Chương 36: Sinh Nhật Trần Ninh sau khi tỉnh lại, trải qua kiểm tra tại bệnh viện không có vấn đề, liền từ phòng chăm sóc đặc biệt chuyển đến phòng bệnh thường, ở một mình
Nói là kiểm tra thêm hai ngày nữa không có vấn đề gì thì có thể về nhà
Ân Đào rất vui vẻ vây quanh hắn, hùng hổ hỏi hắn muốn ăn cái gì
"Ngươi làm à
Trần Ninh hỏi
"Đương nhiên là đặt mua rồi
Ân Đào đáp lời đầy chính nghĩa
"Vậy ta muốn ăn tôm
"Vì sao
"Vì có rất ít người dùng tôm để viếng mồ mả, nên ta không hay được ăn
Trần Ninh ăn ngay nói thật
"Ngươi con mẹ nó đúng là cống phẩm Kẻ Hủy Diệt
Giọng của Vương Văn Cung từ ngoài cửa truyền đến, sau đó chống nạng khập khiễng đi vào, hướng Ân Đào cười nói
"Ta cũng muốn ăn tôm
"Đưa tiền
Ân Đào lạnh nhạt trả lời
"Đều là đồng đội cũ mà còn đòi tiền, ngươi đúng là đồ ham tiền
Vương Văn Cung lắc đầu, lấy điện thoại từ túi quần ra, rồi nói
"Bao nhiêu, ta chuyển khoản cho ngươi
"Ba vạn
Ân Đào lạnh lùng đáp một tiếng chắc nịch
"Ba vạn?
Vương Văn Cung khó hiểu nhìn nàng, "Con tôm quỷ nào mà ba vạn, cho ta xem một chút coi
"Ngươi ăn mới đáng ba vạn
Ân Đào nói tiếp
"Vì sao, chẳng lẽ tại ta đẹp trai sao
"Vì ngươi có tiền
"……"
"Thôi đi
Vương Văn Cung khoát tay, nhìn sang Trần Ninh, tiến tới nói: "Cho ta xem ngón giữa của ngươi một chút, để kiểm chứng xem ngón giữa Thương Khôi có thật là đã dung hợp với ngươi không
"Được
Trần Ninh gật đầu, đưa tay trái về phía Vương Văn Cung, sau đó thu bốn ngón còn lại, chỉ giơ ngón giữa lên
"……"
Tức thì làm Vương Văn Cung bật cười, tốt tốt tốt, ngươi chơi vậy phải không
Tuy động tác không được thân thiện cho lắm, nhưng may là có thể nhìn kỹ, ngón giữa của Trần Ninh xác thực không có gì khác biệt so với trước đây, không thấy dấu vết của ngón giữa Thương Khôi
"Chính ngươi thấy có gì khác không
Vương Văn Cung hỏi
"Không có
Trần Ninh lắc đầu
"Ừm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Văn Cung gật đầu, tay sờ lên cằm, giọng trầm xuống, nhắc lại: "Chính ngươi phải chú ý một chút, nếu phát hiện dị thường gì thì báo cáo cho ta ngay, quỷ vật dung hợp không chỉ là cơ duyên, mà còn là nguyền rủa, khống chế không tốt sẽ bị phản phệ
"Được
Trần Ninh gật đầu
"A ~" Ân Đào cầm điện thoại bỗng nhiên kêu to một tiếng, mặt tươi rói, hướng Trần Ninh nói: "Đặt xong rồi, tôm hùm và tôm luộc đều có, xem ngươi thích ăn loại nào
"A, đã đặt rồi à, vậy xem ra ta cũng chỉ có thể cọ các ngươi một bữa cơm, ha ha
Vương Văn Cung cười đùa
"Xin lỗi, là phần của hai người
Ân Đào đưa tay ra hiệu, một lần nữa khẳng định là hai người phần
"Vậy ta thì sao
Vương Văn Cung nhíu mày
"Ngươi có thể run rẩy gặm vỏ tôm nếm thử vị
Ân Đào cười nói
"Không được
Trần Ninh bỗng nhiên lắc đầu, ánh mắt ngưng lại, trông hơi nghiêm túc và trịnh trọng, nghiêm nghị nói
"Vỏ tôm ta muốn lắm điều
"Tốt tốt tốt……" Vương Văn Cung hít sâu một hơi, quan sát tỉ mỉ hai người, nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể nhắc lại một lần nữa, "Tốt tốt tốt
Hắn chống nạng, khập khiễng ra cửa, lúc sắp đến cửa lại đột nhiên quay người, chỉ vào hai người nói
"Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh trung niên nghèo
Nói xong, hắn liền khập khiễng rời đi
Hôm nay là một ngày vui vẻ, Ân Đào ngồi ở một góc trên giường bệnh, đầu hơi nghiêng, vẻ mặt xinh đẹp trầm tư, con ngươi chuyển động, cười nói
"Tiểu Ninh, trước kia ngươi không biết sinh nhật của mình là ngày nào, nếu không thì dứt khoát chọn hôm nay đi, vừa đúng ngày ngươi trọng sinh
Hôm nay là ngày 3 tháng 7
"Được
Trần Ninh không để ý lắm
Ân Đào cười híp mắt, cầm điện thoại không biết đang xem gì, rồi lại mở to hai mắt, tò mò hỏi Trần Ninh
"Ngươi muốn quà gì
"Tùy tiện thôi
Trần Ninh cũng không biết muốn gì, cũng không phải là hắn vô dục vô cầu, chỉ là có lẽ muốn thì quá, Ân Đào cũng cho không được
"Tùy tiện nói một cái, nói một cái thôi mà
Ân Đào nháy mắt, hỏi tới
"Ừm
Trần Ninh suy tư một chút, rồi mới mở miệng, "Ta hy vọng ngươi sau này buổi sáng đừng giành nhà vệ sinh với ta
"Đổi cái khác
"Không muốn nửa đêm ba giờ ăn đêm
"Đổi lại
"Đừng bắt ta giặt và phơi quần áo cho ngươi
"Đổi
"……"
Không hề ngoại lệ, những điều Trần Ninh ước Ân Đào đều không đồng ý, cuối cùng Trần Ninh dứt khoát không nói nữa
Ân Đào nhíu mày, hai tay chống hông, phê bình Trần Ninh
"Tiểu Ninh, có phải ước muốn của mình không nên làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của người khác không
"Tỷ như tranh nhà vệ sinh à
"Không sai
"Vậy thì vẫn cứ tùy tiện đi
Trần Ninh lại trả lời
"Thôi được
Ân Đào bất đắc dĩ nhún vai, điện thoại chợt kêu lên một tiếng, nhận điện thoại xong, lập tức thần bí chạy ra ngoài cửa, khiến Trần Ninh không biết là đang làm gì
"Là bánh ga tô nha
Khi quay về Ân Đào đem bánh ga tô cùng tôm được giao tới bày trước phòng bệnh, miệng nhoẻn cười, trông cực kỳ vui vẻ, còn nhẹ nhàng vỗ tay, nhỏ giọng hát
"Chúc mừng sinh nhật, chúc mừng sinh nhật.....
Trần Ninh sắc mặt bình thản, không phải rất hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng hắn ăn thì vẫn là có thể
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau nghi thức đơn giản là cắt bánh ga tô, Ân Đào cố ý gọi cả Vương Văn Cung đến, dù sao sinh nhật loại sự tình này đông người vẫn vui hơn
Vương Văn Cung cũng rất hài lòng được ăn cơm tối miễn phí
Đợi đến tối, sau khi náo nhiệt xong thì cũng đến lúc yên tĩnh
Trần Ninh an tĩnh nửa nằm trên giường bệnh, Ân Đào ngồi một bên mép giường, thân thể cô chợt ngả lên, mái tóc xõa ra, nằm cạnh Trần Ninh, con ngươi lẳng lặng nhìn trần nhà, nhẹ nhàng hỏi
"Cảm giác sinh nhật thế nào
"Cũng được.....
Trần Ninh không xác định trả lời
"Ha ha, hồi nhỏ ta thích nhất là sinh nhật, luôn cảm thấy mỗi lần sinh nhật đều sẽ nhận được thật nhiều thứ, quà của mẹ, bánh ga tô sinh nhật, quần áo mới, đồ chơi mới..
Ân Đào nhớ lại, mỉm cười, tay trái chậm rãi che mặt lại, rồi tiếp tục nói
"Tất cả chấm dứt vào cuối mùa hè mười lăm năm trước, ta nhớ lúc đó trời rất âm u, mưa và sấm chớp, cửa nhà mở ra, khóa bị hỏng, máu từ phòng bếp chảy ra, ba ba về sớm, dùng dao phay giết mẹ.....
"Thật là một bi kịch rất đỗi bình thường, nhưng nó đã hủy hoại cuộc đời ta, ta không muốn làm Thần Tuyển Giả, ta chỉ là một phế vật, ta chỉ muốn trốn ở nhà an toàn, ta thật sự rất sợ.....
Lời nói dừng lại, Ân Đào không muốn nói nữa, xoa xoa đôi mắt hơi ửng hồng, khuôn mặt xinh đẹp khôi phục nụ cười ngày thường, lắc đầu nói
"Thật xin lỗi, lại để Tiểu Ninh cảm thụ năng lượng tiêu cực của ta rồi
"Không sao
Trần Ninh do dự một chút, học theo dáng vẻ trên TV, chậm rãi đưa tay vỗ nhẹ vào đầu Ân Đào, xem như an ủi
"Cảm ơn ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khóe miệng Ân Đào nở nụ cười rạng rỡ
Ngoài cửa sổ ánh trăng dịu dàng rọi xuống
Hóa ra người yếu tụ lại sưởi ấm cho nhau không chỉ buồn cười mà còn ấm áp
—— ———— ——
PS: Tặng miễn phí quà đi, hài tử đói sắp chết rồi.