Mất đi cảm giác khống chế, khiến Mã thị có chút hoảng hốt, nàng vội vàng bọc chiếc vòng tay lại rồi đặt lên bàn, sau đó cầm bát nói: "Ta đi giúp ngươi rót thêm chén nước
Hạ Sưởng lặng lẽ nhìn chằm chằm nàng, không hề nhúc nhích
Mã thị vào trong bếp trấn tĩnh lại cảm xúc, bưng một chén nước ấm trở về phòng chính
Hạ Sưởng chỉ vào tấm vải trên bàn nói với Mã thị: "Hỉ phục còn phải nhờ ngươi làm thôi, nếu có thời gian rảnh rỗi, thì may cùng ta luôn đi
Cả bọn trẻ nữa, mỗi đứa cũng may một bộ đồ mới
Ngươi xem chỗ vải này có đủ không, nếu không đủ, ta sẽ đi mua thêm
Năm người bọn họ, dùng bốn thước vải, thế là đã dư dả lắm rồi
Thế nên, nàng khẽ gật đầu
Hạ Sưởng không định ngồi lâu, hắn uống cạn chén nước, đứng lên nói: "Ta về trại đây, mấy ngày nữa ta lại về
Mã thị vẫn nhẹ nhàng gật đầu
Hạ Sưởng bước chân dài muốn đi, Mã thị bỗng nhiên gọi hắn lại
"Chuyện gì
"Ta giúp ngươi đo thước tấc
Mã thị lấy từ trong giỏ kim chỉ một sợi dây thừng, bảo Hạ Sưởng giơ tay ra để nàng đo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạ Sưởng thân hình cao lớn, Mã thị đo khá vất vả, không chỉ vậy, nàng còn mơ hồ cảm thấy có một ánh mắt luôn dán chặt lên người mình
Sự khẩn trương khó hiểu khiến lòng bàn tay nàng nóng bừng
Chỉ còn lại việc đo cổ áo, lúc nàng đứng trước mặt Hạ Sưởng để đo cổ áo, vô tình ngước lên nhìn vào mắt hắn, bên trong như một ngọn lửa cực nóng
Mã thị trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt, cảm thấy tay chân đều mềm nhũn ra
"A nương, con muốn uống nước
Tiếng gọi giòn tan của Thạch Đầu vang lên, phá tan bầu không khí đáng sợ đang cận kề
Mã thị "à" một tiếng, nhanh chóng giúp Hạ Sưởng đo xong cổ áo
"Ân nhân, người cũng ở đây à
Thạch Đầu nhìn thấy Hạ Sưởng, vui sướng chạy tới chào hỏi hắn
Hạ Sưởng cúi người cười xoa đầu Thạch Đầu, hỏi cậu: "Đi chơi à
Thạch Đầu gật đầu, phấn khích nói: "Chúng con chơi trò quan binh bắt thổ phỉ
Con và Châu Nhi là thổ phỉ, bọn họ không đánh lại chúng con đâu
Trong lòng bọn trẻ ở Lý gia trang, có lẽ thổ phỉ còn tốt hơn cả quan binh
Hạ Sưởng nghe vậy, lúng túng cười ha ha, nhất thời không biết phải giải thích với Thạch Đầu thế nào
Bây giờ bọn họ là thổ phỉ, nhưng là bị ép buộc, không biết đến ngày nào, bọn họ mới có cơ hội đường hoàng
Thạch Đầu uống nước xong, thấy Đại đương gia ở đây, cậu có chút không muốn ra ngoài chơi
Châu Nhi nói, tam a ông là cha của hắn, nên hắn mới gọi là thúc thúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại đương gia chính là phụ thân của mình sao
Nghĩ đến điều này, Thạch Đầu có chút ngại ngùng, cậu mím môi nhìn Hạ Sưởng cười
Cha của cậu là anh hùng của Lý gia trang mà, lương thực bọn họ ăn đều do Thanh Phong Trại phát cả
Hạ Sưởng thấy Thạch Đầu cười với mình, liền ngồi xuống nói chuyện với Thạch Đầu
Đến khi thấy thời gian không còn sớm, hắn mới nói với Thạch Đầu và Mã thị: "Không còn sớm nữa, ta về trước đây
Hạ Sưởng đứng lên, Thạch Đầu liền đi theo sau hắn, hắn nắm tay Thạch Đầu đi ra ngoài
Mã thị không tiễn hắn ra ngoài, chỉ đứng ở cửa phòng chính, nhìn theo hắn nắm tay Thạch Đầu đi ra
Thạch Đầu tiễn Hạ Sưởng đến tận xe la ở cổng lớn, đứng ở đó, lưu luyến nhìn hắn rời đi
Xe la càng chạy càng xa, Thạch Đầu mới chạy về nhà, cậu hỏi Mã thị: "A nương, ân nhân đã là người nhà mình rồi ạ
Mã thị nhất thời nghẹn lời, không biết nên nói với cậu thế nào
Suy nghĩ một chút vẫn là nói thật: "Qua thời gian này đã, qua thời gian này đợi hắn qua ở cùng mình chính là
Thạch Đầu vui vẻ cười híp mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hương Tuệ về nhà, nhìn thấy trong phòng chính có vài súc vải bông nhỏ, nàng biết là Đại đương gia mang đến
Nàng không hỏi gì cả, sau khi ăn cơm tối xong, nương nàng liền kéo nàng và Thạch Đầu đo vóc người
Ngày hôm sau, Mã thị bắt đầu cắt vải may áo
Tay nghề may vá của Mã thị rất tốt, còn hơn cả thợ may trong tiệm
Hạ nương tử cầm bộ xiêm y Mã thị vừa may xong cho Hạ Sưởng, lật qua lật lại ngắm nghía, rồi không ngừng khen: "Ôi chao, Tam thúc nhà ta đúng là có phúc, tìm được được thím khéo tay như vậy
Thím, tay nghề may vá của thím quá tốt đi
Mã thị mím môi cười, cúi đầu chuyên tâm may vá
Viên thẩm tử xem qua xiêm y cũng phụ họa: "Đấy còn phải nói sao, cũng chỉ có Đại đương gia mắt tinh đời, mới biết được người như Mã tỷ tỷ
Viên thẩm tử và Hạ nương tử kẻ tung người hứng, hệt như muốn khen Mã thị lên tận mây xanh
Hai người bọn họ cứ vậy, người xướng người họa cả ngày không chán
Mã thị mặc kệ, vẫn cúi đầu chuyên tâm may vá
Đột nhiên, Hạ nương tử nói: "Tiện thật, ta định mấy hôm nữa may cho Châu Nhi cái quần áo lót, hay là ngày mai ta cắt vải, vừa vặn thím có thể chỉ điểm cho ta
Mã thị ngẩng đầu, liếc nhìn Hạ nương tử một cái, khẽ gật đầu, coi như đồng ý
Nghe vậy, Viên thẩm tử lại nhịn không được châm chọc nàng: "Ngươi cũng biết chọn thời điểm đấy, thời gian này, thím ngươi phải may mấy bộ quần áo đấy, ngươi còn muốn thêm phiền
Hạ nương tử ngượng ngùng cười, vội nói: "Ta cũng không vội, qua thời gian này may cũng được, đợi thím rảnh rỗi lại nói
Viên thẩm tử nhìn Hạ nương tử cười: "Hay là ngươi cứ cắt đi ta chỉ điểm cho mà làm
Hạ nương tử nhìn đôi giày trong tay mình may cho Hùng ca nhi, đường may cũng không cân đối, nàng bĩu môi, hai người lại bắt đầu đấu khẩu
Thời gian trôi qua thật nhanh, dần dần, trên cây cối trước nhà sau nhà đều xuất hiện những mầm non xanh nhạt
Đầu xuân, hoa đào nở rộ thành từng cụm từng đám
Thời tiết ấm áp, người ra đồng đào rau dại cũng nhiều hơn
Hương Tuệ đi bán đậu nành ở thôn khác, trở về sớm, tranh thủ lúc rảnh rỗi, chậm rãi lái xe lừa, ở đồng ruộng đào chút rau dại mang về
Lần này, nàng đào được khá nhiều rau tể ở một con mương, đào được nhiều rau tể như vậy, thật là may mắn
Từ lần trước Trình Càn về nhà xây nhà, đến giờ cũng gần hai tháng rồi, hắn vẫn chưa về lần nào
Lần trước Đại đương gia mang sính lễ đến cho nương nàng, con ngỗng kia, thời tiết ấm áp, nó lại đẻ trứng
Trong nhà có trứng, lại có rau tể, thế này thì có thể làm sủi cảo ăn
Hương Tuệ về nhà nói muốn làm sủi cảo, hôm sau Mã thị liền làm cho nàng ăn
Một nồi sủi cảo, gọi Châu Nhi đến ăn vẫn chưa hết, Hương Tuệ nghĩ rau tể làm sủi cảo khó kiếm, hay là lúc mang đậu nành đi, nhờ Hoàng Nhị Ngưu mang cho Trình Càn một bát
Trình Càn và Nghiêm Hùng ăn sủi cảo ở phòng bếp của trại vào buổi trưa, còn Hạ Sưởng thì chiều mới từ trại trở về
Lý do là về thử quần áo, thử xong, hắn vô tình hỏi một câu, bánh sủi cảo nhân rau tể ăn ngon không
Mã thị nén cười, lấy rau tể phơi khô cho hắn gói mấy cái bánh bao mang đi, rồi mới khó khăn lắm đuổi được người đi...