Chương 93: Hắn cũng có thể xem như nhân vật anh hùng
Ngụy Vương Phủ
Triệu Thăng ủ rũ cúi đầu đi vào khuê phòng của con gái
Hắn đem chuyện bệ hạ tứ hôn hôm nay kể lại cặn kẽ, lúc nói thì vừa dậm chân vừa mắng người, đem tên Cẩm Y Vệ Lăng Phong kia giáng chức không còn gì
“Tích Yêu, phụ vương có lỗi với con, lại muốn con phải vào miệng cọp!” Ngụy Vương Triệu Thăng nói đến đây, không khỏi hai mắt đẫm lệ
Đường đường là một vương gia, thậm chí ngay cả con gái của mình cũng không bảo vệ nổi, hắn cảm thấy cái chức vương gia này của mình thật quá oan uổng
“Cha, cái vị Lăng thiên hộ kia con cũng có nghe nói đến, cũng không đến nỗi không chịu nổi như cha nói đâu ạ.” Quận chúa Triệu Tích Nhược cười yếu ớt nói
Nàng có một đôi mắt trong veo như nước thu, khi mỉm cười thì giống như vành trăng khuyết trên trời, ngũ quan lại càng đẹp đẽ trắng nõn như ngọc mỹ nhân trong nhân gian, chiếc mũi nhỏ xinh xắn và đôi môi anh đào lại càng có vẻ đẹp chim sa cá lặn
Bộ váy kim tuyến dệt hình phượng càng tôn thêm vẻ cao nhã
Tuy rằng quanh năm được nuôi dưỡng trong khuê phòng, nhưng nàng cũng thích nghe ngóng từ miệng nha hoàn, biết rõ những đại sự phát sinh trong hoàng thành
“Con biết vị Lăng thiên hộ này sao?” Ngụy Vương Triệu Thăng dò hỏi
“Dạ.”
“Người này cũng không có bao nhiêu bối cảnh, chỉ có một nhị thúc làm thiên hộ ở trấn phủ ti mà thôi.”
“Vốn dĩ vô danh tiểu tốt, chỉ mới mấy tháng trước đã phá vụ án sách cấm chấn động một thời.”
“Từ đó được bệ hạ để mắt tới, sau đó lại liên tiếp phá được vụ án tú nữ bị thích khách sát hại và vụ án diệt môn của Tần Lão tướng quân, trở thành thần thám đệ nhất của Ly Quốc ta.” Quận chúa Triệu Tích Nhược thuộc làu làu như đọc trong lòng bàn tay, trong đôi mắt đẹp ánh lên một tia sáng khác lạ
Nàng đọc không ít sách, cũng nghe qua không ít chuyện triều đình lương đống, nhưng chưa từng thấy ai như Tiểu Lăng thiên hộ kia, vừa kì diệu lại còn lợi hại hơn cả nhân vật chính trong truyện
“Cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng không xứng với con gái tốt của ta.”
“Phu quân của con gái ta, không phải Văn Khúc Tinh chuyển thế, thì cũng phải là một cái thế anh hùng!” Ngụy Vương Triệu Thăng chắp tay nói
Hắn cuối cùng vẫn không vừa mắt vị con rể tương lai này
Có thể nói cha vợ nhìn con rể, càng nhìn càng không hợp nhãn
“Hắn… cũng có thể xem như nhân vật anh hùng đi ạ.” Triệu Tích Nhược cười yếu ớt phản bác một câu
“Cha, lúc trước hắn phụng mệnh tiến về địa bàn của thế gia Tây Nam, nơi đó đúng là hang rồng ổ hổ, nhưng hắn quả thật là dựa vào bản lĩnh của mình, moi ra chứng cứ phạm tội của thế gia, còn nhất cử san bằng quân đội của các thế gia.”
“Nhân vật bậc này, tuy nói không đến mức tài năng cái thế, nhưng cũng có khí khái anh hùng.”
“Con xem khắp võ tướng trong triều, thật đúng là không tìm được người thứ hai đâu ạ.” Khi nàng nói chuyện, ánh mắt càng phát ra hào quang, thậm chí có chút bồn chồn xao động
“Hả cái này…”
“Con gái, phụ vương sao cảm giác con giống như có chút ưa thích cái tiểu tử kia?”
“Các con cũng chưa từng gặp mặt nhau mà.” Ngụy Vương Triệu Thăng sờ lên đầu, có chút không hiểu rõ
Triệu Tích Nhược cũng không hề e thẹn như những cô nương tầm thường, lúc này nàng rất thẳng thắn nói — “Dù chưa từng thấy mặt, nhưng con đã nghe danh từ lâu rồi, còn việc có thích hay không, đây vốn không phải là việc mà người trong hoàng thất có thể tùy ý lựa chọn.”
“Nếu bệ hạ đã gả, con gái cũng chỉ có thể chấp nhận thôi.”
“Mà lại, so với những công tử quyền quý trong Hoàng thành, vị Lăng thiên hộ này, thực sự cũng làm con vui vẻ hơn một chút.” Trong cảnh đất nước này, một người con gái vừa có tâm trí vừa có tài học như quận chúa Triệu Tích Nhược, quả thật không nhiều
Ngụy Vương Triệu Thăng nghe vậy, phát hiện con gái mình đã chấp nhận chuyện hôn sự này, thậm chí còn có chút mong chờ nho nhỏ
“Con gái, nếu con đã thấy tốt, phụ vương liền cũng không làm khó hắn nữa.”
“Chỉ là, ta vẫn muốn để cho các tỷ tỷ của con, giữ cửa ải cho con, ít nhất là phải để cho hắn sau này biết thương yêu con một chút.” Triệu Thăng mở miệng nói
Hắn là người trời sinh thích con gái, sinh được hai người con trai và mười ba người con gái
Phần lớn con gái đã xuất giá, có người thậm chí còn gả cho hậu duệ của Phong Cương Đại Lại, ba bốn người còn ở lại Hoàng Thành
Nếu Lăng Phong ngày mai muốn đến, liền gọi mấy người con gái đang ở Hoàng Thành cùng nhau về thăm nhà
“Tất cả đều nghe theo mệnh của phụ vương.” Triệu Tích Nhược cười yếu ớt đáp, hai lúm đồng tiền càng hiện rõ vẻ kiều mị động lòng người.....
Một bên khác
Trong phủ đệ mới mà Thái Khang Đế ban cho Lăng Phong
“Ha ha ha ha!”
Nhị thúc Lăng Mãn Sơn sau khi nghe tin triều đình tứ hôn thì cười không ngừng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Quá tốt rồi, Lăng gia ta sắp kết thành thân gia với vương phủ, đây là phúc lớn cỡ nào a.” Hắn thấy, đây là muốn nâng cấp huyết mạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày sau, con cái của Lăng Phong và quận chúa sẽ là quý tộc trời sinh a
Mấu chốt nhất là, đây là hoàng đế tứ hôn, là để quận chúa gả đến, chứ không phải ở rể, thật là vinh quang biết bao
“Nhị thúc, người cũng không hỏi con có nguyện ý hay không, có gì mà phải hưng phấn vậy.” Lăng Phong thở dài một hơi
Hắn cũng không biết quận chúa dung mạo ra sao, tính tình có tốt hay không, lỡ đâu lại là một cô nương đanh đá bốc đồng thì làm sao bây giờ
“Con còn có gì không muốn sao?”
“Đây là vinh hạnh đặc biệt của Lăng gia ta, nếu gia gia con còn sống chắc chắn cũng sẽ bò từ dưới đất lên để chúc mừng con đó.”
“Ngày mai, con đi Ngụy Vương Phủ nhất định phải thể hiện cho thật tốt, lát nữa ta cùng con đi chọn mua một ít đồ, đừng tiếc tiền, không đủ nhị thúc cho con thêm!” Lăng Mãn Sơn dặn dò
Đây là đại sự phúc tổ của Lăng gia bọn hắn, nào có chuyện đồng ý hay không
“Được thôi, ngày mai coi như là đi chợ chịu hình, dù đưa đầu ra hay rụt đầu lại thì cũng đều như nhau.” Lăng Phong một bộ dạng thản nhiên như chấp nhận cái chết
“Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ gặp cha vợ một đi không trở lại.” Hắn nhịn không được ngâm một câu thơ
Ngày hôm sau
Vì kế hoạch nâng cấp huyết mạch của Lăng gia
Hắn và nhị thúc Lăng Mãn Sơn đi mua sắm một đống đồ
Ở dị giới này không có tuyết lê tuyết mai nên chỉ có thể mua chút rượu ngon hảo hạng, còn có tơ lụa cùng bánh ngọt có tiếng, cũng coi như là một phần tâm ý
“Nhị thúc, vậy con xuất phát đây.” Lăng Phong mang theo nô bộc trong phủ, mang theo một đống lễ vật, chuẩn bị tiến về vương phủ, gặp mặt vị tiểu quận chúa Ngụy Vương kia
“Đi đi, cố gắng biểu hiện cho tốt vào, tận lực để lại ấn tượng tốt cho Ngụy Vương và quận chúa.” Lăng Mãn Sơn chỉnh lại cổ áo cho cháu mình, trong lòng có chút cảm khái, có một cảm giác như nuôi heo đã nhiều năm, cuối cùng cũng được gả cho người ta vậy
“Dạ, con đi!” Lăng Phong quay người, chuẩn bị rời đi
Nhưng đúng ngay lúc này
Một bóng người quen thuộc phi ngựa tới
“Đại nhân, việc lớn không hay rồi!” Người đến chính là Thiết Thủ, bách hộ thuộc đội đặc chủng của Cẩm Y Vệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Phi phi phi, ngày đại hỷ, có thể nói mấy câu cát tường được không hả!” Lăng Mãn Sơn kéo Thiết Thủ từ trên ngựa xuống, trực tiếp dùng võ công áp chế, Thiết Thủ không còn cách nào
“Lão Lăng đại nhân, tôi..
tôi thật sự có chuyện rất quan trọng muốn tìm Tiểu Lăng đại nhân nhà mình.” Thiết Thủ vẻ mặt thành thật nói
Vì phân biệt hai vị Lăng đại nhân, Lăng Mãn Sơn hiện tại cũng được gọi là Lão Lăng đại nhân
“Chuyện gì mà gấp gáp vậy?” Lăng Phong dò hỏi
“Đại nhân, có mấy tên trộm mộ chủ động đến nha môn của chúng ta tự thú!” Thiết Thủ ghé sát tai nói
“Cái gì?” Trên đời này còn có trộm mộ chủ động đến tự thú sao
Quá bất hợp lý rồi
“Bọn họ xin được ngồi tù ngay lập tức, còn muốn chúng ta bảo vệ bọn họ!” Thiết Thủ nói ra những lời này, bản thân anh cũng có chút khó hiểu
“Càng ngày càng vô lý, rốt cuộc tình huống như thế nào?” Lăng Phong cau mày hỏi
“Chuyện là thế này… mấy tên trộm mộ này ở một ngôi mộ Thượng Cổ ngoài thành trộm được bảo bối, kết quả ở trong quan tài lại phát hiện ra một thanh bảo kiếm quỷ dị.”
“Một trong số bọn chúng cầm lấy bảo kiếm, sau đó con mắt liền đổi thành màu xanh, bất ngờ lao thẳng về phía những đồng bọn khác.”
“Bọn trộm mộ bị đuổi giết suốt ba ngày ba đêm, hao tổn rất nhiều người, bọn họ không chịu nổi nữa, liền đến Hoàng Thành, cảm thấy Cẩm Y Vệ đội đặc chủng chúng ta là nơi an toàn nhất, cho nên chủ động đầu thú.” Thiết Thủ giải thích
“Khoa trương vậy sao, xem ra là gặp phải ma kiếm rồi.”
“Vậy ngươi cứ bảo vệ bọn họ trước đi, ngày mai ta sẽ đến thẩm vấn.” Lăng Phong cũng tò mò xem rốt cuộc đây là thanh ma kiếm quỷ dị nào mà lại có thể mê hoặc lòng người, tàn sát đồng bạn như vậy
“Đại nhân, nếu đơn giản như vậy thì tôi cũng không cuống cuồng đến đây làm gì.”
“Ngay vừa nãy, trong bốn tên trộm mộ đến tự thú, có hai người bị một kiếm cắt cổ, người của chúng ta cũng đã chết ba bốn người rồi!”
“Tên kia thật sự là từ ngoài cửa nha môn giết vào giết ra, cực kỳ ngang ngược!” Thiết Thủ khó thở nói
Thanh ma kiếm này đã dám giết đến nha môn của Cẩm Y Vệ đội đặc chủng rồi thì sao có thể nhịn được.