Chương 45: Đại hội thể dục thể thao bắt đầu
Lưu Càn Khôn bị dọa đến tè ra quần rồi bị lôi đi như một con chó chết
Chờ đợi hắn là hậu quả như thế nào có thể đoán được
Với thủ đoạn của Trần Nguyên Minh, tên thần côn Lưu Càn Khôn trở về Đông Nam Á không chết cũng phải lột da
Đã tốn thời gian dài như vậy, Trần Nguyên Minh vừa mất thời gian lại tốn tiền bạc, bệnh của hắn cũng chẳng khá hơn, tất cả sự tức giận này đều đổ lên đầu Lưu Càn Khôn
Khi đi ngang qua Bạch Dã, Lưu Càn Khôn đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm vào Bạch Dã, hỏi: "Ngươi biết, ngươi vẫn luôn biết đúng không
Bạch Dã thản nhiên gật đầu, chắp hai tay sau lưng đầy chiến thuật: "Ta có thể không nói gì mà
"Ngươi đúng là không nói gì, ha ha ha… Giỏi tính toán, giỏi tính toán, ha ha ha…" Lưu Càn Khôn cười lớn như điên, tiếng cười vang vọng trong sơn cốc, nghe thê lương đau khổ
Đứng bên cạnh Bạch Dã, Bạch Thế Xương trong nháy mắt da đầu tê dại
Một luồng khí lạnh từ bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu, hắn khó tin nhìn Bạch Dã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chật vật nuốt một ngụm nước bọt: "Tiểu Dã, ngươi vẫn luôn biết, ngươi biết rõ bọn hắn sai lầm, mà ngươi lại cố tình không nói cho hắn
Bạch Dã nhếch miệng cười: "Ta không quen hắn
Không quen, vậy mà ngươi lừa người ta một trăm vạn a
Tê tê
Tâm thật mạnh mẽ
Nếu là người khác, đã sớm nói ra chuyện này rồi, Bạch Dã một đứa trẻ sáu tuổi, tâm tư thật thâm sâu khó lường, hắn lại có thể thản nhiên làm ngơ như không có chuyện gì
Tất cả mọi người cãi nhau ầm ĩ trong mắt hắn là cái gì
Là một vở kịch từ đầu đến cuối sao
Hắn hoàn toàn không quan tâm sao
Không
Không đúng
Bạch Thế Xương càng nghĩ càng thấy bất thường
Dường như tất cả mọi chuyện đều đang xoay vòng dưới bàn tay vô hình nào đó, một lần nữa trở về điểm xuất phát, hết thảy như chưa từng xảy ra chuyện gì
Nhưng sự việc đã xảy ra không thể nào coi như chưa từng có, nghĩ đến những điều này đều nằm trong sự chưởng khống của Bạch Dã, Bạch Thế Xương toàn thân không ổn
Thằng bé con quá sức tưởng tượng, càng giống một yêu nghiệt
Người ở độ tuổi này sao có tâm tư như vậy
"Bạch đại sư, đến lượt ngươi ra sân
Bạch Dã mỉm cười với Bạch Thế Xương
"Còn có
Bạch Thế Xương càng thấy tê dại
Nhớ đến cảnh tượng thần côn Lưu Càn Khôn bị lôi đi, hắn không khỏi rùng mình
Bạch Dã không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Thế Xương, hai bàn tay mỗi tay dựng lên một ngón cái như số mười
Bạch Thế Xương thấy vậy khẽ cắn môi, hít sâu một hơi: "Ta phải làm gì
Ta có biết giả thần giả quỷ đâu
"Ai bảo ngươi giả thần giả quỷ
Ngươi không phải làm công trình sao
Hãy xây cho cha mẹ hắn một ngôi mộ đẹp đẽ là được rồi
Nhìn Trần Nguyên Minh đang ôm đùi Bạch Kiến Quân ngồi dưới đất khóc lóc như đứa trẻ hơn một trăm cân, Bạch Dã đột nhiên ngẩng đầu, nhếch miệng cười với Bạch Thế Xương…
… Trên đường về nhà
Bạch Thế Phong im lặng lái xe, thỉnh thoảng nhìn Bạch Dã qua gương chiếu hậu
"Muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi
Bạch Dã không thèm ngẩng đầu nói
"Nhi táp, con quá ngưu b·ứ·c
Bạch Thế Phong nhịn không được đập vào tay lái, mặt đầy k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g nói: "Không những bảo vệ được mộ tổ nhà ta, mà còn hố được tên thần côn kia, cuối cùng Trần Nguyên Minh chịu đòn mà còn phải mang ơn chúng ta
"Tiểu t·ử con thật sự quá xấu rồi
"Lừa gạt được tất cả mọi người, quá đáng thật, nghĩ tới vẻ mặt của Trần Nguyên Minh, ta không thể nhịn cười
"Lão già thâm hiểm quá, ông nội con đối xử với hắn tốt như vậy, vậy mà còn muốn ép chúng ta dời mộ tổ
"Ha ha ha ha… Mẹ nó sướng thật
"Đúng rồi, cuối cùng con cùng hắn trong phòng nói gì vậy
"Chuyện ngươi muốn hỏi thật ra là cái này hả
"Kỳ thật không cần phải vòng vo làm gì, ta là con trai của ngươi, ngươi có hỏi ta cũng không nói cho ngươi biết đâu
Bạch Dã mặt không b·iểu t·ình t·r·ả lời rất nghiêm chỉnh
"Hả?..
" Nụ cười của Bạch Thế Phong dần biến m·ấ·t, cuối cùng yên lặng quay mặt đi chỗ khác tiếp tục lái xe
Hắn quyết định không nói gì nữa trên đường, tránh cho tự mình cảm thấy ngột ngạt
Bạch Dã không muốn nói với Bạch Thế Phong vì không muốn anh ta lo lắng
Dù sao
Chính hắn còn chưa chuẩn bị xong cho dự định đi phát triển ở hải ngoại
Làm gì còn muốn thêm phiền não
Bất quá, mối quan hệ này ngược lại có thể lợi dụng một chút, tây âm muốn làm lớn mạnh, về sau vận chuyển đường biển là cực kỳ quan trọng
Những lời nói hoa mỹ, rốt cuộc Trần Nguyên Minh có thể giúp đỡ bao nhiêu là một ẩn số, hơn nữa dựa vào bản tính của hắn, Bạch Dã cũng không muốn liên hệ nhiều
Chuyến về quê tế tổ lần này, thu hoạch về vật chất không nhiều, ngoài kiếm chút tiền tiêu vặt, tây âm chẳng qua là thuận theo tình thế, không có chuyện hôm nay hắn cũng sẽ tìm một cơ hội bắt đầu
Mộng tưởng tương lai của hắn cần rất nhiều tiền để thực hiện, quan trọng nhất là chuyển biến trong tâm tính
Học được cách dựa thế, học được dùng biện pháp ôn hòa để xử lý sự việc, học được cách đứng phía sau để chưởng kh·ố·n·g toàn cục, đồng thời làm cho mọi chuyện đều hoàn hảo
Nghĩ tới nghĩ lui, Bạch Dã nằm ngáy o o bắt đầu
Bạch Thế Phong nghe thấy tiếng ngáy khẽ, ngẩng đầu nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, lắc đầu điều chỉnh điều hòa giảm một chút
… Thứ hai
Cổng trường đã treo băng rôn
[Cầu chúc đại hội thể dục thể thao lần thứ mười sáu của trường Nhã Chính thành c·ô·ng!] Hai bên đường cắm đầy cờ màu, không khí đại hội thể dục thể thao rất sôi động
Trên khán đài
Từ t·h·i Đình đọc danh sách thi đấu
"Bạch Dã, Hứa Dương Dương chạy nhanh 50 mét
"Bạch Dã, Mã t·ử Duệ chạy 800 mét cự ly dài
"Bạch Dã, Tô Mị nhảy dây
"Bạch Dã, Giang Trĩ Ngư hai người ba chân
"Bạch Dã nhảy xa
"Bạch Dã, s·ờ đá qua sông
"Bạch Dã nhảy cao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bạch Dã đi cà kh·e·o
"Bạch Dã…
Đ!t mạ
Con mẹ nó ngươi đang đùa ta hả
Sao môn nào cũng có ta hết vậy
Bạch Dã quay đầu nhìn về phía Giang Trĩ Ngư, ra vẻ "ngươi tốt nhất cho ta một lời giải thích hợp tình hợp lý"
Chuyện gì vậy hả
Ngươi muốn m·ưu s·át chồng à
"Cố lên
Giang Trĩ Ngư mắt tròn xoe, khuôn mặt tươi cười, nghiêng đầu giơ hai tay nắm đấm: "Cậu nhất định được, tớ tin cậu
Tin cái con khỉ
Đừng có quậy, coi như cô báo cho tôi như vậy, tôi cũng không thể phân thân đi thi đấu được
"Oa… Các bạn ơi, mọi người nhìn đi, lớp trưởng Bạch Dã của chúng ta đã đăng ký tất cả các hạng mục đấy, làm gương thật là tuyệt vời, chúng ta hãy cùng nhau vỗ tay cổ vũ cho lớp trưởng nào
Từ t·h·i Đình rất biết dỗ con nít, lập tức khuấy động được cảm xúc của các bạn
"Đúng vậy
"Lớp trưởng chúng ta là lớp trưởng ngưu b·ứ·c nhất tr·ê·n đời
Mã t·ử Duệ từ trên chỗ ngồi đứng dậy huênh hoang nói: "Ngày mai lớp trưởng nhất định có thể đại s·á·t tứ phương, đánh cho k·ẻ đ·ịch hoa rơi nước chảy, răng rụng đầy đất… "
"Lớp trưởng cố lên, lớp trưởng vạn tuế
"Nhất nhất nhất nhất, lớp trưởng ngưu b·ứ·c
Không phải… Mọi người làm cái gì mà k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g như vậy
Để cho ta đi tham gia đại hội thể thao, mọi người không nghĩ tới hậu quả sao
Bạch Dã thực sự không muốn k·h·i· ·d·ễ đám trẻ con
Hắn chỉ định tham gia một môn, ai ngờ Giang Trĩ Ngư lại báo hết cho hắn
Báo thì báo rồi, mà cô giáo không xem xét sao
Lúc Bạch Dã định giải thích, thì trong đầu đột nhiên có tiếng “ding”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[Tình báo mới nhất: Quan hệ của bạn và Giang Trĩ Ngư đang tiếp tục ấm lên, phụ nữ đều thích người mạnh mẽ, Giang Trĩ Ngư cũng không ngoại lệ, cô ấy mong bạn chứng tỏ bản lĩnh đàn ông và giành huy chương, đã chuẩn bị lâu như vậy, đến lúc dùng sức hút nam tính để chinh phục cô ấy rồi
]
[Nhiệm vụ: Tham gia thi đấu thể thao, mỗi huy chương giành được sẽ đổi được một rương bảo vật bí ẩn giới hạn thời gian
]