Chương 71: Ta Muốn Trở Thành chó Lang Thang
Phá toái cái hố, loang lổ vết máu
Đầu của Huyền Cương đã bị đánh cho tan tành, chỉ còn lại nửa thân thể
Trần Ninh không ngừng thở hổn hển, từ trên người Huyền Cương đứng lên, lảo đảo đi về phía nhà bếp, thấy bên tường không biết sống chết 【 Chu Chu 】 mày hơi nhíu lại một chút, bế 【 Chu Chu 】 lên, chậm rãi đi đến quầy hàng
Hắn bước đi trong bóng tối mịt mù, khách sạn lúc này không có bất cứ vật gì dám trêu vào hắn
【 Bạch công 】 bốn người đánh giá bóng lưng Trần Ninh, nhìn tàn thể của Huyền Cương, hai mặt nhìn nhau
"Hiện tại chúng ta phải làm sao
"Ừm..
Thật ra ta vẫn luôn rất ngưỡng mộ 【 Tiểu Tiên Nữ 】, trước kia do không hiểu chuyện, nói rất nhiều lời sai trái, tiếp theo ý của ta là sẽ đi cùng 【 Tiểu Tiên Nữ 】 xin lỗi, cũng tuyên bố trung thành, làm trâu làm ngựa
Một Thần Tuyển Giả nói
Thần Tuyển Giả bên cạnh nhìn hắn, cau mày, quan sát một lát rồi trầm giọng nói
"Ngươi có giác ngộ này thật là hiếm thấy, sáng sớm mai hai chúng ta cùng đi thôi
"Thêm ta một người, thêm ta một người
Thần Tuyển Giả còn lại vội gật đầu
Bây giờ chỉ còn lại 【 Bạch công 】, hắn nắm phi kiếm trong tay, cau mày nhìn ba người, nghiêm giọng quát lớn
"Ta tự nhận đối đãi với các ngươi không tệ, mấy ngày ở chung cũng có chút tình cảm, nhưng những lời các ngươi vừa nói là sao
"Nịnh nọt, hai mặt
Ba người cúi đầu, không phản bác được
"Muốn đi thì cũng phải là ta đầu tiên, thân phận đệ nhất dưới trướng 【 Tiểu Tiên Nữ 】 ít nhất cũng phải là ta mới đúng, lũ sói mắt trắng các ngươi ngược lại chưa từng nghĩ cho ta
【 Bạch công 】 lại nói
Ba người khựng lại, liền vội vàng gật đầu nói
"Đương nhiên là đại ca, chúng ta ba người xếp sau ngài
Bốn người vẫn đang thảo luận chuyện phân chia địa vị, Trần Ninh đã đến quầy hàng, hô
"Ta muốn đổi món sườn
【 sườn: Tích Cốc ba ngày, chữa trị vết thương 】
Chưởng quỹ từ phía sau chạy ra, có chút thận trọng liếc Trần Ninh một cái, gật gù, viết lên quầy hàng trong ánh nến mờ
"Đồng tệ
"Hậu viện có xác một con Huyền Cương, ngươi xem đổi được bao nhiêu đồng tệ, đưa trước sườn đây cho ta, ta muốn chữa thương
..
Chưởng quỹ khẽ nuốt một ngụm nước bọt, cũng không dám nhiều lời gì, gật gật đầu rồi đi về phía nhà bếp
Trần Ninh và Huyền Cương chém giết nhau lâu như vậy, nó đương nhiên cũng biết, lập tức không dám trêu chọc Trần Ninh, trước nấu cơm
Chẳng bao lâu, chưởng quỹ bưng đĩa sườn còn dính máu lên, có lẽ sợ Trần Ninh nổi giận, cho phần rất nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Ninh tay trái nhận lấy sườn, tay phải ôm 【 Chu Chu 】 rồi nói
"Ta cho nàng ăn, nếu như nàng chết, ngươi cũng chuẩn bị sẵn tinh thần đi
Chưởng quỹ với khuôn mặt bịt kín bằng miếng vải đen không nhìn ra biểu cảm, chỉ thấy đôi mắt lục của nó hơi nhấp nháy
Trần Ninh quay người, bước chân nặng nề trở về phòng, thấy 【 Bạch công 】 bốn người đang đợi ở hành lang
Bốn người lộ ra nụ cười nịnh nọt với Trần Ninh
Trần Ninh không để ý, bước vào phòng, xé sườn thành từng miếng nhỏ vụn, thêm chút nước mưa rồi đút vào miệng 【 Chu Chu 】
Mặt hắn bình thản, kiên nhẫn đút
"Khụ khụ..
【 Chu Chu 】 ho khan hai tiếng, phun ra bọt máu, cả người vẫn còn hôn mê
Nàng bị thương rất nặng, không chết đã là mệnh lớn
Trần Ninh đút hết sườn cho 【 Chu Chu 】, kéo lê tấm thân mệt mỏi đứng dậy lần nữa, tựa vào bên cửa sổ, hàng mi dài chớp động, trong đôi mắt trong suốt phản chiếu màu mưa nhạt nhòa
Khuôn mặt trắng bệnh của hắn bình thản, vết máu trên khắp người đã kết vảy, xương cốt vỡ thỉnh thoảng phát ra đau nhức, nhưng vẫn còn chịu được
Mưa phùn rơi tí tách
Trần Ninh xuống lầu, nhặt Đạo Linh về, tựa hồ đã hoàn thành hai lần thuần phục, hai cỗ cương thi không còn tính công kích với hắn nữa
Trần Ninh không rảnh để ý đến cương thi, để chúng ở lại trong nhà bếp, mang Đạo Linh trở về phòng
Ở hậu viện xác Huyền Cương không đầu vẫn nằm yên, dường như trừ Trần Ninh ra không ai dám đụng vào cái xác Huyền Cương đó
Đến khi Trần Ninh lên lầu thì 【 Chu Chu 】 đã tỉnh, nhưng toàn thân nàng đều rất tĩnh mịch, ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà
Khi Trần Ninh trở về, nàng mới liếc nhìn một cái, nhưng không nói gì
Trần Ninh cũng không mở miệng, yên lặng đứng bên cửa sổ, đón gió sớm, nhìn mưa mông lung
"Ta có phải là vướng bận nhiều quá không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
【 Chu Chu 】 chợt nhẹ giọng hỏi, vẻ mặt tái nhợt có chút nghiêm túc
"Thật vậy
Trần Ninh nhìn mưa, khẽ gật đầu
"Ừm..
【 Chu Chu 】 gật đầu, rồi lại nói khẽ
"【 Tiểu Tiên Nữ 】 cô nói chúng ta có giống đang chơi game không, đặt tên, rồi đi đánh quái qua màn, trong quá trình đó có đủ loại manh mối, còn có những nhiệm vụ cần làm..
"Có chút giống
Trần Ninh trả lời
"Thật sao
Mặt 【 Chu Chu 】 trắng bệch thoáng hiện nét cười, rồi lại nói
"Sau đó chết có thể phục sinh rồi lại đến, hết lần này đến lần khác, cho đến khi có thể qua màn
"..
Lần này Trần Ninh không trả lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng mưa rơi nặng nề
【 Chu Chu 】 quay đầu nhìn vào vách tường tĩnh mịch, nói khẽ: "Ta cảm thấy giống như mình sắp chết, toàn thân không còn chút sức lực, thật khó chịu, thì ra chết lại thống khổ như vậy sao
Nàng có chút oán trách, lại quay đầu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Trần Ninh, rồi cười nói
"Nếu có thể sống lại, ta hy vọng vẫn có thể gặp được cô, cô là người tốt nhất mà ta từng gặp
"Là ta hại ngươi chết
Trần Ninh chợt lên tiếng, trong con ngươi bình thản không có cảm xúc nào dao động
"Cô không cố ý
【 Chu Chu 】 lắc đầu, khuôn mặt đáng yêu khẽ cười nói
"Cô cuối cùng cũng đã bảo ta chạy, là do ta không chạy được, là ta quá ngu ngốc, ta vốn đã như vậy, hình như mọi người đều không thích ta cho lắm..
Nàng lẩm bẩm, bỗng lại hiếu kỳ nói
"Sau khi ta chết, ông nội có thể lấy được bao nhiêu tiền từ bảo hiểm vậy, ông ta luôn muốn bán đứng ta, hy vọng bảo hiểm bồi cho ông ta nhiều tiền một chút
"Nếu như có thể sống lại, kiếp sau ta muốn biến thành một con chó lang thang đáng yêu, trời nắng thì chạy nhảy, trời mưa thì tắm rửa, đói thì lục thùng rác, mệt thì lăn ra ngủ trên đường..
"Điều quan trọng nhất là, chỉ cần 'gâu gâu' vài tiếng là có thể được nhiều người yêu thích..
Nàng khẽ nhắm mắt lại, khóe miệng nở một nụ cười thản nhiên, dường như đã hóa thành một chú chó lang thang đáng yêu, khẽ thì thầm
"Thật là tốt
Trong phòng trở nên yên tĩnh, mưa rơi tí tách vào cửa sổ
Trần Ninh quay đầu, gọi
"【 Chu Chu 】
"Sao còn chưa biến thành chó lang thang
Thiếu nữ đáng yêu mở mắt, hơi buồn bực nói
—— ———— ——
PS: Quà miễn phí của ta đâu, quà miễn phí của ta đâu, quà miễn phí của ta đâu
Vấn đề này rất nghiêm túc, chúng ta phải dùng hiệu suất cao, tiêu chuẩn cao, thái độ cao để tặng quà miễn phí cho Tiểu Toan
Thôi được rồi, đùa thôi, van xin quà miễn phí, chụt chụt
Ngủ ngon.