Người Tại Nhà Trẻ, Ly Hôn Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì

Chương 99: Quan Tiểu Ngọc kết cục




Chương 99: Kết cục của Quan Tiểu Ngọc
Hậu trường
Quan Tiểu Ngọc sắc mặt trắng bệch, không còn chút máu, cả người đứng sững tại chỗ, mãi không nhúc nhích
Nàng không tài nào hiểu được
Rõ ràng hôm qua nàng nghe được là «Trên Mặt Trăng», sao lại đột nhiên biến thành «Quảng Hàn Cung Phá Trận Khúc»
Chẳng lẽ âm mưu của mình đã bị Bạch Dã khám phá
Không thể nào
Tuyệt đối không thể nào
Thế nhưng, sự thật lại bày ra trước mắt, nàng vô cùng sợ hãi, tay chân run rẩy không ngừng
Một khi bị phát hiện là nàng đã tiết lộ thông tin, thì nàng coi như xong đời
Đừng nói giấc mơ thành minh tinh, e rằng toàn bộ ngành giải trí sẽ phong sát nàng
Với thủ đoạn của tổ tiết mục, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, con đường làm "võng hồng" của nàng sợ rằng cũng sẽ kết thúc
Vòng "võng hồng" trong mắt ngành giải trí chỉ là hạng bét, muốn tiêu diệt một "võng hồng" còn đơn giản hơn bóp chết một con kiến
Thật không may, người tiếp theo lên sân khấu chính là nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Với trạng thái hiện tại của nàng, đừng nói hát, nói chuyện còn không lưu loát, thì làm sao mà hát
Nàng muốn chạy
Nhưng chạy được hòa thượng thì không chạy được miếu, vừa nghĩ đến khoản phí bồi thường vi phạm hợp đồng kếch xù, hai chân nàng như nhũn ra, như muốn hôn mê
"Oh yeah Oh yeah..
Tăng Ý của nhóm Oh Yeah hát xong câu từ cuối cùng, «Quảng Hàn Cung Phá Trận Khúc» cũng đến hồi kết thúc
Khi nốt nhạc cuối cùng ngừng lại
Cả khán phòng đứng dậy
Tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô cùng vang dội
Trần nhà phòng thu dường như đang điên cuồng nhảy múa
Đương nhiên, cũng có những ngoại lệ
Chẳng hạn như Đường Văn Tinh, người không đội trời chung với Bạch Dã
Hay Nghiêm Anh Ngộ, người đã từng chê bai ca khúc của Bạch Dã
Hai người không nhúc nhích ngồi trên ghế, bọn họ tuyệt sẽ không chịu khuất phục trước Bạch Dã, cho dù ca khúc của Bạch Dã có hay đến mấy, bọn họ cũng không thể nào thừa nhận
Đó là tự tát vào mặt mình
Khán giả trên phòng trực tiếp đang sôi sục
[Ta một gã đưa đồ ăn ngoài, nghe khúc này ta ta cảm giác đang đưa vũ khí hạt nhân.] [Cảm giác Đông Phong chuyển phát nhanh từ bên tai ta gào thét mà qua.] [Khí thế như hồng, bùng nổ
Đều tới nghe một chút.] [Sau khi nghe xong có loại huyết mạch sôi trào, muốn cầm súng ra chiến trường.] [Mẹ ta phẫn nộ hỏi ta vì sao quỳ nghe ca nhạc, hiện tại nàng quỳ gối bên cạnh.] [Toàn quân ra khỏi hàng!] [Hay thay khúc Quảng Hàn Cung Phá Trận Khúc, tên tuyệt khúc còn tuyệt hơn, ta phảng phất thấy được Hạo Hãn Tinh Hà @ cục hàng không.] [Người nam kia bên cạnh lúc ẩn lúc hiện, hắn rốt cuộc đang làm gì
Có thể hay không mời hắn xuống dưới.]
Tăng Ý tội nghiệp còn không biết mình bị rộng rãi cư dân mạng chê bai, kích động cùng Lăng Hoa ôm chặt lấy nhau
Ôm nhau mà khóc
Bọn họ đã hoàn thành
Một bài ca ngay cả chính bọn họ cũng không dám tưởng tượng
"Tốt tốt, bình phục một chút tâm tình
Người chủ trì bước lên đài: "Biểu hiện của các ngươi thật sự là quá tuyệt vời, có nhìn thấy không, toàn trường đứng dậy, đãi ngộ như vậy tại chương trình của chúng ta đây là lần đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tạ ơn, tạ ơn
Lăng Hoa và Tăng Ý vui đến phát khóc, không ngừng cúi người chào cảm ơn khán giả
"Mời vị lão sư nào bình luận đi
"Đường Văn Tinh lão sư, ngài nói hai câu
Người chủ trì, vốn không sợ chuyện lớn, cố tình chọn Đường Văn Tinh, người vốn không hòa thuận với Bạch Dã
"Ngươi đây là đang gây sự
Đường Văn Tinh cũng không ngốc, đương nhiên sẽ không rơi vào cái bẫy của người chủ trì
Kẻ ngốc cũng có thể nghe ra bài hát này hay, lúc này lại công khai làm trái lại, chẳng phải là để người ta chế giễu sao
Nhưng mà, muốn ông ấy nói tốt cũng không thể
Ông mặt đen sầm hừ hừ hai tiếng: "Ta không có gì để nói
Thấy ông ấy trực tiếp nằm ngang không chính diện trả lời, khán giả hiện trường nhớ lại những hình ảnh ông ấy xen vào các kỳ trước, cũng không nhịn được mà vui vẻ, cười thành một tiếng
"Ngươi không phải thích nói hai câu sao
Tại sao không nói
Là không thích nói chuyện sao
Người chủ trì Tiếu Tiếu lại hỏi Nghiêm Anh Ngộ: "Nghiêm Anh Ngộ lão sư, xin ngài bình luận
Nghiêm Anh Ngộ ở kỳ trước là người đầu tiên pháo kích Bạch Dã
Nói hắn viết những ca khúc phổ biến chẳng đáng là gì
Không ngờ Bạch Dã ở kỳ thứ hai lại tung ra «Quảng Hàn Cung Phá Trận Khúc», tát thẳng vào mặt nàng
Nàng có thể nói gì
Đỏ mặt một trận, trắng bệch một trận, xanh mét một trận
Như đèn kéo quân, biến hóa không ngừng
Đợi một hồi lâu, Nghiêm Anh Ngộ cũng không lên tiếng, người chủ trì đành phải hậm hực thay nàng giải vây: "Xem ra Nghiêm Anh Ngộ lão sư vẫn chưa nghĩ kỹ phải trả lời thế nào, chúng ta hỏi trước những lão sư khác
"Kha Bân lão sư, ngài thấy thế nào
"Tốt, rất tốt, vô cùng tốt, quá tốt rồi
Kha Bân một mặt kích động nói: "Bài hát này nếu là do ta viết, bây giờ bảo ta đi chết ta cũng cam lòng
"Bạch Dã lão sư thật quá giỏi
"Sóng sau Trường Giang xô sóng trước
Hắn quay đầu nhìn về phía Bạch Dã, giơ ngón cái lên: "Bạch Dã lão sư, thiên tài trong thiên tài, ta tự thấy hổ thẹn
Bạch Dã nhếch miệng cười một tiếng: "Nếu biết nói thì ngươi cứ nói nhiều thêm một chút, mặt ta dày, thích nghe
Đối mặt với lời tán dương của người khác, hắn không những không khiêm tốn, ngược lại còn không biết xấu hổ để người khác khen thêm hai câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chọc cho toàn trường không nhịn được mà cười lớn
Dùng sự hài hước để đối đáp qua lại
Vừa hưởng thụ lời ca ngợi, lại vừa đẩy cao không khí của cuộc thi
Cao tình thương là gì ư
Đây chính là
Ba câu nói bạo một câu vàng
Người chủ trì vô cùng hâm mộ
..
Sau khi Long Phượng Truyền Kỳ rút lui, Quan Tiểu Ngọc tiếp tục lên sân khấu
Cả người nàng thất thần, lúc lên đài suýt chút nữa thì ngã sấp, lúc mở miệng nói thì chậm nửa nhịp
Hát đến giữa chừng quên lời, lạc giọng, vỡ tiếng..
Có thể nói là sự cố lớn nhất kể từ khi Kim Khúc Phát Sóng bắt đầu
Hiện tại khán giả mặt mày xấu hổ, họ bỏ tiền đến làm khán giả, lẽ ra phải khuấy động không khí, nhưng Quan Tiểu Ngọc trên đài hát thành cái dạng này, thật không có mặt mũi mà vỗ tay a
Xin nhờ
Khán giả ngoài sân đâu phải người ngốc
Nghiêm Anh Ngộ, đồng đội của Quan Tiểu Ngọc, lúc này ngồi trên ghế sắc mặt tái xanh, âm trầm đến có thể vặn ra nước
"Đủ rồi, đừng có hát nữa!!
Cuối cùng không chịu nổi Quan Tiểu Ngọc hủy hoại tâm huyết của nàng, nàng đột nhiên đứng dậy hét lớn về phía Quan Tiểu Ngọc, một bàn tay hung hăng đập xuống mặt bàn
Dù sao nàng cũng là một người viết lời có tiếng tăm trong giới, cái tát này chẳng khác nào đánh thẳng vào mặt Quan Tiểu Ngọc
Dàn nhạc bỗng nhiên ngừng lại, âm nhạc im bặt
"Ngươi hát thứ gì vậy
"Ngươi biết ca hát sao
"Một bài hát hay ho để ngươi hát thành ra thế này, đầu óc ngươi chứa phân sao
Nghiêm Anh Ngộ vốn dĩ đanh đá, tính cách bưu hãn, nếu không thì đã chẳng điên cuồng chỉ trích Bạch Dã ở kỳ đầu tiên
Quan Tiểu Ngọc hát thành ra thế này nhất định là sẽ bị đào thải
Thay vì chờ đợi bị đào thải cùng nhau, chi bằng mắng nàng một trận thật tệ, ít nhất phải đổ hết cái gánh nặng đào thải lên đầu nàng
Khí run lạnh
Sau này ai còn dám tìm nàng hẹn hát nữa
Nghiêm Anh Ngộ hận không thể chạy lên sân khấu bóp chết Quan Tiểu Ngọc
Quan Tiểu Ngọc vốn đã chột dạ muốn chết, run như cầy sấy, đột nhiên bị Nghiêm Anh Ngộ rống một tiếng, hồn vía bay phách lạc
Nàng đứng giữa sân khấu, mịt mờ tứ phương
Không có âm nhạc
Chỉ có mấy trăm ánh mắt nóng rực đang nhìn chằm chằm vào mình, như có gai sau lưng
Là cười nhạo, là giận mắng, là lạnh lùng, là trêu tức, là thương hại..
Đèn chiếu trên đỉnh đầu làm nàng không mở mắt ra được, tất cả mọi người mặt mày biến đổi như đèn kéo quân không ngừng trong mắt nàng
Tiếng cười chói tai từ khán phòng và lời chửi mắng lạnh lùng vô tình của Nghiêm Anh Ngộ lẫn lộn vào nhau, giống như ma quỷ đang ngâm xướng bên tai
Nàng hoảng hốt, cảm giác đầu nhẹ chân nặng
Trời đất quay cuồng
Dường như có thứ gì đó cách mình ngày càng xa
Là Microphone đã rơi mất
Nàng thấy mình đang hát hết mình trên sân khấu ca nhạc
Liều mạng muốn nhặt lên, nhưng lại luôn chênh lệch một chút như vậy, Microphone càng ngày càng xa, càng ngày càng xa..
Dù nàng làm sao giãy dụa cũng không thành sự được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.