Nhà Có Con Dâu Nuôi Từ Bé

Chương 38: Gặp được chút phiền toái




Ở nhà còn hơn mười cân đậu nha chờ đem ra ngoài bán, Hương Tuệ một đường chạy chậm để trở về nhà
Đi đến cổng lớn, Hương Tuệ giật mình, nàng nhớ lúc đi, khóa trên cửa nàng đã khóa lại, hiện tại tại sao lại mở ra
Viên thẩm tử không có chìa khóa nhà bọn họ, không thể nào là Viên thẩm tử
Cũng không thể là đạo tặc chứ
Đạo tặc sẽ không đi cửa chính, bọn họ sẽ giống như Nghiêm Hùng từ đầu tường nhảy vào đi
Lang quân ở nhà tan học sớm
Hương Tuệ ngửa đầu nhìn một chút mặt trời trên trời vẫn chưa lên đến đỉnh đầu, việc này cũng quá sớm đi
Hương Tuệ lặng lẽ đẩy cửa ra một khe hở, hướng bên trong nhìn một cái, khi thấy Trình Càn bưng chậu gỗ từ phòng bếp đi ra, đi về phía giếng nước
Hương Tuệ mạnh tay đẩy cửa ra, cười hỏi: "Lang quân, hôm nay vì sao tan học sớm vậy
Trình Càn liếc nhìn Hương Tuệ một cái, tự mình xách nước lên để rửa đậu nha
Hương Tuệ đi đến trước mặt hắn mới lên tiếng: "Giờ này đang là giờ ăn, ta rửa xong đậu nha lại đi học, tiện đường còn có thể mang chút đậu nha trên đường bán
Hôm nay, Hương Tuệ mới biết trong thư thục nguyên lai là có giờ ăn
"Thời gian ăn cơm trong thư thục có dài không
Nếu không kịp, lang quân cũng không cần chạy tới chạy lui
Hương Tuệ ngồi xổm xuống giúp sửa soạn lại đậu nha, sửa soạn xong bỏ vào giỏ trúc bên cạnh
"Thời gian đủ dùng
Trình Càn đáp lại vài chữ, rồi cúi gằm đầu xuống giặt
Trình Càn giặt, Hương Tuệ sửa soạn, hai người làm việc nhanh hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau đậu nha đều được giặt sạch
Trình Càn muốn chia làm hai phần, bị Hương Tuệ ngăn cản: "Chỗ này một lát nữa thiếp sẽ bán xong, lang quân không cần mất thời gian đi bán nữa, trực tiếp về thư thục đi thôi
Nàng nghĩ, nếu Trình Càn đi bán đậu nha một lát, vạn nhất không kịp, lỡ mất giờ học của phu tử thì không hay
"Nặng quá, ta giúp nàng chia sẻ bớt
Trình Càn kiên trì phân một nửa cho vào gùi
Hương Tuệ đứng ở bên cạnh xem Trình Càn bận rộn, hắn làm sao đột nhiên từ trường học chạy về thế này
Có phải bởi vì nương nàng nhờ hắn chiếu cố nàng nhiều hơn không
Hương Tuệ không nói thêm gì, đợi Trình Càn đem đậu nha chia xong, nàng từ trong tay áo lấy ra cây trâm gỗ đào được bọc lại bằng tấm khăn
"Lang quân, thiếp mua cho chàng cây trâm
Chờ chàng đến tuổi cột tóc có thể dùng
Hương Tuệ vén tấm khăn lên, cầm trâm gỗ đưa cho Trình Càn
Nam tử mười lăm tuổi mới được búi tóc, hắn còn phải đợi hai năm nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trình Càn đứng lên, xoa xoa tay cho khô, đưa tay nhận lấy cây trâm gỗ đầu tường vân cuốn văn trong tay Hương Tuệ
Cây trâm được mài nhẵn bóng, là một cây trâm gỗ cực kỳ bình thường
Cây trâm tuy bình thường, nhưng lại là cây trâm đầu tiên hắn nhận được trong đời, trong lòng Trình Càn có chút vui vẻ, mặc dù trong lòng hắn vui vẻ, nhưng trên mặt lại không hề gợn sóng
"Đa tạ
Trình Càn nhìn chằm chằm Hương Tuệ, nói lời cảm ơn
Hương Tuệ cong đôi mày thanh tú, nhếch môi mỉm cười, lại có chút ngượng ngùng: "Thấy nó hợp với lang quân nên thiếp mới mua về
"Sau này đừng mua đồ cho ta, có tiền thì mua trâm cài cho mình mà đeo
Trình Càn nắm chặt cây trâm gỗ trong tay, nhìn mái tóc búi trơn trụi của Hương Tuệ, không có hoa cài, chỉ có hai sợi dây buộc tóc màu hồng không biết đã dùng bao lâu
Trình Càn trước nay thanh lãnh, đột nhiên được quan tâm, Hương Tuệ có chút không quen, nàng rũ mắt, chỉ khẽ cười
Hoa cài gì đó, đều là những thứ vô dụng, nàng đương nhiên sẽ không mua, lần trước mua son phấn cho tỷ Xuân Nguyệt, nàng đã hối hận rồi
Tiết kiệm số tiền này, cũng kha khá đủ để mua một chiếc xe cút kít nhỏ
Nếu có ngày rảnh rỗi đi mua ngay chiếc xe cút kít trở về, xe có thể chở được nhiều đậu nha hơn, như vậy Trình Càn cũng không cần giữa giờ ăn cơm lại chạy về
Khóe miệng Hương Tuệ đang tươi cười rạng rỡ, vừa ngẩng đầu lên, Trình Càn đang chăm chú nhìn chằm chằm nàng
Vẻ ngốc nghếch này của nàng bị nhìn chằm chằm bao lâu rồi, thật là xấu hổ quá
"Lang quân, thiếp đi bán đậu nha trước đây
Hương Tuệ lúng túng cười một tiếng, khoác lên giỏ trúc rồi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xuân hàn se lạnh, Hương Tuệ đi khắp hang cùng ngõ hẻm, chưa từng cảm thấy lạnh
Trong lúc bận rộn, mùa xuân lặng lẽ mà tới, những chồi non trên cây không biết từ khi nào đã nhú lên
Hương Tuệ mua một chiếc xe cút kít, mỗi ngày gào thét rao bán đậu nha trong các ngõ hẻm
Hương Tuệ bán liền một ngày, đậu nha làm ra được nhiều, tiền kiếm được cũng so với lúc mới bắt đầu nhiều hơn mấy chục văn
Trình Càn không đi bán đậu nha, hắn mỗi ngày dậy thật sớm giúp Hương Tuệ rửa đậu nha rồi xếp lên xe
Giỏ trúc đựng đậu nha bình thường cũng được đổi thành một cái giỏ trúc lớn
Trình Càn trước khi đi thư thục sẽ làm những việc mình có thể, hắn giúp tưới nước, rửa hạt cát
Dù vậy, công phu quyền cước của hắn cùng bài vở cũng không hề bị bỏ bê
Buổi tối, đợi hai người dùng bữa tối xong, thu dọn thỏa đáng sẽ luyện công phu trong viện
Ngày tháng bình thường mà dồi dào, trong nháy mắt đã đến cuối tháng hai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày hôm đó, buổi chiều, Hương Tuệ bán xong đậu nha, đẩy xe cút kít trở về ngõ Vĩnh Phúc
Từ xa xa đã nhìn thấy một người ngồi xổm ở cổng lớn Trình gia, mặc áo ngắn vải thô màu xám, đầu quấn khăn vải thô màu đen
Từ đằng xa Hương Tuệ không nhận ra người đó là ai, chờ nàng đẩy xe đến trước mặt mới nhìn rõ người tới
Hương Tuệ kinh hỉ: "Cẩu Tử ca
Cẩu Tử nghe được có người gọi hắn, vội vàng đứng lên, có lẽ là ngồi quá lâu, hắn đứng lên quá nhanh, vậy mà bước hụt một cái
"Hương Tuệ, muội rốt cuộc cũng về
"Cẩu Tử ca đợi lâu rồi sao
Mau vào nhà rồi nói
Hương Tuệ đem xe cút kít đặt sát vào tường, vội vàng lấy chìa khóa trong người ra mở cửa viện
Hương Tuệ vội vàng mời Cẩu Tử vào phòng ngồi, lại bưng trà, lại rót nước, xe cút kít cứ để ở bên ngoài mà không để ý
Đợi một ấm nước sôi ấm áp đặt trước mặt Cẩu Tử, Hương Tuệ cũng ngồi xuống: "Cẩu Tử ca, có phải Xuân Ny tỷ bảo huynh đến không
Lần trước trở về, Hương Tuệ có nhờ Xuân Ny, nếu nhà nàng có chuyện gì, có thể bảo anh trai nàng là Cẩu Tử chuyển lời cho nàng
Cẩu Tử còn chưa kịp uống ngụm nước nào, đã vội đưa bọc quần áo luôn cầm trên tay cho Hương Tuệ
"Không phải Xuân Ny bảo ta tới, là nương ngươi nhờ ta mang đến cho muội hai đôi giày
Hương Tuệ đứng lên đón lấy bọc quần áo, cười nói lời cảm tạ với Cẩu Tử: "Làm phiền Cẩu Tử ca một chuyến rồi
Cẩu Tử ngây ngô cười
Nhà họ Trình uống trà còn dùng chén trà, Cẩu Tử cẩn thận bưng tách trà lên uống một ngụm
"Không đáng gì, tiện đường thôi
Tưởng gia tìm người xây nhà, ta tìm được một việc làm lặt vặt, vừa vặn hôm nay đến đây
Cẩu Tử sợ Hương Tuệ không biết Tưởng gia, lại bồi thêm một câu: "Chính là Tưởng gia giàu có nhất huyện lý đó
Hương Tuệ dừng tay đang cởi bọc quần áo, ngẩng đầu nhìn về phía Cẩu Tử: "Tưởng gia có nửa con phố cửa hàng ở Chính Dương Phố, chính tiệm kia phải không
Cẩu Tử cười hắc hắc: "Chính là Tưởng gia đó
Ta còn tưởng muội không biết đâu
Hương Tuệ cười cười, ở huyện thành này ai mà không biết Tưởng gia chứ
Hương Tuệ không cởi bọc quần áo, nàng sờ sờ thuận tay gác bọc quần áo qua một bên, hỏi thăm tình hình gần đây của nương nàng và Thạch Đầu
"Cẩu Tử ca, nương ta và Thạch Đầu vẫn khỏe chứ
Đôi mắt Cẩu Tử vụt sáng, nhìn chằm chằm Hương Tuệ, không nói tiếp ngay
Hương Tuệ liền hỏi lại: "Trong nhà mọi việc đều thuận lợi chứ
Nàng muốn hỏi Lâm Nhị Hà có còn đến quấy rầy nương nàng nữa không
Nghĩ đến lúc trước cha Cẩu Tử chỉ nói nhà nàng bị trộm, nên không trực tiếp hỏi ra
Nàng chuyển hướng hỏi: "Trong thôn không có gặp phải trộm cắp nữa chứ
Cẩu Tử cười cười: "Không có, thôn trưởng đã cho người trong thôn thay nhau canh gác ban đêm rồi
Hương Tuệ yên tâm, nàng lộ ra nụ cười nhẹ nhõm
Cẩu Tử một hơi uống cạn chén nước sôi, Hương Tuệ đứng lên rót thêm cho hắn
Hắn do dự một hồi, cuối cùng vẫn nói ra: "Hương Tuệ, nương ngươi ở trên trấn hình như gặp phải chút phiền toái."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.