Chương 72: Lại Tăng Cấp [Chu Chu] tạm thời chưa chết, thành nửa người thực vật nằm trên giường, đầu vẫn không ngừng lắc lư, một lúc nhìn Trần Ninh bên cửa sổ, một lúc lại ngơ ngác nhìn nóc phòng
“ [Tiểu Tiên Nữ], ngươi nói ta biến thành chó hoang rồi thì sẽ thuộc giống loài nào đây, là Akita, hay Corgi, hoặc là bác đẹp?”
“Là chó ngốc.” Trần Ninh lạnh nhạt mở miệng
“Giống như thật đấy.” [Chu Chu] thật lòng gật đầu, “bởi vì lúc đầu vốn đã ngốc rồi.”
“Biến thành chó hoang thật ra cũng không phải chuyện tốt gì.” Trần Ninh lắc đầu, lùi về sau ngồi xuống ghế, rồi nói tiếp
“Chó hoang trong thôn phần lớn đều bị đánh để mà ăn.”
“A..
Vậy sao?” [Chu Chu] hơi kinh ngạc, lại lẩm bẩm: “Ta còn rất thích cẩu cẩu.”
“Người ăn thịt chó cũng thích.” Trần Ninh trả lời
“Được thôi.” [Chu Chu] bất đắc dĩ gật đầu, nhìn trần nhà, rồi lại nói
“Ngươi nói chúng ta có thể còn sống ra ngoài không, nếu có thể còn sống đi ra ngoài, chúng ta có thể làm bạn bè, ta lập tức liền mười tám tuổi, đến lúc đó có thể lén lút chạy ra ngoài tìm ngươi, ta rất dễ nuôi, còn có thể đi làm, tiền lương có thể đưa hết cho ngươi, chỉ cần bao ăn ở là được...”
Nàng liên tiếp nói rất nhiều, nhưng Trần Ninh không trả lời
“ [Tiểu Tiên Nữ]?” [Chu Chu] nghi ngờ hỏi một tiếng
Không có ai trả lời
Vẻ mặt nàng lập tức trở nên khẩn trương, đầu chuyển hướng phương Trần Ninh đang ngồi mà chú ý
Thiếu niên ngồi trên ghế nhắm mắt lại, khuôn mặt tái nhợt giống như ngày đông trời lạnh lẽo, không một chút hơi ấm, trên hàng mi đẹp còn vương khô vết máu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây là khuôn mặt bị thương nhẹ nhất của Trần Ninh
Nhìn xuống chút nữa, máu đỏ tươi vẫn còn ướt át dính trên quần áo bên hông của Trần Ninh, thậm chí còn đang nhỏ giọt xuống sàn nhà
Hắn dựa vào ghế, cánh tay vặn vẹo có chút quỷ dị, như là xương đã vỡ vụn không còn thẳng lên được
Trần Ninh bị thương rất nặng, nhưng hắn từ đầu đến cuối không rên một tiếng
[Chu Chu] chớp mắt, rất nghiêm túc đánh giá ngực và chóp mũi Trần Ninh, thấy có hô hấp phập phồng thì cả người mới nhẹ nhõm thở ra, lại quay đầu về hướng nóc nhà trống trải, nhắm mắt lại, thành kính nói
“Xin Thần Minh phù hộ cho [Tiểu Tiên Nữ].”
Trong phòng yên tĩnh, ngoài cửa sổ mưa nhỏ rơi không ngớt, chạm vào bệ cửa sổ, “tách tách” rung động
Sáng sớm tĩnh lặng, mưa ồn ào
…Không gian đen kịt như mực
Trần Ninh cô độc đứng, nhìn Thâm Uyên dưới chân, nơi đó có con ngươi màu đỏ thẫm đang dọc sáng lên, cùng hắn vững vàng đối mặt
Uỳnh
Một cỗ ý niệm khổng lồ truyền đến, lân phiến đen như mực ở giữa mi tâm của Trần Ninh lập tức lóe sáng, ánh lục quang chiếu rọi, ảo ảnh Huyền Cương cao lớn từ lân phiến trào ra, chui vào trong Thâm Uyên
【Càng mạnh, càng thuần, càng nhiều!】
Giọng nói như từ thuở sơ khai vang lên trong đầu Trần Ninh
Không gian đen như mực bắt đầu xuất hiện ánh sáng, là một quả cầu lục quang, được khảm nạm ở bên cạnh Thâm Uyên
【Cấp Kỳ Huyễn: 1/10】
Đây là chữ viết xuất hiện bên cạnh Thâm Uyên
Trần Ninh quan sát một thoáng, cảm thấy đại khái ý tứ là phải gom đủ mười con quỷ vật cấp Kỳ Huyễn, nói cách khác là muốn hắn giết chết mười con
…Độ khó có chút cao
Quỷ vật phân cấp ngoài một đến mười giai, còn có huyết mạch luận, tổng cộng năm tầng cấp
Bình thường cấp, Viễn Cổ cấp, Kỳ Huyễn cấp, Truyền Thuyết cấp, Thần Thoại cấp
Ở dưới Lục Giai, cùng giai lúc, mỗi tầng cấp đều mạnh hơn một bậc so với tầng trước, nói cách khác quỷ vật cấp Thần Thoại có thể giây quỷ vật cấp Bình thường cùng giai
Bất quá quỷ vật cấp Thần Thoại thông thường cũng không có cấp thấp tồn tại, rất nhiều quỷ vật cấp Thần Thoại khi sinh ra đã có thực lực tứ, ngũ giai
Cho nên quỷ vật cấp Thần Thoại cũng được gọi là dòng dõi Chân Thần
Loại chênh lệch tầng cấp huyết mạch này sẽ dần nhỏ đi theo cấp bậc thực lực tăng lên, cho đến khi đạt cửu giai thì hoàn toàn biến mất
Dù sao đều đã cửu giai, tất cả đều là Bán Thần, ai còn quản ngươi là huyết mạch gì
Thậm chí số ít quỷ vật kéo từ cấp Bình thường lên đến Bán Thần cửu giai lại còn mạnh hơn quỷ vật cấp Thần Thoại cửu giai
Đương nhiên đây đều là nói sau về cấp bậc thực lực cao, ở cấp thấp thì huyết mạch vẫn có sức thống trị tuyệt đối
Trần Ninh có thể thắng Huyền Cương, chủ yếu là do ba điểm
…Một là Võ Thương, hai là hấp thụ thợ săn gần Tứ Giai, ba là ngón giữa Thương Khôi
Ba điểm này nếu thiếu một chút thì người chết đã là Trần Ninh
Nhưng hắn chính là có ba điểm này, chính là thắng, cho nên hắn có thể tiếp tục mạnh lên
Trong phòng
Vết thương đang chảy máu của Trần Ninh đã ngừng, xương cốt vặn vẹo chậm rãi kết nối hồi phục như cũ
Hắn mờ mịt mở mắt ra, nhìn nóc nhà trống trải, ngoài cửa sổ mưa đã tạnh, chiếu đến ánh hoàng hôn
Là buổi chiều tà
Sắc mặt Trần Ninh có chút hồng hào, thương thế xem như đã tốt hơn một chút, chậm rãi đứng lên khỏi ghế, dưới thần tình nghi hoặc của [Chu Chu], hắn đi ra ngoài, phải giải quyết những chuyện khác
Đại môn khách sạn vẫn bị cấm đoán, tiếng la hét phía ngoài vẫn không ngừng
Trần Ninh đi đến hậu viện, tháo Đạo Linh bên hông xuống, lấy thêm vải vóc ra, khẽ lay động, liền khiến hai cỗ cương thi đi theo hành động của hắn
Không ai dám động vào xác chết không đầu của Huyền Cương trong sân, Trần Ninh điều khiển hai cỗ cương thi chuyển lên, đi đến quầy hàng, hất mạnh lên trên, trực tiếp hỏi
“Thứ này có thể đổi được bao nhiêu?”
Chưởng quỹ vội vàng chạy tới, nhìn xác chết Huyền Cương, sững sờ trong thoáng chốc, do dự móc ra năm xuyến tiền đồng từ trong ngực đặt xuống dưới bàn, cặp mắt xanh lục cẩn thận quan sát Trần Ninh
Nó phát hiện lông mày của Trần Ninh hơi nhíu lại, thế là vội vàng từ trong ngực móc ra năm xuyến tiền đồng nữa
Lông mày vẫn nhíu?
Nó liền đưa tay móc ra, tổng cộng móc ra hai trăm năm mươi đồng tiền, khi sắp móc hết thì thấy Trần Ninh bỗng nhiên đưa tay xoa xoa lông mày, đồng thời nói
“Hơi ngứa một chút.”
…Cái gì chứ
Trần Ninh làm một động tác giả, nó đã dùng hết toàn bộ kỹ năng
Chưởng quỹ trầm mặc, buồn rầu dâng lên trong lòng
Trần Ninh nhận lấy hai trăm năm mươi đồng tiền, cảm thấy Huyền Cương cũng xấp xỉ giá này
Dù sao một Thần Tuyển Giả liền có thể bán hai chục đồng, mà Huyền Cương có thể giết những Thần Tuyển Giả khác ngoài Trần Ninh đến cả trăm lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây chính là ưu tú của hệ thống xứng đôi Quỷ Thần chi cảnh, một cha dẫn mười hai cái hố
Bốn người [Bạch Công] đứng ở hành lang lầu ba, thấy Trần Ninh đổi được nhiều tiền như vậy, tuyệt không hâm mộ đố kị, mà chỉ có lòng khâm phục sâu sắc
Khi thực lực của hai bên chênh lệch quá xa thì rất dễ sinh ra loại cảm xúc này
Trần Ninh nhận lấy tiền, chỉ vào chiếc kéo màu đỏ tươi và ba nén hương nến ở chỗ cao quầy hàng, rồi lại nói
“Hai thứ này ta cùng lấy xuống, ngươi giảm giá đi.”
Chưởng quỹ liền vội gật đầu, đem hai thứ đồ cầm xuống, suy nghĩ kỹ một lát, đưa tay viết lên trên quầy
“Giảm cho ngài 50%...”
“Bớt 0.1 đi.” Trần Ninh nói, móc hai đồng trong hai trăm năm mươi đồng nhét tùy ý lên quầy
Chưởng quỹ không động tĩnh, cặp mắt xanh lam trầm mặc nhìn Trần Ninh
Tốt tốt tốt, ngươi giật đồ kiểu này đúng không
Nó khẽ liếc cặp mắt xanh lục, nhìn thấy Trần Ninh nắm đấm lăm lăm dưới quầy, lập tức không dám tiếp tục trầm mặc, liền vội đưa hai vật kia ra
Trần Ninh thu đồ, lắc Đạo Linh, điều khiển hai cương thi nhìn chằm chằm chưởng quỹ, rồi nói với chưởng quỹ
“Ngươi cứ ở yên tại chỗ này, không được nhúc nhích.”
Chưởng quỹ thấy sát ý nhàn nhạt trong mắt Trần Ninh, lập tức không dám phản kháng, gật đầu đáp ứng
“Còn một vấn đề nữa, tiếng la hét khi nào thì ngừng?” Trần Ninh hỏi tiếp
Chưởng quỹ lắc đầu, ra hiệu không biết
Trần Ninh cũng không truy hỏi đến cùng, đưa tay ngoắc bốn người [Bạch Công] đang đứng ở lầu ba
“Ca, đến rồi đây!”
“Vì ngài cống hiến sức trâu ngựa!”
“Xin cứ thoải mái mà sử dụng ta, chủ nhân!”
“…”
Bốn người chạy đến gấp rút, Trần Ninh hỏi
“Trong số các ngươi ai theo ta đi một chuyến từ đường?”
“Hả?” Lông mày của bốn người đều nhăn lại, không có ai chủ động lên tiếng, cảnh tượng người chết quỷ dị ở từ đường lúc trước còn quanh quẩn trong lòng bọn họ, lập tức không ai dám nhận lời đến đó
Bên ngoài phòng tiếng la hét vẫn vang lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà bếp đã bị đánh hạ, chỗ ở và chuồng súc vật không còn thứ gì, hiện tại chỗ duy nhất chỉ có từ đường
Nhưng không ai muốn đi cùng đường với Trần Ninh, đều sợ chết
Trần Ninh rung chuông, thương thế trên người giờ phút này đã khôi phục hơn phân nửa, điều khiển cương thi đi phía trước, rồi nói với bốn người
“Vậy các ngươi cứ ở chỗ này trông chừng nó, ta đi một lát sẽ trở lại.”
Giọng nói hắn lạnh nhạt như thể đi dạo một vòng trong hậu hoa viên
Leng keng
Đạo Linh rung lên
Bóng dáng Trần Ninh dần đi xa, hòa vào trong ánh chiều tà.