Người Tại Nhà Trẻ, Ly Hôn Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì

Chương 27: Đã đợi không kịp, làm nhanh lên, ta hỏa khí rất lớn, hiện tại liền muốn




Mả mẹ nó
Ngươi không khoác lác sẽ chết sao
Chính chủ còn chưa tới, ngươi ở đây biểu diễn cho ai xem
Thấy Nh·iếp Mậu Tài một mặt hưởng thụ muốn chết, mấy người đang ngồi buồn nôn không chịu nổi, hôm nay bọn họ cuối cùng đã biết cái gì gọi là bản chất nịnh bợ
Mặc kệ bọn họ tin hay không, Nh·iếp Mậu Tài một cái vèo đã xông ra cổng chờ, còn cố nghe ngóng có mùi gì không
Từ Tranh bọn bốn người im lặng nhìn chằm chằm cổng, ngược lại muốn xem có thật sự thần kỳ như vậy không
Đợi chừng một phút đồng hồ, mới thấy Nh·iếp Mậu Tài cười ha hả nghênh đón ra ngoài, giọng thô lỗ như sấm nổ bên tai: "Lão ca
Ta ở chỗ này này.""Thấy rồi, Bát Giới
Sầm Khả Khả một tay ôm Bạch Dã tiến vào
Lúc đầu hắn cự tuyệt, Sầm Khả Khả không cho cự tuyệt liền một phát ôm lấy hắn, chủ động nịnh nọt không phải lừa đảo thì là đạo chích, đây là cố ý muốn tú ân ái trước mặt người khác đúng không
Sao
Ngươi muốn giở trò quy tắc ngầm với đạo diễn sao
Bạch Dã bé tí teo đặt trên cánh tay trắng nõn, một tay ôm cổ Sầm Khả Khả, không ôm không được, đối phương đụng người năm lần bảy lượt phạm quy, suýt chút nữa đụng ngã hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nh·iếp Mậu Tài cười hắc hắc, nghiêng người để Sầm Khả Khả ôm Bạch Dã đi vào, hai ba bước kéo đến ngay vị trí chủ tọa: "Lão ca ngồi chỗ này, ngồi chỗ này
"Nghe nói nhà này thịt dê tay bốc ăn cực kỳ ngon, biết ngươi thích, ta đã gọi cho ngươi một phần rồi, lát nữa ngươi nếm thử, nếu không ngon ta sẽ trói đầu bếp lại ném xuống ao cá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên là ông chủ nhà giàu, tác phong làm việc như xã hội đen, Từ Tranh mấy người có chút đờ đẫn, ha hả cười gượng
Ra ngoài đường sợ nhất gặp phải người ngoài miệng thì Phật nhưng bụng đầy dao găm, nói chuyện rất hợp ý thì dùng va li đựng tiền, đàm phán không xong thì dùng va li đựng người
May là tiếp đó không cần đối diện với Nh·iếp Mậu Tài, cuối cùng cũng gặp chính chủ, thực sự là một tiểu quỷ sáu tuổi
Trắng trẻo, có chút đẹp trai, mặt lạnh không biểu cảm, tự mang khí chất nhiếp nhân tâm phách, chỉ nhìn một chút, trong lòng bọn họ đều cảm giác tiểu quỷ này không đơn giản
Kỳ thật điều này hoàn toàn do tâm lý bọn họ đang quấy phá
Khí tràng của một người cần người khác đến phụ trợ, có Nh·iếp Mậu Tài làm nền, ai cũng không dám xem thường Bạch Dã
Cho nên khi bọn họ nhìn thấy Bạch Dã thì tự mang hào quang bá giả, không kìm được mà đứng lên mỉm cười muốn chào hỏi
Nhưng khi lời đến khóe miệng lại không biết nên xưng hô như thế nào
"Bạch Dã
Nghe xa lạ quá
"Bạch Dã tiểu bằng hữu
Nghe có vẻ hơi ỷ mình là người lớn
"Bạch tổng
"Hình như cũng không thích hợp
Dù giao tiếp xã hội nhiều vô số lần cũng chưa từng thấy qua tình huống thế này, trong lúc nhất thời mấy người hai mặt nhìn nhau, ngượng ngùng hết sức
Đúng rồi
Có thể gọi theo Nh·iếp Mậu Tài là lão ca a
Người ta Nh·iếp Mậu Tài dù là sinh viên năm nhất đại học nhưng làm ông chủ, mình gọi như vậy thì đã sao
Vừa tỏ ra thân mật mà không mất lòng nhau
Quả thực là một cách xưng hô hoàn mỹ
Không hổ là Nh·iếp lão bản, đến cả cách xưng hô cũng rất chú trọng
Ở đây Từ Tranh là người giỏi ứng xử nhất, thêm quả đầu hói sáng bóng, khuôn mặt tròn trịa, mắt híp lại trông rất là vui vẻ
Đặc biệt là giọng nói đặc trưng, lộ ra một tia buồn cười: "Lão ca, tôi là Từ Tranh, rất vinh hạnh được hợp tác cùng ngài
"Lão ca, tôi là bạch tuộc, cảm ơn ngài đã cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức diễn tốt vai hoàng mao này
Bạch tuộc tính thẳng như ruột ngựa, đứng như trời trồng, người khác gọi sao thì mình gọi theo vậy
"Ha ha..
Dương Tân Dân lớn tuổi nhất, có vị thế rất cao trong giới nghệ thuật, tuổi đã cao ngược lại không e ngại Bạch Dã, ngược lại cảm thấy tình huống này rất thú vị
"Các cậu đều gọi lão ca, nếu tôi không gọi lão ca thì chẳng phải là không hòa đồng
"Lão ca tốt, tôi là Dương Tân Dân, mong được chỉ giáo nhiều hơn
Dương Tân Dân nói chuyện hài hước thú vị, bầu không khí ngột ngạt biến mất không còn dấu vết, Đinh Hải Thanh thì đã gặp Bạch Dã rồi, cô mỉm cười: "Đã lâu không gặp, cao lớn lên nhiều nhỉ
Từ trong lồng ngực Sầm Khả Khả trượt xuống, Bạch Dã đứng trên ghế cười nhạt một tiếng: "Mọi người khỏe, tôi là Bạch Dã
"Mời mọi người ngồi
Cái khí thế này ai dám nói cậu ta là một thằng nhóc
Mấy người vừa mới chạm mông xuống ghế lại nghe Bạch Dã nói tiếp: "Tôi nói số nhé, ba trăm triệu
"Cái gì mà ba trăm triệu
Nh·iếp Mậu Tài giật mình, chẳng lẽ muốn đầu tư ba trăm triệu sao
Dùng bàn chải sắt cào hết tiền của anh cũng không đủ số đó
"Tôi nói là doanh thu phòng vé đấy
Bạch Dã từ tốn giơ ba ngón tay
"Ba trăm triệu??
" Mấy người trên bàn bỗng đứng bật dậy, mặt mày cổ quái nhìn Bạch Dã chằm chằm, trong lòng nghĩ thầm: "Thật là một đám khoác lác có hạng
Đầu tư năm ngàn vạn mà tuyên bố thu về ba trăm triệu tiền vé, cái này tuyệt đối là bộ phim kiếm được tiền nhiều nhất hàng năm
Nói đùa gì vậy
Không phải là bọn tôi không tin, nhưng cậu mới có sáu tuổi a
Nếu kịch bản không ghê gớm thì ai rảnh rỗi đến đây chơi nhà chòi với cậu
"Các người không tin sao
Bạch Dã nhếch miệng cười một tiếng, để lộ chiếc răng trắng nhỏ: "Lão đệ, cậu có tin không
Nh·iếp Mậu Tài vỗ ngực thề son sắt: "Tin, lão ca nói ba trăm triệu thì chắc chắn còn nói ít, ít nhất phải là năm mươi tỷ
Mẹ kiếp
Năm mươi tỷ là khái niệm gì anh có chút hiểu biết không
Tương đương với cả một năm doanh thu tất cả vé xem phim đấy biết không
Nhìn lão ca lão đệ một trận chém gió, Từ Tranh đã muốn xách dép chạy rồi, bọn họ quả thật là chẳng hiểu gì về điện ảnh a
"Ba trăm triệu phòng vé là của tôi, còn lại cho hết các người
"Đa tạ lão ca ban thưởng
Nh·iếp Mậu Tài mừng như mở cờ trong bụng, vui vẻ như một đứa trẻ ba trăm cân, ngồi trên ghế nhấp nhổm không yên
Việc này khiến những người khác trợn tròn mắt nhìn
Chẳng phải là bọn họ gặp hai tên ngốc rồi sao
Phim còn chưa quay mà bọn họ đã nghĩ đến chia chác doanh thu phòng vé rồi
Thấy những người khác sắc mặt kỳ quái đánh giá mình, Nh·iếp Mậu Tài chẳng thèm quan tâm, trong lòng thầm mắng: "Bọn mày mới là đồ ngốc, lão ca nói chuyện luôn khiêm tốn, cậu ấy nói ba trăm triệu chắc chắn không chỉ có số đó, ít nhất phải thêm ba chục điểm
Trước đây Bạch Dã bảo anh rút khỏi thị trường chứng khoán, nói ít nhất có thể lật mấy lần, vậy mà sự thật còn tăng lên gấp mười lần
"Đều là anh em trong nhà cả, tiền của ta là tiền của ta, tiền của các ngươi là tiền của ta, đừng có khách khí
Bạch Dã quay đầu nhìn về phía Dương Tân Dân cùng bạch tuộc: "Mọi người đã ngồi cùng một chỗ nghĩa là các ngươi muốn diễn, không cần nói nhiều lời vô ích, vào vấn đề cát-sê đi
"Ta cho các ngươi hai lựa chọn, một là không cát-sê được chia phần trăm, hai là cầm cát-sê không có chia, hai vị thấy sao
Dương Tân Dân không hề nghĩ ngợi nói thẳng: "Tôi cầm cát-sê
"Còn cậu
"Tôi cũng cầm cát-sê
Bạch tuộc căn bản không có lựa chọn nào, sống sót mới là ưu tiên hàng đầu
"Được, vậy quyết định như vậy
Bạch Dã hiểu bọn họ không tin tưởng, vừa rồi hắn cố ý nói mục tiêu phòng vé trước là một cách đàm phán, điều hắn lo lắng nhất là Dương Tân Dân muốn chia phần trăm
Làm thế này, đoán chừng không ai sẽ muốn chia, so với chia phần trăm thì số tiền cát-sê chẳng là gì
"Từ đạo thì sao
Bạch Dã quay đầu cười tủm tỉm nhìn Từ Tranh
"Tôi à
Từ Tranh cười ha hả một tiếng: "Tôi sao cũng được, chỉ cần cho tôi diễn nhân vật Trình Dũng thì không cần tiền cũng được
Anh ta thật sự không thiếu chút tiền đó, thứ anh ta muốn là nhân vật hay kịch bản
"Vậy thì đừng có mà mơ
Bạch Dã dụ dỗ một vua màn ảnh tương lai, lại tiết kiệm được một khoản lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Dã hài lòng gật đầu
What



Thấy Bạch Dã không có vẻ gì là nói đùa, đầu óc Từ Tranh nhất thời không quay lại kịp, lập tức trợn tròn mắt
Má nó
Cậu định tay không bắt sói, một xu cũng không cho à?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.