn vào mắt ta này, rốt cuộc ly trà sữa này có phải hắn tặng không.”
Vân Thủy Dao nhìn ánh mắt sắc bén của Trương Tử Huyên, ánh mắt nàng bất giác nhìn sang chỗ khác, chột dạ nói: “Không phải.”
“Thế là đúng rồi.” Trương Tử Huyên thấy biểu tình này của Vân Thủy Dao, trong nháy mắt liền đánh giá ra thật giả
“Đáng ghét, theo đuổi con gái không phải nên bắt đầu từ bạn cùng phòng sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao không mang cho ta một ly trà sữa luôn đi?” Trương Tử Huyên phàn nàn
“Theo theo theo, theo cái đầu ngươi
Người ta chỉ là tiện tay mua cho ta một ly thôi mà.”
“Ồ, lỡ lời rồi đấy.”
“Ừm..
Ta nhớ ra mình phải đi họp rồi.” Vân Thủy Dao cầm sổ ghi chép cùng trà sữa rồi đi ra khỏi văn phòng
“Ta đi cùng, tiện đường kể cho ta nghe chút.” Trương Tử Huyên bám sát Vân Thủy Dao ra khỏi cửa
Lý Đình Quân bên này cầm đồ về tới ký túc xá
Hắn vừa vào cửa đã thấy Chu Tuấn Lam mình trần, từ phòng vệ sinh bước ra
Lý Đình Quân cúi đầu nhìn nửa thân dưới của Chu Tuấn Lam: “Hơi bé, đừng tự ti.” Nói xong kéo cửa lại, trở về chỗ ngồi của mình
“Bé cái gì mà bé
Cái này mà còn bé sao?” Chu Tuấn Lam bị Lý Đình Quân nói làm tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không sao, bây giờ có phẫu thuật đó, có thể làm cho nó to lên.”
“Ta không cần, cảm ơn.” Chu Tuấn Lam nói rồi mặc đồ lót vào
Sau đó, hắn lại chỉ mặc một chiếc quần lót ngồi phịch xuống ghế
“Ngươi mặc quần áo vào đi, mặc mỗi cái quần như thế không sợ người khác thấy sao?” Lý Đình Quân nói
“Yên tâm đi, tòa nhà này của chúng ta toàn nam sinh, ai cũng vậy thôi, sợ gì chứ.”
“Hay là lúc chúng ta không có ở đây, ngươi ở trong phòng vệ sinh làm chuyện đó à, mọi người buổi tối còn phải vào đó tắm rửa.” Lý Đình Quân hỏi
“Chuyện đó là chuyện gì?” Chu Tuấn Lam nghi hoặc đáp
“May mà, xem mặt mày ngươi thế kia chắc là không có làm.”
“Ta nghi ngờ ngươi đang lái xe đấy.”
“Không có, không có mà, ta không lái xe, ta không có bằng lái.” Lý Đình Quân bốn lần phủ nhận
Lý Đình Quân từ trong túi lấy ra một gói khoai tây chiên ném cho Chu Tuấn Lam: “Này, đây là thù lao lao động của ngươi, cảm ơn đã giúp ta mang đồ về.”
“Khách sáo quá rồi.” Chu Tuấn Lam xé bao bì ra rồi bắt đầu ăn
“À mà Triệu Khải không về cùng ngươi à?” Chu Tuấn Lam hỏi
“Hắn đi ăn lẩu với bạn gái rồi.”
“Vậy ngươi nghĩ buổi tối hắn có qua đêm bên ngoài không, tình nhân mà, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.” Chu Tuấn Lam trong đầu nhớ lại nội dung mấy bộ phim từng xem trên một nền tảng video
“Không đến mức đó, mai lại không phải ngày nghỉ
Chắc chỉ là đi ăn lẩu thôi.” Lý Đình Quân mở máy tính lên Weibo, tiếp tục thu thập tài liệu chủ đề
“Vậy ngươi nói hai người bọn họ...”
Chu Tuấn Lam chưa nói xong đã bị Lý Đình Quân ngắt lời: “Đừng có nói chuyện của Triệu Khải với bạn gái nữa, chuyện của người ta ngươi quan tâm làm gì.”
“Ta chỉ tò mò mấy cặp tình nhân hay làm gì thôi.”
“Chuyện này không đơn giản sao, ngươi kiếm đại một cô bạn gái là biết chứ gì.” Lý Đình Quân vừa nhìn máy tính vừa nói
“À mà cái ba hàng thơ tình của ngươi nghĩ ra viết gì chưa đấy?” Lý Đình Quân chợt nhớ ra chuyện lúc trưa
“Nghĩ rồi, đến lúc đó cho các ngươi mở rộng tầm mắt.”
“Ok, đừng làm trò cười là được.”
“Thế ngươi nghĩ ra chưa?” Chu Tuấn Lam hỏi ngược lại
“Ta khẳng định nghĩ ra rồi.”
“Ngươi nói ra để ta tham khảo chút coi.”
“Ngươi nói trước đi.” Dù Chu Tuấn Lam có nói trước, Lý Đình Quân cũng không nói cho ai biết mình viết cái gì
“Thịt dê nướng, thêm thì là, ăn ngon quá
Sao, ba câu này của ta trâu bò chưa?” Chu Tuấn Lam thuận miệng đáp một câu, câu này hiển nhiên không phải cái mà hắn định viết
“Trâu trâu trâu, nếu ngươi không viết thì ta xem thường ngươi đấy.” Lý Thiên Nhất đẩy cửa bước vào nói
“Á đù, sao ngươi vào được vậy?” Chu Tuấn Lam giật mình khi thấy Lý Thiên Nhất đột ngột đẩy cửa bước vào
“Cửa phòng các ngươi không khóa mà, ta đẩy là mở thôi.” Lý Thiên Nhất vừa định gõ cửa xem trong phòng có ai không, ai ngờ tay vừa chạm vào cửa thì cửa đã mở
“Ái chà, Chu Tuấn Lam sao người trần như nhộng vậy?” Lý Thiên Nhất nhìn Chu Tuấn Lam ngồi trên ghế, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót
“Gia thích thế đấy, nhưng chủ yếu là cho mát.” Chu Tuấn Lam trả lời
“Ồ
Vậy lần sau ta phải chú ý một chút mới được.” Lý Đình Quân vừa nghe tiếng mở cửa liền nghĩ là cửa bị đóng rồi, chỉ xui xẻo lần này người đi vào lại là Lý Thiên Nhất, lần sau mà kẻ trộm đi vào thì phiền
“À đúng rồi, ta đến để phát tờ giấy hoạt động [Viết ba hàng thơ tình] cho các cậu đây, mỗi người hai cái.” Lý Thiên Nhất vừa nói vừa phát
“Tôi muốn một tờ màu tím, một tờ màu xanh dương.” Chu Tuấn Lam nói
“Giấy màu tím, viết bút lên trên không được rõ đâu.” Lý Đình Quân nhắc nhở
“Ta biết, nhưng mà em gái nói màu tím rất có ý vị.”
“Hết cứu rồi.” Lý Thiên Nhất từ trong tay lấy giấy màu tím và màu xanh dương đưa cho Chu Tuấn Lam
“Đình Quân, còn cậu thì sao?” Lý Thiên Nhất nhìn Lý Đình Quân
“Cho tôi một tờ màu xanh dương với một tờ màu hồng nhé.”
“Ok.” Nói rồi Lý Thiên Nhất đặt giấy màu xanh dương và màu hồng lên trên bàn của Lý Đình Quân
Lý Đình Quân cầm tờ giấy lên xem xét, tờ giấy hình chữ nhật này chất lượng rất tốt, hơi giống thẻ giấy, nhưng độ cứng lại cao hơn một chút
Cả tờ giấy rộng khoảng ba bốn cm, dài chín đến 10 cm
Trên đầu tờ giấy có một lỗ tròn nhỏ, trong lỗ tròn nhỏ xỏ một sợi dây màu đỏ, để tiện cột lên lưới sắt bên sân vận động
“Triệu Khải với Từ Lỗ thì tôi đặt lên bàn của bọn nó rồi
Nếu các cậu viết xong thì cứ ra sân chơi rồi cột lên thôi, bên tôi xem dự báo thời tiết thì thấy hai tuần tới không có mưa đâu, cứ yên tâm treo lên.”
“Ồ
Hai tuần tới không có mưa sao?” Chu Tuấn Lam nghe được tin tức này thì từ trên ghế đứng lên, hắn còn định trời mưa sẽ không phải huấn luyện quân sự nữa chứ
“Đúng vậy, tin tốt đúng không.” Lý Thiên Nhất phát xong giấy hoạt động liền chuẩn bị rời khỏi ký túc xá của Lý Đình Quân
Nhưng trước khi đi, hắn cúi đầu liếc nhìn Chu Tuấn Lam, nói câu y chang của Lý Đình Quân: “Chu Tuấn Lam, của cậu hơi bé đó, cố lên, đừng tự ti.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.