Chương 71 về Hoàng Thành Lần này Lăng Phong nhận lệnh trở về kinh, còn mang theo ba người bạn tù
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lăng đại nhân, ngươi mang chúng ta về Hoàng Thành làm gì, không phải đã nói muốn cho chúng ta giảm hình phạt thôi.” Lý Lão Bát hỏi
Hai vị đạo môn thiên tài khác cũng rất nghi hoặc
“Ta đã tấu lên bệ hạ, nhắc tới công lao của các ngươi, các ngươi cứ yên tâm đi.” “Thậm chí, ta còn xin cho các ngươi cùng ta đến Hoàng Thành ngồi tù!” “Đại lao ở Hoàng Thành so với Tây Nam hoàn cảnh tốt hơn nhiều, rắn, côn trùng, chuột, kiến ít nhất phải thiếu đi một nửa.” “Hơn nữa, về sau nếu ta cần đến các ngươi, còn có thể cho các ngươi ra ngoài làm việc, lập công chuộc tội, có thể tiếp tục giảm hình phạt, há chẳng phải quá tuyệt vời.” Lăng Phong cười nói
Hắn cảm thấy đạo môn tam kiệt có thể phụ trợ việc phá án sau này, dù sao đều là nhân tài chuyên nghiệp, đặc biệt là Súc Cốt công của Lý Lão Bát, quá hữu dụng
“Ngươi muốn cho chúng ta tiếp tục phá án cho ngươi sao?” Giang Bình cau mày nói
“Đúng vậy, các ngươi có thể tiếp tục được giảm hình phạt, nói không chừng một hai năm nữa có thể được thả ra.” Lăng Phong cũng đang cho bọn hắn một cơ hội hối cải làm người mới
Nói không chừng sau khi ra ngoài, còn có thể vào Cẩm Y Vệ làm giáo úy gì đó, về phần biên chế thì đừng nghĩ, đã từng ngồi tù thì không có khả năng làm quan
“Không được!” “Nếu chúng ta cũng thành chó săn của triều đình, vậy thì sao xứng với liệt tổ liệt tông đạo môn!” “Chúng ta tuyệt đối không thể sa đọa đến mức này!” Trâu Linh liên tục xua tay
Bọn họ đều là hậu nhân của danh môn, nếu cứ mãi làm việc cho triều đình, để huynh đệ đạo môn khác nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào về mình
Mất mặt, thật mất thể diện
Lăng Phong nhất thời dở khóc dở cười
Từ người người kêu đánh đạo tặc biến thành công cụ hình người do triều đình sử dụng, làm sao lại sa đọa
Mạch não của đám người giang hồ này thật đúng là kỳ lạ
“Các ngươi thật sự không muốn?” Lăng Phong hỏi
“Tuyệt đối không muốn!” Ba người Trâu Linh đồng thanh, rất có cốt khí
Dù ngày mai bị chém đầu, cũng sẽ không đi làm thuê dài hạn cho triều đình
Sao có thể vì chút quyền quý mà khiến ta mất vui
“Đã vậy, thì sau khi về Hoàng Thành, ta sẽ đem chuyện các ngươi hiệp trợ ta điều tra phá vụ ngọc tỷ công bố cho thiên hạ, để tất cả mọi người biết các ngươi đã từng phục vụ cho triều đình.” Lăng Phong cười nhạt nói
“Ngươi!” Người của Trâu Linh nhất thời hoảng sợ, tức giận trừng mắt tên Cẩm Y Vệ đáng ghét này
“Lúc đó là chúng ta ăn phải độc dược của ngươi, cho nên mới bị ngươi sai khiến, thay ngươi đêm hôm mò đến Bạch Vân Quan.” “Chúng ta bị ép buộc!” Lý Lão Bát cuống lên dậm chân
“Ai biết?” Lăng Phong cười lạnh một tiếng — “Lại có ai quan tâm?” “Người trong giang hồ sẽ chỉ nghĩ rằng, các ngươi làm chó cho triều đình thôi.” Nếu bọn gia hỏa này quan tâm danh tiết đạo tặc như thế, vậy cứ lấy nó ra mà uy hiếp
Chỉ cần có thể làm việc cho ta, thủ đoạn gì cũng không quan trọng
“Rốt cuộc ngươi muốn chúng ta thế nào?” Trâu Linh có vẻ cầu xin
“Tiếp tục làm công cho bản quan!” “Đến khi nào các ngươi giảm hết hình phạt, tự nhiên có thể tùy ý rời đi.” Lăng Phong cũng không phải Chu Bái Bì, cuối cùng vẫn cho bọn họ cơ hội để giành lại tự do, tựa như treo củ cà rốt trước mặt lừa kéo cối xay vậy
Ba người Trâu Linh nhìn nhau, có vẻ đang trao đổi bằng ánh mắt
“Được!” “Ngươi cũng đừng lừa chúng ta, đừng ba năm lại ba năm, mãi không chịu thả chúng ta.” Lý Lão Bát dẫn đầu đưa ra quyết định
“Yên tâm, lời hứa của bản quan, đương nhiên sẽ không nuốt lời.” Lăng Phong cười nhạt một tiếng
“Vậy thì lại làm với ngươi một hai năm.” “Trong thời gian đó ngươi không được tiết lộ chuyện chúng ta làm việc cho triều đình, nếu không chúng ta sẽ không làm nữa.” Giang Bình và Trâu Linh cũng chọn thỏa hiệp
Đối với đám tử đệ đạo môn này, đây là một lần hợp tác vô cùng khó chịu
“Không thành vấn đề.” Lăng Phong cuối cùng đã thuần phục được ba cao thủ đạo môn này, về sau những việc như theo dõi, ẩn nấp hay tiếp cận người, liền có thể để bọn họ giúp đi làm......
Sau ba ngày
Lăng Phong cuối cùng cũng đã về tới Trấn Phủ Ty Hoàng Thành
“Cuối cùng cũng về rồi.” “Không biết dạo này Nhị thúc thế nào rồi.” Hắn dẫn theo Trương Long, Triệu Hổ bước nhanh vào nha môn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đường đi, gặp không ít Cẩm Y Vệ hàn huyên, bất quá, bọn họ đều lén núp ở phía sau chỉ trỏ, không biết đang bàn tán chuyện gì
“Lộc Thiên Hộ, hữu lễ.” Vừa hay gặp một vị thiên hộ đại nhân của Nam Viện, Lăng Phong chủ động chào hỏi
“Hừ.” Vị Lộc Thiên Hộ này chẳng có vẻ gì tốt, trực tiếp lướt qua
“Tình hình thế nào vậy?” Lăng Phong có chút bất ngờ, hắn nhớ rõ nhân duyên của mình ở Trấn Phủ Ty không tệ lắm mà
Trước đó liên tiếp phá nhiều đại án như vậy, thiên hộ ở Nam Viện vô cùng tán thưởng hắn, chưa từng thấy ai lạnh nhạt như vậy
“A Phong, ngươi về rồi.” Lăng Mãn Sơn ngậm điếu thuốc lá tiến đến
“Nhị thúc, lần này về Trấn Phủ Ty, hình như mọi người có ý kiến với ta thì phải, đặc biệt là Lộc Thiên Hộ, vừa rồi còn cố ý trừng mắt ta.” “Có phải Nhị thúc đã làm gì chuyện xấu, liên lụy đến ta không vậy.” Lăng Phong không khỏi nghi ngờ
“Phi phi phi, tự ngươi gây phiền phức, sao lại đổ lên đầu ta.” “Nói thật cho ngươi biết, ngươi ở Tây Nam điều tra tam đại thế gia, công huân trác tuyệt, bệ hạ chuẩn bị thăng ngươi làm thiên hộ.” Lăng Mãn Sơn cười nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thăng chức lên thiên hộ tự nhiên đã nằm trong dự liệu của Lăng Phong
“Ta sắp được thăng chức, Lộc Thiên Hộ ghen ghét, cho nên thái độ mới như vậy với ta sao?” “Cũng không hẳn, biên chế thiên hộ ở trong hoàng thành chỉ có tám người, ngươi muốn đi lên, liền sẽ có người phải xuống.” “Hiện tại cả Trấn Phủ Ty, mọi người đều đang nói trong hai vị Lộc Thiên Hộ và Ngô Thiên Hộ, sẽ phải có một người bị bãi miễn, nhường chỗ cho ngươi đấy.” Nghe được những lời này, Lăng Phong lúc này mới bừng tỉnh
Hóa ra là mình được thăng quan, nên có người muốn bị xuống đài
“Đó là do năng lực của họ không đủ thôi, Cẩm Y Vệ vốn dĩ là vị trí cuối có chế độ đào thải mà, đâu phải ta phát minh.” “Bất quá, dù Lộc Thiên Hộ có mất chức, thì vẫn còn nhiều vị trí khác đang đợi họ, cùng lắm thì làm phó thiên hộ cho ta thôi.” Lăng Phong nhún vai nói
“Tiểu tử ngươi, vẫn chưa nhìn rõ cục diện bây giờ à?” Lăng Mãn Sơn dù sao cũng đã lăn lộn nhiều năm ở Trấn Phủ Ty, nên nhìn nhận thấu đáo hơn chất tử
“Cục diện gì?” Lăng Phong không hiểu
“Bây giờ tốc độ thăng chức của ngươi quá nhanh, không chỉ có các thiên hộ sợ ngươi cướp mất vị trí, mà ngay cả hai vị trấn phủ sứ cũng cảm thấy vị trí của mình khó giữ.” “Ngẫm lại đi, đến cả trấn phủ sứ còn sợ ngươi thăng tiến lên địa vị của bọn họ, vậy ngươi còn lăn lộn thế nào trong nha môn?” “Sau này, e rằng sẽ phải gặp cản trở đấy.” “Nói thẳng ra thì, một sao rơi vạn vật sinh sôi, bây giờ trong nha môn đều đang nói, không có ngươi thì những Cẩm Y Vệ khác mới có hy vọng xuất đầu, các lão nhân mới có thể giữ được vị trí của mình.” Lăng Mãn Sơn ghé vào tai giải thích vài câu
Điều này không khác gì đã vạch trần tất cả cho Lăng Phong nghe
“Ta hiểu rồi, là do ta quá mạnh, năng lực so với các tiền bối Cẩm Y Vệ khác, ít nhất cũng phải hơn 3-4 bậc.” “Dù cho ta muốn giữ một thân phận Cẩm Y Vệ bình thường hòa nhập với mọi người, thì thứ nhận lại được vẫn là sự đố kỵ ghen ghét, đến cả trấn phủ sứ cũng bắt đầu lo lắng bị ta vượt mặt.” “Haizz.” Lăng Phong không khỏi lắc đầu
Nếu ưu tú cũng là một loại sai lầm thì có lẽ hắn cũng đã phạm phải tội không thể tha thứ
“Tiểu tử thối, sao ta lại có cảm giác những lời ngươi nói nghe cứ như đang giả vờ đáng ghét vậy.” Lăng Mãn Sơn cầm cái tẩu gõ gõ vào ngực chất nhi
“Không có, chỉ là nói sự thật thôi.” “Bất quá, quả thật ta cần phải xem xét đến ý nghĩ của các đồng nghiệp về mình, nếu không mọi người cùng làm việc chung, sẽ rất khó chịu.” Lăng Phong vuốt trán nói
“Vậy ngươi định làm gì?” Lăng Mãn Sơn tin rằng chất tử mình có thể nghĩ ra biện pháp vẹn toàn
“Ta bây giờ liền đi vào cung gặp mặt bệ hạ!”