Chương 43: Con mồi cao cấp
Lang Dát và những người khác nhanh chóng xuất hiện bên cạnh con lợn rừng
Thật ra, nãy giờ bọn họ vẫn luôn đứng phía sau quan sát
Vốn dĩ họ cho rằng hai đứa trẻ này còn phải mất một lúc nữa mới có thể xử lý con lợn rừng, không ngờ lại nhanh như vậy
"Không tệ lắm
Lang Dát nhìn con lợn rừng chưa tắt thở hoàn toàn, nói
Sử dụng thạch mâu nhất định phải nhanh, chuẩn, lực đạo cũng phải đủ, bằng không rất khó phát huy tác dụng, chưa nói đến loài lợn rừng da dày, hơn nữa đá có tốt đến đâu cũng phải sử dụng thích hợp mới có thể tạo ra tác dụng
Bất quá, nhìn tình hình vừa rồi, hai đứa trẻ này sử dụng mâu rất tốt
Trong lòng Lang Dát và mấy người khẽ gật đầu
Mà "Mâu" đứng ở bên cạnh, vẫn còn có chút chưa kịp phản ứng
Hắn không nghĩ tới Thiệu Huyền nãy giờ không ra tay, vừa ra tay lại nhanh như vậy
Từ khi cây đoản mâu đầu tiên phóng ra, đến khi dùng trường mâu đâm thẳng vào cổ lợn rừng, thật ra chỉ trong chớp mắt mà thôi
Đây thật sự chỉ là lần đầu tiên ra tay đi săn sao
Không chỉ là "Mâu", trong lòng Lang Dát và những người khác cũng đang cảm thán, thảo nào Mạch lại chấp thuận cho Thiệu Huyền lần này đi theo, tiểu tử này quả thật có thiên phú này
Thật ra, Thiệu Huyền chỉ hoàn toàn dựa vào trực giác để hành động
Lần đầu tiên đi săn, tự nhiên không hẳn có kinh nghiệm gì, chỉ là khi đuổi theo con lợn rừng kia, có một khoảnh khắc, trực giác mách bảo đó là thời cơ tốt nhất để ra tay
Cho nên, hắn không hề do dự, trong nháy mắt vận dụng đồ đằng lực, hai cây đoản mâu liên tiếp bắn ra
Sau đó, khi con lợn rừng bị trượt chân ngã, hắn tung ra một kích trí mạng cuối cùng
Nếu không vấp ngã, hắn rất khó chính xác đâm vào chỗ vết thương đã trầy da kia
Thiệu Huyền nhìn đoạn cán mâu trong tay, khẽ cau mày
Hai cây đoản mâu, một cây trường mâu đều gãy
Hai cây đoản mâu là do bị con lợn rừng húc mạnh vào nên gãy, còn cây trường mâu là khi nãy hắn dùng sức đâm, cán mâu không thể chịu đựng được lực đạo mà gãy
Xem ra, trừ đầu mâu bằng đá ra, cũng phải chú ý đến chất liệu gỗ
"Đừng lo lắng, trong khu rừng này thiếu gì gỗ tốt, đến lúc đó, chặt mấy cây mang về động làm là được
Lang Dát an ủi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả thật, ở phía bộ lạc, xung quanh mấy ngọn núi không có bao nhiêu gỗ tốt, đá thì tạm được, vật liệu gỗ không được như ý
Cho nên, mỗi lần đội đi săn ra ngoài đều mang theo nhiều đầu mâu, còn vật liệu gỗ làm cán mâu thì sẽ tìm ở trong rừng
Với những thú vật lớn hơn một chút, Lang Dát bọn họ thường sẽ lấy máu trước, máu được đựng trong bầu làm từ các loại quả, có thể ăn được, mà thịt đã rút máu cũng dễ dàng bảo quản hơn
Lúc này Lang Dát cũng không quên truyền thụ kinh nghiệm cho Thiệu Huyền, "Thường thì lợn rừng sinh hoạt rất cố định, bình thường phần lớn sẽ ở gần bãi cỏ có nước để nghỉ ngơi, mỗi ngày đường kiếm ăn cũng rất ít thay đổi, chỉ khi thức ăn ở một chỗ đã hết hoặc là gặp uy hiếp thì mới tìm nơi mới
Khi nhiệt độ trong núi hạ xuống, chúng sẽ tìm đến những thung lũng tránh gió và có ánh mặt trời..
Vốn định thừa dịp nhiệt độ cơ thể của con lợn rừng chưa hạ xuống, đem da lột, nội tạng móc ra, không ngờ còn chưa kịp động tay, liền nghe được mấy tiếng hú vang
Là Mạch truyền tín hiệu từ phía bên kia, ra hiệu cho Lang Dát và mấy người mau chóng qua đó, bên kia đã gặp được con mồi lớn
Không kịp lột da nữa, Lang Dát và mấy người sắc mặt biến đổi, thu dọn đồ đạc hướng về phía tiếng hú vang mà đi
"Đừng quan tâm con lợn đó nữa, đuổi theo
Lang Dát nói
Thiệu Huyền không trì hoãn, không nhìn con mồi trên mặt đất một cái, theo sát Lang Dát và mấy người đuổi sang phía bên kia
Con mồi cũng có đẳng cấp tốt xấu, trong thịt của các con mồi khác nhau chứa năng lượng cũng khác nhau
Cùng là một miếng thịt, con mồi đẳng cấp cao có thể làm cho ngươi no bụng, thậm chí còn thấy chống đỡ, nhưng con mồi cấp thấp, không chỉ ăn không no, mà vận động một hồi liền có cảm giác đói bụng
Đây cũng là lý do tại sao rất nhiều chiến sĩ lại thích con mồi đẳng cấp cao trong rừng, đặc biệt là thú dữ, mà không phải là dã thú thông thường
Có thể được người của bộ lạc gọi là thú dữ, tự nhiên có lý do của nó
Tỉ như tối hôm qua Lang Dát có đề cập tới "hắc phong" thuộc về nhóm thú dữ, chỉ là người của bộ lạc không dám tùy tiện trêu chọc săn giết "hắc phong" mà thôi, độ khó quá lớn
Tiếng "bịch bịch" càng ngày càng gần, giống như có sinh vật to lớn nào đó đang đạp lên mặt đất, mặt đất đều đang chấn động, còn có tiếng cành cây gãy "rắc rắc"
Xung quanh, rất nhiều loài dã thú nhỏ đều chạy trốn về nơi xa, muốn tránh khỏi chỗ nguy hiểm này
"Hai ngươi tránh xa một chút
Lang Dát ngăn cản Thiệu Huyền và "Mâu" tiến lại gần, còn bọn họ nhanh chóng tiến về phía bên kia
Chờ đến khi nhìn thấy sinh vật kia, Thiệu Huyền hít sâu một hơi lạnh
Hắn rốt cuộc đã biết tại sao Mạch và Lang Dát trước đó lại nói con lợn rừng kia là "nhỏ" rồi
So sánh với con vật khổng lồ trước mặt này, con lợn rừng lúc trước giống như xe đồ chơi, mà con trước mặt này chính là xe bọc thép dũng mãnh
"Lợn rừng bốn răng
Vậy mà lại là bốn răng
Đứng ở bên cạnh, "Mâu" vừa kinh ngạc lại hưng phấn, dù sao, đi ra ngoài đi săn mà gặp được con mồi như vậy không dễ dàng
Không nghĩ tới lần thứ hai đi ra ngoài đi săn đã có thể nhìn thấy, sao có thể không kích động
Thông thường, lợn rừng đực sẽ mọc một đôi răng nanh lộ ra ngoài, hướng lên trên, mà con lợn to như quả núi nhỏ, cao hơn mười mét trước mặt này lại có bốn đôi răng nanh
Ngoại trừ đôi răng nanh mọc ra từ miệng giống như những con lợn rừng khác, còn có ba đôi mọc ở trên mặt lợn, đôi ở gần trán nhất, so với ba đôi còn lại thì ngắn hơn một chút
Bốn đôi răng nanh đều hướng lên trên về cùng một hướng, gần như tạo thành một cái khiên, có thể tùy ý húc đổ những cái cây chắn phía trước
Thiệu Huyền còn hoài nghi con lợn rừng kia mọc nhiều răng như vậy có ảnh hưởng đến tầm nhìn hay không
Theo như cách phân chia của người bộ lạc, lợn rừng ba đôi răng nanh đã được coi là thú dữ, huống chi là loại bốn đôi này
Do bị săn mà kích động, tức giận, lớp lông trên cổ của con lợn rừng bốn răng dựng đứng lên, như những cây châm bằng thép
Lúc Thiệu Huyền nhìn thấy con lợn rừng bốn răng này, trên người nó đã cắm mấy cây mâu
Những cây mâu này hiển nhiên không phải là một lần liền đâm sâu như vậy, mà là đâm vào sau đó, lại bị người dùng sức ấn vào thêm
Còn có mấy cây mâu bị gãy, trong quá trình đâm vào, đầu mâu hoặc là cán mâu bị đứt đoạn, chỉ còn lại một đoạn hoặc là đầu mâu ở trên
Nhiều bóng người hoạt động xung quanh con lợn rừng lớn
Mạch tránh né thân cây to lớn bị lợn rừng hất bay, bóng người chợt lóe, lực lượng trong cơ thể trong phút chốc tích tụ đến đỉnh phong
Mượn một cây cán mâu cắm trên người lợn rừng để nhảy lên, nắm chặt nắm đấm như quả chùy, lộ ra khí thế cương mãnh, đánh vào trên người lợn rừng
Chỗ bị Mạch đánh lõm xuống, da thịt xung quanh rung động như gợn sóng
Một tiếng kêu chói tai, tựa hồ muốn xé toạc không gian vang lên
Miệng lợn rừng mở to, khí từ trong miệng phả ra như lốc xoáy gào thét xung quanh, nhánh cây gần đó đều ngả ra ngoài theo luồng khí, vô số lá cây và cành gãy bị cưỡng ép thổi bay, hướng về nơi xa
Đứng cách đó không xa, Thiệu Huyền tự nhiên cũng cảm nhận được kỹ năng gào thét mạnh mẽ như vậy
Thật là..
thối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai đó hết đấm phát này đến đấm phát khác, con lợn rừng bốn răng thật sự nổi nóng, móng vuốt cứng rắn đạp nát những hòn đá nhô ra trên đường đi
Tất cả những vật chắn trước mặt đều bị nó húc đổ, một bộ dáng "thần cản đụng thần, Phật cản đụng Phật" , tốc độ chạy cũng nhanh hơn
"Không thể để cho nó chạy đến đầm nước bên kia
Mạch hét lớn
Bọn họ thật vất vả mới đuổi được con này đến trong rừng, không thể để nó chạy thoát
Hơn nữa, đầm nước bên kia còn ẩn nấp một vài "gia hỏa" nguy hiểm, bọn họ lại không muốn trêu chọc, may mà ban ngày những "gia hỏa" kia không thích ra ngoài
Mười lăm chiến sĩ, trong đó còn có năm chiến sĩ đồ đằng trung cấp, thế mà không chặn lại được con lợn rừng bốn răng này
May mà Kiều đang săn hươu sừng lớn bọn họ nghe được tiếng hú, chạy tới gia nhập vòng vây săn bắt
Chùy, rìu, dây đá,..
đều được sử dụng, đầu mâu nứt toác, cán mâu gãy không biết bao nhiêu, cuối cùng mới chặn được con lợn rừng bốn răng trước khi nó chạy ra khỏi rừng
Nghe được tiếng "ầm" ngã xuống đất, nhịp tim dồn dập của Thiệu Huyền cũng dần chậm lại
Tâm trạng căng thẳng nhất thời buông lỏng, sau khi Lang Dát ra hiệu "an toàn" với hắn, liền chạy tới
Lúc trước Thiệu Huyền đã đổ bỏ tiết của con lợn rừng nhỏ kia, chứa lại một bầu tiết lợn rừng bốn răng, thứ này bổ hơn nhiều so với trước đó
Lang Dát bảo Thiệu Huyền chỉ uống một ngụm, đừng uống nhiều, chiến sĩ đồ đằng mới thức tỉnh không chịu nổi
Vì săn được một con mồi tốt như vậy, mọi người cũng tạm thời không đi săn con mồi khác, đơn giản thu dọn một chút, liền đem nó đến hang động trên lưng núi
Lúc về đến hang động, đã gần giữa trưa, vì săn giết con lợn rừng lớn này, mọi người có chút mệt mỏi, kiệt sức, tất cả lực lượng đều bùng nổ trong khoảng thời gian ngắn ngủi kia, vừa thả lỏng một chút, liền cảm thấy rất mệt mỏi
"May mà không để con lợn bốn răng này chạy đến đầm nước bên kia, bằng không, nếu kinh động đám "thứ cức hắc phong" thì phiền phức to
Hồi tưởng lại tình hình lần trước lúc săn thú gặp phải, Lang Dát đến nay vẫn còn sợ hãi
Những người khác cũng đồng cảm, may mà kịp thời chặn được con lợn rừng bốn răng
Nướng thịt lợn rừng bốn răng, mọi người trong đội đi săn ăn xong rồi nghỉ ngơi một chút
Thiệu Huyền cảm thấy sau khi ăn xong, trong cơ thể có một dòng nước ấm dâng trào, khiến người ta cảm thấy lười biếng, rất thoải mái
Đây chính là ưu điểm của con mồi đẳng cấp cao, thể lực tiêu hao buổi sáng đang nhanh chóng hồi phục, đồng thời cơn buồn ngủ cũng dần dần nồng đậm
"Ngủ một giấc đi, người mới thức tỉnh ăn thịt có năng lượng cao cần nhiều thời gian hơn để tiêu hóa
Mạch nói
Kiều nói đã theo dấu được đàn hươu sừng lớn, buổi chiều phải đi săn hươu sừng lớn
Bởi vì đàn hươu số lượng lớn, Mạch cũng sẽ mang theo một số người đi hỗ trợ, để Lang Dát và năm người khác ở lại trong hang trông coi, cũng trông chừng hai đứa trẻ đang tiêu hóa thịt lợn
Khi Thiệu Huyền tỉnh lại lần nữa, trong động chỉ còn lại Lang Dát và năm người khác, uống một chút nước xong, Thiệu Huyền vẫn cảm thấy hơi buồn ngủ, hỏi thăm hướng đi của Mạch bọn họ, dự định ngủ tiếp một lát
Lúc này, Ngang từ bên ngoài động chạy vào, mặt tái xanh
"Ta vừa nghe được tiếng kêu của "thứ cức hắc phong", hình như là lúc Mạch bọn họ mang con mồi trở về đã gặp phải phiền toái
"Thứ cức hắc phong" sao có thể ban ngày đi ra
Hiện tại mặt trời còn chưa xuống núi a
Lang Dát và mấy người đều cả kinh nhảy dựng lên
Mặc dù thời điểm này mặt trời đã ngả về tây, nhưng vẫn chưa đến hoàng hôn, mà "thứ cức hắc phong" đều là ban đêm mới ra ngoài, hơn nữa còn là lúc đêm khuya
"Các ngươi nói xem, có phải là con lần trước trả thù không
Cho nên mới ra khỏi đầm nước trước thời hạn để chặn Mạch bọn họ
Ngang lo lắng nói
"Chúng ta qua đó hỗ trợ đi
Có người đề nghị
Lang Dát há miệng, liếc mắt nhìn Thiệu Huyền và Mâu đang nằm trên mặt đất
"Không sao, các ngươi đi đi, trong hang động vẫn rất an toàn
Thiệu Huyền nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trạng thái của hắn bây giờ không thích hợp qua đó, ngược lại còn kéo chân sau
"Các ngươi đi đi
Mâu cũng tỉnh rồi, ""Thứ cức hắc phong" rất khó đối phó
Mặc dù Mâu lần trước không đi theo Mạch bọn họ, nhưng nghe người khác giải thích qua, gần như là dốc toàn lực của đội mới thoát khỏi "gia hỏa" khó chơi kia, có thể thấy nó không dễ đối phó
"Vậy được, Thiệu Huyền, hai ngươi ở trong động đừng đi ra ngoài
Lang Dát và năm người rời khỏi động, tảng đá lớn ở cửa động cũng được dọn về, chặn kín cửa hang
Trong động có lỗ thông gió khác, sẽ không bị ngạt
Chỉ cần Thiệu Huyền bọn họ không ra ngoài, ở trong động tương đối an toàn.