Nhà Có Con Dâu Nuôi Từ Bé

Chương 55: Đột nhiên gặp mưa to




Mặt trời và mặt trăng cùng tồn tại, tâm lý Trình Càn dần thay đổi
Ban đầu, hắn cảm thấy trong nhà có người hợp ý với mình thì tốt rồi, dần dà hắn xem Hương Tuệ như người một nhà, bao gồm cả Mã thị và Thạch Đầu
Tiếng xe lộc cộc đi vào ngõ nhỏ, Hương Tuệ đang giặt quần áo bên giếng nghe thấy tiếng động, chạy ra xem thì đúng là Trình Càn và Nghiêm Hùng trở về
Da dẻ hai người từ trắng trẻo đã rám nắng, nom có vẻ chững chạc hơn
Hương Tuệ cười bước lên, "Hai người về rồi à
Lúa mì trong nhà thu xong chưa
Nghiêm Hùng cười đáp: "Thu xong lúa mì để cả trong nhà rồi
"Vậy thì tốt quá
Hương Tuệ cười nói với Nghiêm Hùng: "Thật là làm phiền Nghiêm ca
Trình Càn xuống xe, đứng cạnh Hương Tuệ, nghe nàng gọi Nghiêm Hùng là ca thì cảm thấy mình như bỏ lỡ điều gì
Hắn liếc Nghiêm Hùng một cái, hai người bọn họ vốn luôn ở bên nhau, sao lại thân thiết thế này từ khi nào
Trình Càn xách một bó rau dại xuống, ý bảo Nghiêm Hùng chở số còn lại về
Nghiêm Hùng cười, nói: "Làm ruộng cũng thú vị lắm
Rồi vội vã đánh xe về nhà
"Lang quân, làm việc mệt rồi, ta nấu nước cho chàng tắm nhé, cởi y phục ra, ta tiện giặt luôn
Hương Tuệ nhiệt tình hẳn lên, chạy vào bếp đun nước cho Trình Càn
Mùa hè trời nóng, nước cũng không cần đun quá nóng, âm ấm là được
Chốc lát sau nước đã đun xong, Hương Tuệ cười gọi Trình Càn: "Lang quân, nước tốt rồi
Trình Càn tắm rửa kỹ càng, thay bộ y phục sạch sẽ, Hương Tuệ giặt rồi phơi quần áo của Trình Càn
Làm xong hết việc, trời cũng tối
Hôm nay mới về, không cần đến nhà Nghiêm gia luyện võ, hai người vào bếp, một người nhóm lửa, một người nấu cơm
Hồi Mã thị còn ở đây, bà đã dạy Hương Tuệ làm mì, hôm nay Hương Tuệ liền trổ tài làm một bữa mì, thả thêm chút rau dại vừa hái được vào nồi
Tuy không ngon bằng Mã thị làm, Trình Càn vẫn ăn hết hai bát lớn
Hôm nay họ về vào buổi chiều, không ăn cơm tối ở nhà Lý gia
Trong nhà thiếu Mã thị và Thạch Đầu, cũng vắng vẻ hơn nhiều
Làm việc liên tục sáu ngày, Trình Càn thật sự mệt mỏi, ăn cơm xong hắn về đông sương phòng nghỉ ngơi
Hương Tuệ ở ngoài sân luyện võ một canh giờ, rửa mặt xong mới về phòng nghỉ
Sáng hôm sau, Trình Càn dậy sớm giúp Hương Tuệ làm việc, sau đó đến trường ăn cơm
Hương Tuệ bán đậu giá xong, đến quán gà nướng Lưu gia mua một con gà quay hết 27 văn tiền, về nhà lấy đao chặt làm đôi
Một nửa để trong bát, một nửa gói giấy dầu
Lúc Trình Càn tan học về, vừa vào cửa Hương Tuệ đã gọi: "Lang quân, Nghiêm ca mấy hôm nay giúp việc nhà, hôm nay ta mua gà quay, chặt nửa con định mang sang biếu nhà Nghiêm gia
Viên thẩm tử không ít lần biếu đồ cho họ, họ lại chưa từng biếu gì nhà Nghiêm gia, biếu một ít cũng tốt, Trình Càn gật đầu, về phòng thay quần áo thường
Hương Tuệ cầm nửa con gà nướng, theo Trình Càn sang nhà Nghiêm gia
Trong bếp nhà Nghiêm gia, Hương Tuệ đưa gà nướng cho Viên thẩm tử, ngại ngùng nói: "Viên thẩm tử, tuy chỉ có nửa con, bác đừng chê
"Con bé ngốc này nói gì thế, đồ ngon thế này, bác sao mà chê được
Chỉ tiếc làm con tốn kém
Hương Tuệ cười mỉm, chạy ra sân
Nghiêm Hùng ăn gà nướng Hương Tuệ mua, mấy hôm sau, anh cùng Trình Càn mang theo hạt giống đậu nành Hương Tuệ mua về thôn Liễu Lâm
Họ ở lại thôn Liễu Lâm hai ngày, gieo hết đậu nành xuống đất rồi mới trở về
Vụ hè đã gieo xong, Mã thị và Thạch Đầu vẫn chưa đến nhà Trình gia, phải chờ đậu nảy mầm thì tỉa cây, nhổ cỏ
Hương Tuệ một mình tất bật ngược xuôi, may có Trình Càn giúp đỡ nên cũng đỡ vất vả hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thu nhập từ đậu giá còn nhiều hơn dự tính của nàng, một tháng có khi kiếm được hơn ba lượng bạc
Nghiêm Lão Ông dạy Trình Càn một thời gian đao pháp, đột nhiên không biết nghịch được ở đâu một đống sách cũ
Có cả «Tôn Tử binh pháp», «Tôn Tẫn binh pháp», «Ngô Tử», «Lục Thao», còn có cả «Thái Bạch Âm Kinh»
"Lang quân cầm về xem đi
Mấy hôm trước đi đường, mua ở chỗ một lão ông mù
Hương Tuệ lén liếc nhìn Nghiêm Lão Ông, nàng mím môi cụp mắt, ừm ~ chính ông ta cũng giống một lão ông mù
Trình Càn nhận lấy sách, Hương Tuệ mới theo hắn trở về
Hương Tuệ khi còn ở nhà với anh trai, cũng học được ít chữ
Sau khi anh trai ra ngoài, nàng không học nữa
Hương Tuệ đi theo sau Trình Càn, nhìn sách trong tay hắn, nàng nghĩ, những sách này có thể dùng để học chữ được không
Nàng còn chưa kịp nghĩ kỹ thì Trình Càn đã mang mấy cuốn sách kia về đông sương phòng
Hương Tuệ nghĩ đợi Trình Càn xem xong rồi, nàng mượn đọc để học thêm chữ cũng tốt
Hôm đó, Hương Tuệ vừa đưa đậu giá cho hai nhà Từ, Vương, trời đột nhiên tối sầm lại, mây đen kéo đến che kín mặt trời, cuồng phong nổi lên
Nàng ngẩng đầu nhìn trời, thật không may, nàng không mang áo tơi, mà trên xe còn lại một nửa đậu giá chưa bán
Nếu mang về thì ngày mai bán sẽ không còn tươi nữa
Mưa mùa hè, đến nhanh đi cũng nhanh, Hương Tuệ quyết định tìm chỗ trú mưa, đợi tạnh rồi bán tiếp
Hương Tuệ ngó nghiêng hai bên, thoáng thấy phía trước có một căn nhà không biết của ai có cửa hông với lầu trên, vừa vặn để trú mưa
Nàng đẩy xe về phía trước, vừa dừng lại dưới lầu thì mưa lớn ào ào trút xuống, như ai dội cả chậu nước
Mưa rơi, không khí mang theo chút hơi lạnh, Hương Tuệ ôm chặt lấy cánh tay, ngồi xuống tảng đá kê chân trước cửa chờ
Mưa lớn như trút nước, che khuất tầm nhìn
Lộc cộc lộc cộc, một cỗ xe ngựa dừng lại trước mặt nàng trong mưa lớn, Hương Tuệ vừa nhìn, hóa ra nàng chắn mất đường ra của người ta
Nhưng bây giờ trời mưa to thế này, nàng phải làm sao đây
Nàng đứng dậy, đẩy xe cút kít của mình sang bên cạnh
Từ trên xe ngựa bước xuống một tên tiểu tư, hắn che ô giấy dầu, quát Hương Tuệ với vẻ mất kiên nhẫn: "Từ đâu tới vậy, không có mắt à, không thấy ngươi chắn ngay cửa nhà ta à
Mau cút ngay
Nói rồi hắn định đẩy xe cút kít của Hương Tuệ, Hương Tuệ sợ hắn đẩy đổ xe, vội vàng bước lên tự mình đẩy, liên tục xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi đi ngay đây
Mưa như thác đổ, Hương Tuệ đẩy xe cút kít vừa ra khỏi cửa lầu, vừa ra tới đã ướt sũng
Nàng ngẩng đầu liếc nhìn xe ngựa, trên xe có mái che mưa, dù dừng trong mưa một lúc cũng không hề bị ướt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu tư gõ cửa, người trong viện ra mở cửa, một phu xe mặc áo tơi đánh xe ngựa thẳng vào
Hương Tuệ đội mưa, mưa tạt vào mặt, mở mắt không ra, nàng định đợi xe ngựa vào rồi quay lại trú dưới mái hiên
Nàng nhìn chằm chằm vào xe ngựa, ánh mắt xuyên qua khe hở của tấm màn che, thấy được một khuôn mặt quen thuộc
Chính là vị lang quân nàng đã gặp ở tiệm chính của Tưởng gia, Hương Tuệ quay đầu nhìn sang một bên, đây là Tưởng gia sao
Nàng vội vã tìm chỗ trú mưa, nhất thời không để ý
Xe ngựa vào cửa, tiểu tư trong viện đóng sầm cửa lại, quay đầu quát Hương Tuệ: "Mau đi đi, đừng đứng chắn trước cửa nữa
Hương Tuệ còn chưa kịp đáp lời, cửa đã đóng sầm lại
Hương Tuệ nhìn cánh cửa đóng chặt, đẩy xe cút kít lại đến dưới mái hiên
Chỉ ướt có một lúc mà nước trên người nàng đã chảy tong tong xuống ống quần, nàng khom lưng vắt nước, phía sau cửa lại kẽo kẹt mở ra
Hương Tuệ quay đầu lại thì thấy chính là tên sai vặt vừa mắng mình, nàng giật mình, vội vã đứng thẳng lưng, sợ hãi nói: "Đi, đi, tôi đi ngay
Lần này tên sai vặt kia không mắng người, giọng hắn dịu đi một chút, nhìn vào xe cút kít của Hương Tuệ hỏi: "Ngươi bán gì đó
Hương Tuệ cẩn thận đáp: "Đậu, đậu giá
"Đậu giá của ngươi, lang quân nhà ta mua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu tư ném cho Hương Tuệ một miếng bạc vụn, nhìn thì có tới năm tiền
Hương Tuệ nhìn vào sọt đậu giá nói: "Tiền nhiều quá, không đáng năm tiền đâu
"Đừng nói nhiều, gặp được lang quân nhà ta là ngươi có phúc đấy, nhanh chân lên, mau đem đậu giá vào đi
Tiểu tư vô cùng thiếu kiên nhẫn, vừa nói vừa đi về phía trước
Hương Tuệ không dám nói gì thêm, theo hắn đem đậu giá vào bếp, dù sao Tưởng gia cũng có vị lang quân tốt bụng, ngược lại nàng cũng không bị ướt nhiều
Tiểu tư cũng không trả lại tiền thừa, trước khi ra cửa ném cho nàng một chiếc ô, bảo nàng mau đi đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.