"Chương 97: Kế hoạch nghỉ lễ Quốc khánh
Ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu
Lý Đình Quân chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi cạnh Vân Thủy Dao
“Ta đưa sách cho ngươi, ngươi mang đi chứ?” Vân Thủy Dao nhìn về phía Lý Đình Quân đang ngồi bên cạnh
“Niên đệ, niên đệ, sao ngươi không nói gì
Bị câm hả?” Vân Thủy Dao vỗ nhẹ đầu Lý Đình Quân
“Ta cảm thấy cuộc sống mất đi niềm vui rồi
Không có sức để nói nữa.” Lý Đình Quân chìm trong nỗi thống khổ khi ngồi ở hàng đầu mà không thể chơi điện thoại
“Ngồi hàng đầu mà cuộc sống đã mất đi niềm vui rồi á
Vậy sau này ngươi phải làm sao
Mau lấy sách ra nghe giảng cho tử tế đi.”
Không còn cách nào khác, Lý Đình Quân đành phải chấp nhận sự thật tàn nhẫn này, lấy quyển sách Vân Thủy Dao đưa trước đó ra để nghe giảng
Nhưng Lý Đình Quân càng nghe giảng, càng thấy Vân Thủy Dao lợi hại
Vì những điểm kiến thức mà Vân Thủy Dao đã đánh dấu trong sách, đều chính xác là nội dung mà Trần giáo sư đang giảng trên lớp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vân Thủy Dao còn cẩn thận viết thêm những ghi chú dễ hiểu bên cạnh các điểm kiến thức này
Thật sự mà nói, Lý Đình Quân cảm thấy có quyển sách này, hắn hoàn toàn không cần phải nghe Trần giáo sư giảng nữa, tự học bằng sách này là được rồi
Lý Đình Quân nhìn sang Vân Thủy Dao bên cạnh, lúc này nàng lại đang nghiêm túc nghe Trần giáo sư giảng bài, mặc dù những kiến thức này nàng đã học từ rất lâu trước đó
“Học tỷ đúng là một người rất ưu tú.”
“Dù không có nhan sắc xinh đẹp, chỉ bằng thái độ học tập nghiêm túc và bộ não thông minh của học tỷ thôi, nàng cũng sẽ tỏa sáng giữa đám đông.”
Khi Vân Thủy Dao đang chăm chú nghe giảng, bỗng cảm thấy có ánh mắt nóng rực từ bên cạnh, nàng quay đầu thì thấy Lý Đình Quân đang nhìn mình
“Nhìn ta làm gì, trên mặt ta có gì à?”
“Không có gì, chỉ là cảm thấy học tỷ đang tỏa sáng.”
Một vệt hồng bừng lên trên mặt Vân Thủy Dao: “Đang trong lớp đó, ngươi nói chuyện ma quỷ gì vậy, nghiêm túc nghe giảng đi.”
Vân Thủy Dao vừa nói xong đã vội quay mặt đi
“Ơ kìa
Một câu nói đó mà làm học tỷ ngại ngùng à
Trước kia có khen thế nào, biểu cảm của học tỷ cũng không thay đổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ là vì đang ở trước mặt thầy giáo nên phải giữ gìn hơn?” Lý Đình Quân như vừa khám phá ra đại lục mới
Trần giáo sư đứng trên bục giảng, thấy Lý Đình Quân cứ nhìn Vân Thủy Dao mãi, khóe miệng nở một nụ cười
Hai giờ học trôi qua rất nhanh, Lý Đình Quân bất ngờ không cảm thấy bị giày vò, ngược lại còn cảm thấy nhẹ nhõm vui sướng, mặc dù hắn không nghe lọt tai chút kiến thức nào
Nhưng điều đó cũng không sao, vì ai cũng biết rằng sinh viên chỉ bắt đầu học khi kỳ thi đến gần
Sau khi Trần giáo sư kết thúc tiết học, Vân Thủy Dao liền đi theo ông ấy rời khỏi lớp
“Ngồi hàng đầu cảm giác thế nào?” Chu Tuấn Lam tranh thủ chạy tới hỏi Lý Đình Quân
“Chỉ có thể nói, cũng được.” Lý Đình Quân đưa ra đánh giá của mình
“Đừng có mà cũng được, ta nói cho ngươi một tin tốt nè.”
“Tin tốt gì?” Lý Đình Quân hỏi
“Không phải hai tuần trước chúng ta có tham gia cái hoạt động [Ba dòng thư tình] à, hiện tại kết quả bình chọn đã có rồi.”
Nghe Chu Tuấn Lam nói vậy, hắn liền nhớ đến [Ba dòng thư tình] là một hoạt động do quản viện tổ chức khi mới bắt đầu huấn luyện quân sự, giải nhất có phần thưởng là 3000 tệ
“Ừ, có một cái hoạt động đó, sao?” Lý Đình Quân nhìn Chu Tuấn Lam
Chu Tuấn Lam kích động vỗ vai Lý Đình Quân: “Ngươi không xem nhóm lớp à, ngươi được giải ba đó, có 600 tệ!”
“Xin lỗi, ta ngồi hàng đầu thì xem điện thoại kiểu gì hả trời.” Lý Đình Quân cạn lời nhìn Chu Tuấn Lam
Nhưng Lý Đình Quân vẫn mở nhóm lớp ra xem thông báo của Trần Tranh Tranh
Hoạt động [Ba dòng thư tình] đã chọn ra một giải nhất, hai giải nhì, và ba giải ba
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giải nhất tiền thưởng là 3000 tệ như Lý Thiên Nhất nói trước đó
Giải nhì là 1500 tệ, giải ba là 600 tệ
Lý Đình Quân xem kỹ thông báo, giải nhất hiện rõ là Trì Thanh Vụ, hai giải nhì thuộc về các lớp khác, trong ba giải ba, Lý Đình Quân tìm thấy tên của mình
“Thật là, nhưng tiếc quá, giải ba chỉ có 600 tệ thôi.” Lý Đình Quân đặt điện thoại xuống nói
“Tao lạy mày, đây là cái giọng văn gì thế?”
“Mà Trì Thanh Vụ lợi hại thật đó, nhiều người như vậy mà giành được giải nhất.” Lý Đình Quân tán dương, “Ngươi có biết nàng viết cái gì không?”
“Hai ngày nữa sẽ công bố thôi, đến lúc đó ngươi để ý một chút là được
Chi bằng ngươi nghĩ xem 600 tệ này sẽ tiêu thế nào đi, ha ha ha.”
Lý Đình Quân cười nhìn Chu Tuấn Lam, nói: “Đừng nói, mỗi người trong ký túc xá một ly trà sữa, chọn loại đắt tiền một chút.”
Chu Tuấn Lam vỗ vai Lý Đình Quân: “Hảo huynh đệ, ta đợi câu này của ngươi đó, một ly xoài kem ngon lành, không quá đáng chứ?”
“Ủa
Hôm nay không đào hố ta à?” Lý Đình Quân đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị Chu Tuấn Lam làm thịt một bữa, nhưng không ngờ Chu Tuấn Lam chỉ chọn một ly trà sữa bình thường
“Ta nói nè, khi nào ta đào hố ngươi?” Chu Tuấn Lam liếc một cái, “À mà, lễ quốc khánh ngươi định làm gì?”
“Lễ quốc khánh?” Lý Đình Quân mở điện thoại liếc qua thời gian, phát hiện chỉ còn hai tuần nữa là đến quốc khánh, được nghỉ dài bảy ngày, mừng húm
“Không biết, nhưng ta rất muốn đi chơi đâu đó.” Lý Đình Quân nói
“Ta cũng nghĩ vậy, đi Tô Châu chơi một chút thì sao?” Chu Tuấn Lam hỏi
Triệu Khải vừa nghe Chu Tuấn Lam muốn đi Tô Châu chơi liền xen vào: “Ngọa Tào, Tô Châu à
Tao cũng muốn đi chơi
Tiếc quá, lễ quốc khánh tao phải về nhà rồi.”
“Sao ngày nào ngươi cũng về nhà vậy?” Lý Đình Quân nhả rãnh
“Hết cách thôi, tao cũng muốn đi chơi lắm chứ
Ai bảo nhà tao gần đâu, tao không về thì mẹ tao lại gọi điện thúc giục.” Triệu Khải tỏ vẻ tiếc nuối
“Tô Châu cũng thú vị đó, ta suy nghĩ chút.” Lý Đình Quân nói
“Đừng có suy nghĩ nữa, đi Tô Châu đi, ta bao vé xe khứ hồi cho ngươi.”
“Tao lạy, tốt thế?”
“Đương nhiên rồi, ai bảo ngươi là hảo huynh đệ của ta chứ.” Chu Tuấn Lam vỗ ngực nói
“Để ta suy nghĩ thêm, Hàng Châu thật ra cũng không tệ.” Tô Châu và Hàng Châu, Lý Đình Quân đều muốn đi
Triệu Khải nghe Chu Tuấn Lam lại còn bao cho Lý Đình Quân vé khứ hồi, hưng phấn nói: “Ngươi bao vé khứ hồi cho tao đi, tao đi liền.”
“Xì, bây giờ không sợ mẹ thúc nữa à?” Chu Tuấn Lam khinh bỉ nói
“Hầy, đã có vé khứ hồi rồi, ai còn quản bà ấy thúc hay không chứ?”
“Cũng không phải là không được.” Chu Tuấn Lam suy nghĩ một chút nói, số tiền mua vé xe khứ hồi cho Triệu Khải còn không đủ để anh tùy tiện ăn một bữa
“Vậy quyết định vậy đi.” Triệu Khải vui vẻ nói
(PS: Cuối cùng Triệu Khải vẫn là tự mua vé xe đi Tô Châu, hắn chỉ nói miệng để Chu Tuấn Lam cho hắn vé tàu thôi.)
“Còn ngươi Đình Quân, Tô Châu tốt như vậy mà sao ngươi không đi, Hàng Châu sau này có nhiều cơ hội mà.” Chu Tuấn Lam hỏi
“Để ta suy nghĩ thêm.”
“Đừng nghĩ nữa, ta bao cả ăn ở cho ngươi luôn.” Chu Tuấn Lam lúc này lại thêm giá
“Tao lạy, đây là tình huống gì
Cho tao nhiều lợi ích vậy, ngươi có ý đồ gì à?”