Ngươi Là Như Vậy Học Tỷ?

Chương 77: Chu Tuấn Lam muốn trợ giúp




Chương 77: Chu Tuấn Lam muốn giúp đỡ
“Rời xa đám đông, ngươi là chó à
Vừa nghe liền biết cọng tóc này của ai.” Lý Đình Quân bị Chu Tuấn Lam nói làm cho kinh ngạc, hắn làm sao vừa nghe đã biết đây là tóc của học tỷ, chẳng lẽ trên tóc có mùi hương của học tỷ
Lý Đình Quân cầm lấy sợi tóc trong tay Chu Tuấn Lam, đưa lên mũi ngửi nghiêm túc, chả có mùi vị gì cả
“Ta đương nhiên không biết, chỉ thuận miệng lừa ngươi thôi, không ngờ ngươi lại tự khai ra.” Chu Tuấn Lam trả lời
Sau đó tiếp tục nói: “Nhưng mà, xung quanh cái tên độc thân cẩu như ngươi cũng chỉ có học tỷ Vân Thủy Dao, trên người xuất hiện tóc con gái, khả năng cao là của học tỷ Vân Thủy Dao, đoán thế cũng không khó.”
“Ta nói sao giữa trưa thái độ của ngươi lại khác thường, chậm rì rì đi ở phía sau
Hóa ra là đợi chúng ta đi hết, rồi đi tìm học tỷ Vân Thủy Dao lén lút hẹn hò?”
Chu Tuấn Lam vừa nói vừa kéo ghế của Từ Lỗ tới, ngồi đối diện Lý Đình Quân, chuẩn bị cùng Lý Đình Quân giằng co
“Cái gì mà lén lút hẹn hò
Ăn thì có thể ăn bậy, nhưng không thể nói bừa.” Lý Đình Quân vốn chỉ muốn đi sau cùng, đợi mọi người đi hết, sau đó ngắm tấm ảnh của học tỷ treo trên hàng rào lưới sắt mà thôi
Ai ngờ học tỷ Vân Thủy Dao đột nhiên xuất hiện, làm Lý Đình Quân giật nảy mình
“Không phải lén lút hẹn hò, vậy sợi tóc trên người ngươi giải thích thế nào?” Chu Tuấn Lam chất vấn
“Giữa trưa ở sân chơi ngoài kia vô tình gặp học tỷ thôi.”
“Vô tình gặp
Sao cứ mình ngươi ngày nào cũng vô tình gặp được, người khác cả tháng còn không gặp được học tỷ Vân Thủy Dao một lần?”
Lý Đình Quân nghĩ nghĩ, rồi nói: “Chắc là do vận may của ta tốt thôi
Thôi đi, vận may của người với người, có khi còn chênh lệch hơn cả người với chó.”
Lý Đình Quân cũng không hiểu sao học tỷ Vân Thủy Dao lại đột ngột xuất hiện sau lưng hắn, chẳng lẽ học tỷ Vân Thủy Dao cố ý tìm hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này có hợp lý không
Chắc chắn không rồi
Cho nên chỉ có thể là vận may tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mà này, ngươi có thể cho ta sợi tóc đó không?” Chu Tuấn Lam chỉ vào sợi tóc của Vân Thủy Dao đang quấn trên ngón tay Lý Đình Quân
Lý Đình Quân cảnh giác nhìn Chu Tuấn Lam một cái: “Ngươi muốn làm gì?”
“Không phải là có mấy cách dùng tóc cột búp bê, sau đó…”
Nghe Chu Tuấn Lam nói, Lý Đình Quân liền lấy ra que đốt muỗi và bật lửa mua ở siêu thị mấy hôm trước
Rồi thiêu sợi tóc của học tỷ Vân Thủy Dao
“Uy uy uy, ngươi làm gì vậy?” Chu Tuấn Lam chưa kịp ngăn cản, tóc đã bị Lý Đình Quân thiêu rụi
“Mấy cái chuyện đó mà cũng dám nói ra, tiểu tử, tư tưởng của ngươi nguy hiểm quá đấy.”
“Ta chỉ nói đùa thôi, chẳng phải trên TV phim «Miêu Cương dị văn lục» có cách đó sao?”
“Đấy là TV thôi, có tin được không
Đừng có tin.” Lý Đình Quân nói
“Ngươi không tin, vậy sao không đưa tóc học tỷ cho ta?”
“Vậy khác, lương tâm ta không cho phép.”
“Vì sao
Ta dùng cách đó giúp ngươi có bạn gái, ngươi còn không cảm ơn ta?” Chu Tuấn Lam ngờ vực hỏi
“Hả
Giúp ta?” Lý Đình Quân nhất thời không kịp phản ứng, hắn còn tưởng Chu Tuấn Lam muốn cho chính hắn chứ
“Đúng vậy
Ta giúp ngươi tán đổ học tỷ Vân Thủy Dao.”
Đáng ghét, quá chủ quan rồi, đáng lẽ nên nghe hết lời của Chu Tuấn Lam mới phải
Hơn nữa tóc cháy thành tro rồi, chắc không cột được búp bê đâu nhỉ, tiếc thật
“Vì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước kia chẳng phải ngươi thích học tỷ Vân Thủy Dao à?” Lý Đình Quân hỏi, “Vì sao giờ lại muốn giúp ta theo đuổi?”
“Người ta đôi khi cũng phải biết rõ vị trí của mình, đừng nên tham vọng những thứ mình không bao giờ có được.”
“Mà, hiện tại ta đã có mục tiêu yêu thích rồi, trong lòng ta, nàng mới là cô gái tốt nhất
Quỷ đầu minh lý, ta yêu ngươi, sinh con với ta đi.” Chu Tuấn Lam vừa nói vừa lộ vẻ mặt si tình
“Nè nè nè, lau nước miếng đi.” Lý Đình Quân rút mấy tờ giấy ăn từ bàn cho Chu Tuấn Lam, rồi kéo rèm giường ký túc xá lại, “mau lên giường mà mơ mộng đi, còn kịp đấy
Quỷ đầu minh lý, Saitō Asuka, Matsushita Sa Eiko đều là của ngươi.”
“Hai người giữa trưa không ngủ, cứ ở trong phòng lăn tăn cái gì đấy?” Triệu Khải ngủ trưa ngon giấc, bị tiếng của Lý Đình Quân và Chu Tuấn Lam đánh thức
“Tuấn Lam bảo là muốn cưới Saitō Asuka.”
Nghe Lý Đình Quân nói vậy, Triệu Khải lập tức lật tung chăn ra: “Cái gì
Saitō Asuka
Để ta xuống đấm cho hắn một cái, cho hắn hết mơ mộng.”
“Không có mà, đừng có nói bậy
Tụi ta vừa mới đang thảo luận làm sao để một cô gái thích mình.” Chu Tuấn Lam giải thích
“Cái này thì đơn giản thôi, trên «Miêu Cương dị văn lục» đều nói rồi, chỉ cần có tóc của cô gái đó, sau đó đâm một con búp bê.” Triệu Khải vừa nói vừa múa tay minh họa
Được rồi, lại thêm một người không phân biệt được đâu là đời thật, đâu là TV nữa rồi
“Dừng dừng dừng.” Lý Đình Quân cắt ngang lời Triệu Khải, “ngươi với Chu Tuấn Lam bị xem phim tẩu hỏa nhập ma cả rồi hả
Nếu mà có cách đó thật, thì thế giới đã loạn hết lên rồi.”
“Cũng đúng, nhưng mà sao giữa trưa hai người thảo luận về cái đề tài này vậy.” Triệu Khải hỏi
Chu Tuấn Lam cười nham nhở: “Cái này phải hỏi người bạn cùng phòng tốt của tụi mình, giữa trưa hắn không đi ăn cơm cùng bọn mình, mà chạy ra ngoài lén lút hẹn hò với học tỷ Vân Thủy Dao.”
“Lén cái gì mà lén, lén cái gì mà lén.” Lý Đình Quân cầm quyển sách trên bàn, nện vào đầu Chu Tuấn Lam, “tụi mình chỉ là vô tình gặp, sau đó ăn cơm chung thôi.”
“Oa, nhìn kìa, nói dối bị vạch trần rồi nên giở trò bạo lực
Với cái kiểu này của ngươi, ta còn dám giao học tỷ Vân Thủy Dao cho ngươi chắc.” Chu Tuấn Lam đứng dậy, giữ khoảng cách, nói với Lý Đình Quân
Lúc này Triệu Khải cũng đã xuống giường, mở hộp y tế ra, lấy một cái nhiệt kế cho Chu Tuấn Lam
“Đình Quân lén lút hẹn hò thì thôi, mà cậu hãy đo nhiệt độ cơ thể đi đã, xem có phải bị sốt đầu óc rồi không, chứ Vân Thủy Dao liên quan gì đến cậu mà cậu lại muốn giao cho Đình Quân, đầu cậu có vấn đề rồi hả?”
“Ôi, chuyện gì vậy, hôm nay sao không ai ngủ thế?” Từ Lỗ lúc này cũng đã về đến ký túc xá, rất hiếm khi giờ này mà hắn về, thấy mọi người đều không ngủ trưa
“Tôi đang giúp Chu Tuấn Lam đo nhiệt độ cơ thể, chắc nó bị sốt nên đầu óc có vấn đề, nếu không sao giữa trưa cứ nói năng lung tung.” Triệu Khải giải thích
“Theo ý tôi thì, cậu ấy nên đi thẳng ra cửa Bắc 30 phút đến bệnh viện tỉnh, khoa tâm thần ở đó mát tay lắm đấy
Hay để tôi đặt lịch hẹn cho nhé?” Từ Lỗ cầm điện thoại lên cười nói với Triệu Khải
Chu Tuấn Lam ngồi lại ghế của mình: “Trời, sao mấy người cứ nhắm vào tôi thế, tôi chỉ là một thằng yếu đuối không trói nổi gà thôi mà.”
“Ọe…” Lý Đình Quân, Triệu Khải, Từ Lỗ đồng loạt làm điệu bộ buồn nôn
“Đã các ngươi bất nhân, thì cũng đừng trách ta bất nghĩa, sau này có phát code seed với link trong group xe, ta cũng sẽ không chia sẻ trong group ký túc xá nữa.” Chu Tuấn Lam dùng đến tuyệt chiêu cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.