Lúa mạch bị trộm, Mã thị tức giận đến trong lòng bỗng trào lên phiền muộn
Khi trở về, nàng cũng ra đồng nhổ một ít lúa mạch mang về
Lúa mạch non của nhà mình, người nhà còn chưa được thưởng thức thì đã bị người khác ăn mất một mảnh
Nàng giúp Hương Tuệ đẩy xe cút kít vào, rồi đeo giỏ trúc đi vào bếp, đổ thêm nước vào nồi, nổi lửa dưới bếp, cầm một nắm lúa mạch đem đốt qua lửa
Hương Tuệ cầm một nắm giá đậu trong tay, nói với mẹ: "A nương, con đi gọi Thạch Đầu về
"Ừ, đi đi con
Hương Tuệ dẫn Thạch Đầu về, thấy Mã thị đang ngồi trong bếp vuốt ve những hạt lúa mạch
"A nương, thơm quá
Thạch Đầu chạy vào bếp, ngồi xổm xuống trước mặt Mã thị nhìn bà vuốt lúa mạch, cái mũi nhỏ hít hà lấy hít để
Mã thị bật cười, bà bốc mấy hạt mạch non đưa lên miệng Thạch Đầu
Thạch Đầu ngửa đầu, há cái miệng nhỏ, như chim non chờ mẹ mớm trong tổ
Hạt mạch non vào miệng, Thạch Đầu lập tức nhai chóp chép, "A nương, ngon quá
Mã thị chiều chuộng nói: "Tối làm canh, cho Thạch Đầu nhiều hạt mạch non nhé
"Dạ
Hương Tuệ đem hạt cát đã giặt sạch từ sáng trải ra mâm gỗ, thấy Thạch Đầu đang ăn hạt mạch non, cũng muốn nếm thử
Nàng trải cát xong, Mã thị vẫn chưa vuốt xong lúa mạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"A nương, con cũng muốn nếm thử
Mã thị công bằng, cười bóp mấy hạt đút vào miệng Hương Tuệ
Hạt mạch non đốt qua lửa thật là ngon, Hương Tuệ ăn, Thạch Đầu ngửa đầu xem
Ngoài cửa có tiếng động, chắc là Trình Càn về, Thạch Đầu đứng lên chạy ra
"Càn ca ca, ăn mạch nhân này
Trong bếp nghe thấy giọng nói non nớt của Thạch Đầu, Hương Tuệ cười tủm tỉm
"A nương, Càn ca ca chưa ăn đâu
Thạch Đầu lôi kéo Trình Càn vào bếp
Mã thị tươi cười rạng rỡ, bốc mấy hạt từ trong bát ra, "A Càn, lại đây, nếm thử hạt mạch non này
Trình Càn nhìn Mã thị cười, "Bá mẫu về lâu chưa ạ
Hắn vừa nói vừa bị Thạch Đầu kéo đến trước mặt Mã thị
"Vừa về thôi con
Trình Càn chìa tay ra, Mã thị đặt hạt mạch non vào lòng bàn tay hắn
Trình Càn đưa tay lên miệng
Thạch Đầu nhìn chằm chằm vào Trình Càn, đến khi Trình Càn nói "Ngon quá", cậu mới hài lòng ngồi xổm xuống trước mặt mẹ
"Bá mẫu, lần này bá mẫu về có thuận lợi không ạ
Trình Càn không đi ra ngoài, nán lại nói chuyện với Mã thị
"Thuận lợi thì thuận lợi, chỉ là ruộng lúa mạch ở nhà bị trộm mất một khoảnh
Chắc là người ta biết nhà mình không có ai nên trộm
May mà chỉ mất có thế thôi
Ta nhờ Liễu đại nương ở nhà bên cạnh trông nom giúp, nhưng cũng không thể làm phiền người ta mãi
Lần này về cũng không thấy người Đông gia đến gây sự, có lẽ chuyện cũng qua rồi, vài ngày nữa ta lại về
Hả
Mẹ định về rồi ư
Hương Tuệ đang vãi đậu thì dừng tay khi nghe mẹ nói vậy
"Mẹ, lúa mạch còn non lắm, phải mấy ngày nữa mới gặt được chứ
"Tuy còn non, nhưng ăn cũng được
Mẹ không yên lòng, phải về xem thế nào đã
Mã thị thổi thổi những mảnh vỏ lúa trên tay, nói tiếp: "Ta mang liêm đao ở nhà theo rồi, mai tìm hàng rèn mài lại cho sắc
"Bá mẫu, liêm đao để con mang đi mài cho ạ
Trình Càn nói, Mã thị gật đầu
Mài liêm đao không phải việc gì to tát
Trình Càn nói thêm: "Bao giờ nhà mình gặt lúa, đến lúc đó con về giúp, gặt xong lúa bá mẫu lại trở về
Mã thị nghĩ nếu ở nhà không có việc gì, bà cũng định đến đây
Nghe Trình Càn nói vậy, bà nhất thời không biết nên trả lời thế nào, bèn nói: "Đến giờ luyện võ rồi, các con mau đi đi
Thời gian quả thật đến nhanh
Trình Càn vâng lời rồi ra khỏi bếp
"Con cũng nhanh đi đi, chỗ còn lại mẹ vãi nốt cho
Mã thị còn lại không nhiều lúa mạch, ngẩng đầu bảo Hương Tuệ nhanh đi
Hương Tuệ và Trình Càn đi luyện võ, Mã thị vuốt xong mạch nhân, lấy đậu nành đã ngâm đem vãi lên đất cát
Đỗ nành này đều là mua từ cửa hàng lương thực về
Nông dân bán đậu cho cửa hàng lương thực, Hương Tuệ lại mua từ cửa hàng về
Đi một vòng như vậy, cửa hàng lương thực ít nhiều cũng phải kiếm chút tiền
Sau khi thu hoạch lúa mạch xong cũng có thể trồng thêm đậu
Chờ đến mùa thu hoạch đậu, Hương Tuệ không cần mua ở cửa hàng nữa
Việc bà có trở lại hay không tính sau, việc trồng đậu này chờ hai người trở về sẽ nói cho bọn họ biết
Mã thị vãi đậu xong chuẩn bị nấu cơm, bà thấy Thạch Đầu đang ngồi ở cửa bếp ăn gì đó
Bà liền cười nói: "Thạch Đầu đang ăn gì đấy
Ăn no bây giờ lát nữa còn ăn canh mạch nhân được nữa không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thím cho bánh đào cơ ạ
Thạch Đầu vẫn muốn ăn canh mạch nhân, nghe mẹ nói vậy, cậu cất nửa miếng bánh đào còn lại vào cái túi nhỏ bên hông
Mã thị nghĩ thầm, người mà Thạch Đầu gọi là thím hẳn là Viên thẩm tử nhà họ Nghiêm phía trước
Người nhà họ thật tốt
Sớm biết thế, lúc về nên nhổ thêm ít lúa mạch non, để còn biếu nhà họ Nghiêm một ít
Haizzz
Gần cuối tháng, trăng non như một lưỡi liềm, không sáng như lúc trăng tròn
Hương Tuệ và Trình Càn sau khi luyện võ cùng nhau ngồi ở gian nhà chính
Thạch Đầu đã ngủ
Ba người nói chuyện phiếm
"Bá mẫu, con vẫn câu nói đó, đến lúc thu hoạch lúa, con về giúp bá mẫu, chờ thu xong bá mẫu lại về ạ
Trình Càn chân thành tha thiết, sợ Mã thị đi rồi không trở lại nữa
Một tháng này hắn mới biết được gia đình bình thường là như thế nào
Hắn luyến tiếc bầu không khí hạnh phúc này
Nguyên liệu nấu ăn tuy đơn giản, nhưng ngày nào cũng có cơm canh khác nhau
Khi trở về có người ngọt ngào gọi hắn là ca ca, còn có bóng dáng bá mẫu và Hương Tuệ cùng nhau bận rộn
Hắn cảm giác cái sân nhỏ âm u suốt ba năm nay có lại sinh khí như khi mẹ hắn còn sống
Trình Càn vẫn luôn nhắc đi nhắc lại, mong Mã thị trở lại
Mã thị nhìn Hương Tuệ, nàng cũng có ánh mắt khẩn cầu
Mã thị khẽ gật đầu, "Khi nào rảnh, mẹ và Thạch Đầu sẽ đến đây
Thu hoạch xong lúa mạch còn phải gieo hạt vụ đông
Năm ngoái trong nhà trồng cao lương, thỉnh thoảng cũng trồng đậu, nhưng phần lớn đều bán để đóng thuế
Bây giờ các con làm giá đậu bán, mua đậu ở cửa hàng lương thực thì đắt, chi bằng chúng ta gieo hai mẫu đậu vụ đông, để các con bán giá
Người một nhà không nói hai lời
Nghe Mã thị nói vậy, Hương Tuệ gật đầu tán thành ngay lập tức, "Vậy thì theo lời a nương nói ạ
Đến lúc đó, con sẽ trả thuế
Mã thị nghĩ sau này nếu bà và Thạch Đầu đến ở nhà Trình gia, cũng không thể ở không được, nên không muốn để Hương Tuệ trả tiền, "Không cần đâu con, đến lúc đó mẹ có thể may quần áo kiếm chút tiền
"A nương, coi như mẹ cho con làm hai mẫu đất đó đi, tiền giống, tiền thuế đều do con trả hết ạ
Hương Tuệ cảm thấy mình kiếm được tiền, không thể để mẹ vì mình mà tốn tiền
Chuyện này, Trình Càn không lên tiếng, để mặc Mã thị và Hương Tuệ bàn bạc
Cuối cùng, hai người quyết định, trước mắt gieo hai mẫu đậu, chính Hương Tuệ sẽ đi mua giống đậu
Về sau thuế má nàng sẽ trả
Nếu làm ăn lớn hơn sẽ cho Hương Tuệ gieo cả bốn mẫu sáu phần đất đậu
Hương Tuệ ôm mộng lớn, mường tượng sau này mình sẽ trồng đậu nành trên cả bốn mẫu sáu phần đất, mỗi năm bán giá đậu được 180 lượng bạc
Để Trình Càn và Thạch Đầu chăm chỉ học hành, sau này thi cử đi kinh thành làm quan
Mã thị và Trình Càn đều ngồi trên ghế, cười híp mắt nhìn nàng miệng nhỏ líu lo nói…