"Chương 11: Sư phụ ta về rồi sao
"Chu mụ, Bạch Dã hắn bắt nạt ta..
Không có gì bất ngờ, trên đường đi Vân Mộng ra sức kể tội Bạch Dã với Chu Hiểu Trang
"Mắng ta
"Còn đặt cho ta biệt danh thích khóc nhè
"Hắn còn hát cho cô bé béo nghe, mà không hát cho ta nghe..
Vân Mộng thao thao bất tuyệt, thêm mắm dặm muối, nói dối đủ kiểu..
Tóm lại
Đều là lỗi của Bạch Dã, nàng chẳng có lỗi gì cả
Bạch Dã im lặng, trong cặp sách giấu năm ngàn tệ, tuổi còn nhỏ, tiêu sao cho hết
Không thể để Chu Hiểu Trang phát hiện số tiền này, bằng không thì, không cách nào giải thích rõ ràng
ε=(´ο`*))) thở dài
Trong lúc vô tình, nhiều tiền đến thành gánh nặng của hắn
Thật đáng ghét mà
Không phải Bạch Dã ghét có nhiều tiền
Dù sao, có ai lại ghét tiền đâu
Tên lửa đạn đạo xuyên lục địa là cột sống của quốc gia
Tiền là cột sống của đàn ông
Đàn ông không có tiền thì tâm lý tàn phế, nói chuyện cũng phải thấp giọng
Làm sao để dùng tiền một cách hợp lý mới là điều Bạch Dã đau đầu
Đặt mục tiêu nhỏ trước đã
Bạch Dã đang nghĩ nên tiết kiệm tiền để mua một chiếc xe bốn bánh cho nhà
Không cần quá đắt, xe nội địa tầm mười vạn là được, Chu Hiểu Trang đi làm sẽ đỡ mưa nắng
Còn lão Bạch thì sao
Đàn ông mà, còn trẻ, sáu mươi tuổi vẫn còn là độ tuổi sung sức, huống hồ ông ấy mới ngoài ba mươi
Khổ nhiều mới biết trân trọng, có làm mới có ăn
Không thể "gặm nhi tử" được
Nghe có lý không
Chỉ có ăn bám, làm gì có chuyện "gặm nhi tử" phải không
Đảo ngược thiên cương quá đi
Quan trọng nhất là, một gia đình không có xe thực sự bất tiện
Đôi khi muốn đi đâu còn phải mượn xe Vân Vĩnh An
Dù Vân Vĩnh An rất vui vẻ, nhưng có thể Bạch Thế Phong lại nghĩ ngợi gì đó
Đó là sĩ diện đàn ông mà
Đàn ông mà
Miệng không nói, nhưng chắc chắn muốn mình có xe
Có xe rồi
Rồi tính chuyện đổi căn nhà lớn hơn, cách Vân Mộng càng xa càng tốt, tốt nhất cả đời không gặp lại
Có phương hướng rõ ràng, tâm trạng Bạch Dã trở nên vui vẻ
Thấy Vân Mộng vẫn giả vờ đáng thương, trách móc mình, hắn bĩu môi, bắt chước tiếng gà mái kêu: "Cục ta cục tác, cục ta cục tác..
Mạc Giang khu dân cư
Tòa 701
Căn hộ lớn nhất và đẹp nhất khu dân cư
Hướng Nam hướng Bắc, thông thoáng
Ban công trồng đầy hoa cỏ
"Cha, sao hôm nay cha ăn mặc trang trọng thế, có chương trình gì à
Phàn Khả Hinh vừa sửa cổ áo cho Phàn Minh Chí vừa kinh ngạc hỏi: "Đều về hưu cả rồi mà còn không cho người ta nghỉ ngơi chút nào, lại có chuyện gì thế
Chuyện ở thành phố hay tỉnh
Phàn Minh Chí lắc đầu: "Không phải
"Ồ
"Vậy thì là
Phàn Khả Hinh mắt sáng lên: "Chắc là cha đi xem mắt à
"Con gái của cha cũng khá là hiện đại đấy nhé, mẹ đã đi bao năm rồi, cha cũng nên tìm ai đó, tìm hiểu yêu đương tuổi xế chiều
Phàn Minh Chí liếc Phàn Khả Hinh: "Nói vớ vẩn
"Lão tử đời này chỉ yêu mẹ con thôi, ta đã thề trước mộ bà ấy, cả đời không tái hôn
Phàn Khả Hinh le lưỡi, không dám lỗ mãng nữa, ngoan ngoãn thu dọn cho Phàn Minh Chí
"Cha mình đẹp trai quá
"Mẹ mình đúng là có mắt nhìn
"Mẹ mình thật hạnh phúc
Khóe miệng Phàn Minh Chí không khỏi nhếch lên: "Đem đồ ta đã chuẩn bị ra ngoài
"Rõ
Phàn Khả Hinh nghiêm chào, chạy chậm từ trong phòng lôi ra một thùng các tông
"Cha, nặng quá, bên trong đựng cái gì vậy
"Làm tí đã thở dốc, bình thường bảo con vận động nhiều thì không chịu, sau này mỗi ngày chạy bộ năm cây số cho cha
Phàn Minh Chí lúc trẻ bỏ bút tòng quân, ra trận giết giặc, sau chuyển ngành từ cấp cơ sở đi lên, từng bước vào tỉnh, hai năm trước mới về hưu
Chỉ có một cô con gái chưa lập gia đình đang làm việc ở Mạc Giang, thỉnh thoảng ông đến "bắt" hoàng mao
Đáng tiếc
Lần nào cũng hụt
Thấy con gái mình đã 28 tuổi, gần 30, không cưới chồng, đến lúc ấy lại muộn có cháu, ông liền sốt ruột
Thế là
Ông ta gấp lên
Bắt đại một đứa "hoàng mao" cũng được
Dưới sự oai phong của ông ta, "hoàng mao" cũng có thể cải tạo thành "chiến sĩ thép" được
Cuốn "Thép đã tôi thế đấy" ông vẫn chưa hề đọc qua
"A..
Phàn Khả Hinh hận không thể vả vào miệng mình
Giới trẻ bây giờ, chạy bộ 5 cây số chẳng khác gì hành hình tra tấn
Im lặng đi, ta chính là con chó
Phàn Khả Hinh một tay bịt miệng, một tay dùng dao rọc giấy mở thùng carton
Mở ra xem
Thịt khô, rau cần, nhãn lồng, hạt sen, táo đỏ cùng đậu đỏ
Bên trong lại là các hộp đựng các loại hạt cùng thịt khô
Số lượng khá nhiều
Người không biết có lẽ nghĩ đây chỉ là đồ ăn vặt
Nhưng Phàn Khả Hinh không giống
Cô là tiến sĩ, trình độ học vấn cao
Chỉ cần liếc qua cũng biết đây là sáu lễ nhập môn bắt buộc
Sáu lễ nhập môn là lễ vật mà học sinh mang đến tặng cho thầy khi nhập học, tương tự với học phí thời nay
Phàn Khả Hinh nghi ngờ nhìn Phàn Minh Chí, không nhịn được hỏi: "Cha, cha thu đồ nhận đệ tử đấy à
"Hừ
Phàn Minh Chí bực mình nói: "Thu đồ gì, là bái sư
Phàn Khả Hinh ngây người
Cô cứ tưởng Phàn Minh Chí ăn mặc trịnh trọng như này là đi dự yến bái sư chứ
Nói cũng không sai
Yến bái sư thì đúng là yến bái sư, có điều người đi bái sư lại là cha mình
Đã từng tuổi này rồi, ai mà nhận làm sư phụ chứ
Hơn nữa
Bái sư thì cứ bái đi, sao lại không vui thế kia
Không vui mà còn đi bái làm gì cái sư phụ yêu ma
Khắp nơi đều cổ quái, Phàn Khả Hinh hiếu kỳ hỏi: "Cha, khi nào đi, con lái xe đưa cha qua
Rõ ràng là muốn hóng hớt, tâm tư nhỏ nhặt của cô sao qua được mắt Phàn Minh Chí
"Không cần con đưa, cha tự đi được
Ông còn cần mặt mũi chứ
Nếu để con gái trông thấy ông đi bái sư một đứa nhóc sáu tuổi, không cười rớt hàm à
Uy nghiêm của một người làm cha còn đâu
..
Gió đêm có chút mát mẻ
Tai Bạch Dã có chút đau nhức
Cuối cùng thì hắn vẫn đánh giá thấp mức độ chiều chuộng Vân Mộng của Chu Hiểu Trang, lại có thể ra tay độc ác với con trai ruột
Hổ dữ còn không ăn thịt con mà
Chắc là "hổ cái" thì có
"Lão Bạch, anh có ý kiến gì không, có cần đưa con đi đo chỉ số IQ không
Chu Hiểu Trang tay cầm cái nồi dựa vào khung cửa bếp, nhíu mày, trông không có vẻ vui vẻ
Ngược lại có vẻ lo lắng
Bạch Thế Phong tay cầm thước dây đo chiều cao cho Bạch Dã: "Nghiêm, ngẩng đầu ưỡn ngực lên
"Một mét một..
bảy, tám, chín
"Cao thêm 3 cm
"Ha ha, ta đã nói là con trai hình như cao lên mà bà còn không tin
Bạch Thế Phong đắc ý: "Sau này chắc chắn có thể vượt 1m75
Do thừa hưởng gen chiều cao khiêm tốn của Chu Hiểu Trang, chiều cao của Bạch Dã luôn là vấn đề khiến vợ chồng này đau đầu, mấy đứa trẻ bằng tuổi đã cao hơn hắn cả nửa cái đầu
Canxi đã uống, sữa bò, trứng gà, tôm, thịt bò đều ăn đủ, nhưng mà nó vẫn cứ không cao lên
Không cầu được mét tám, lớn lên được 1m75 đã là trời phù hộ
"Tôi nói chuyện nghiêm chỉnh đây
Chu Hiểu Trang không vui vẻ vung vẩy cái nồi, so với chiều cao của con, cô lo lắng cho trí tuệ của con hơn
Thế giới rất công bằng
Ông trời mở cho bạn một cánh cửa sổ thì cũng sẽ đóng một cánh cửa khác lại
Thiên tài thường đi kèm với tính cách thiếu sót
Hiện tại đứa bé vẫn còn quá nhỏ chưa thể thấy rõ, lỡ sau này lớn lên mà làm chuyện đáng sợ gì, thì Chu Hiểu Trang thà con mình là một đứa bé bình thường còn hơn
Sức khỏe tốt, bình an đến già là được
"Đi thôi
Bạch Thế Phong xoa đầu Bạch Dã: "Ngày mai ba vừa được nghỉ phép
Tâm trạng ông ta ngược lại bình thường, con trai từ nhỏ đến lớn cũng chẳng có hành động khác thường nào
"Nhà họ Bạch ta ba đời làm nông, căn chính mầm đỏ đấy nhé, bà bảo con trai tôi là thiên tài á
Làm gì có gen đó
Lời của Bạch Thế Phong còn chưa dứt, ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ cửa
"Cộc cộc cộc
"Cửa không khóa
Bạch Thế Phong cứ tưởng cả nhà lão Vân đến
Dù sao
Bình thường chỉ có nhà họ đến là gõ cửa
"Cộc cộc cộc
Ngoài cửa lại vọng đến tiếng gõ
Không phải nhà lão Vân
Vậy thì là ai
Đầy bụng nghi ngờ Bạch Thế Phong kéo cửa ra, thấy ngay một ông lão mặc Âu phục đi giày da đứng ở ngoài, đôi giày da sáng bóng loáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tay ôm hộp bát bảo, một tay xách thịt khô, sau lưng là một đám lão đầu đang cười toe toét xem náo nhiệt
Tình hình gì đây
"Chào ông, xin hỏi ông có chuyện gì không
Bạch Thế Phong cứ như hòa thượng sờ không thấy tóc, ánh mắt cảnh giác nhìn đám lão đầu kia
"Chào anh, tôi đến bái sư
Ông lão nhìn chằm chằm: "Bọn họ đến chứng kiến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi là Phàn Minh Chí, đã nói là làm, thua cờ nhận Tiểu Bạch làm sư phụ, tự nhiên nói là làm
"Tối hôm qua vội quá chưa chuẩn bị chu đáo lễ bái sư, hôm nay chính thức đến hành lễ với Tiểu Bạch sư phụ
"Sư phụ ta về rồi sao?"
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]