Chương 9: Bạo Hoàn
“Chu Lão, Trần Ninh có bao nhiêu phần thắng?”
Vương Văn Cung đứng dưới lôi đài, nhìn hai người có thân hình chênh lệch lớn trên đài, lo lắng hỏi
“Ngươi không hỏi trước xem Trần Ninh có phần thắng hay không đi?” Chu Chúc nhìn hắn, hỏi lại
“Vậy có không?”
“Có.”
“Bao nhiêu?”
“Một.”
“Mới một phần thôi à, ai, cũng được đi, dù sao vẫn có chút cơ hội.”
“Một phần trăm.” Chu Chúc sửa lại
“Thảo…” Vương Văn Cung đang muốn chửi tục, mơ hồ thấy ánh mắt không thiện của Chu Chúc, vội vàng đổi chủ đề nói
“Màu cỏ nhập màn thanh…”
“Ngươi còn hiểu thơ cổ à?”
“Hiểu sơ sơ, đúng rồi Chu Lão, đôi vợ chồng kia lai lịch gì vậy, không thấy trong số những nhân vật lớn ở Vân Ly Thành có bọn họ.”
“Người nơi khác đến, ta cũng không rõ lắm, nam là con thứ nhà họ Trương, nữ thì không biết.”
“Ha ha, vậy chẳng phải là Trần Ninh thật sự chỉ có một phần trăm thắng à?” Vương Văn Cung không cam lòng hỏi lại một câu
Chu Chúc chắp hai tay sau lưng, ánh mắt như ngọn lửa mang theo vẻ hồi ức, chậm rãi nói: “Nói cho ngươi biết thế này, ta hồi còn trẻ cũng từng trải qua những trận so tài tương tự, lúc đó ta là một thằng nhóc mới lớn, đối thủ lại là một thiên tài thiếu niên đã sớm thành danh…”
“Sau đó ngài thắng thiên tài thiếu niên đó, từ đó nhất minh kinh nhân?” Vương Văn Cung hơi phấn khích hỏi
“Đương nhiên không có thắng, nếu lão tử mà thắng được, còn đứng ở đây nói chuyện vớ vẩn với ngươi à, đã sớm đứng trong hàng ngũ quan võ hàng đầu Đương Triều rồi, mà ít nhất cũng phải là top mười, đáng tiếc nha, ta thua ở căn cốt, võ đạo khó mà tiến bộ được.”
“Mà bây giờ ta muốn thu đồ, ít nhất cũng phải hơn ta lúc trước mới được, căn cốt của Trương Quốc Tiêu cực tốt, đạt yêu cầu của ta, Trần Ninh thì căn cốt bình thường, nhưng nếu có thể đ.á.n.h bại Trương Quốc Tiêu, chính là hoàn thành chuyện ta trước kia chưa làm được, ta cũng nguyện ý thu hắn làm đồ đệ.”
Chu Chúc nói một đoạn chuyện cũ, trên khuôn mặt thô kệch mang theo nét thương cảm mờ nhạt
Vương Văn Cung không nói thêm gì, bởi vì trên lôi đài đã sắp đ.á.n.h nhau
Trần Ninh và Trương Quốc Tiêu, hai người chỉ nhìn thân hình thôi cũng không cùng đẳng cấp, có cảm giác như người lớn đ.á.n.h trẻ con
Trương Quốc Tiêu dùng tay vuốt mái tóc húi cua, cười nhếch mép, lắc đầu nói: “Tuy không biết vì sao ta lại phải đ.á.n.h nhau với ngươi, nhưng lát nữa ta sẽ nương tay, chắc sẽ không khiến ngươi đau quá đâu.”
“Cảm tạ.” Trần Ninh thật biết lễ phép
“Không có gì không có gì, sau này ta thành Đại Tông Sư võ học, còn có thể dạy ngươi luyện quyền, ha ha.” Trương Quốc Tiêu không biết là nói đùa hay thật trả lời
“Tốt, lát nữa ta cột lại dây giày đã.” Trần Ninh đáp lại, đồng thời ngồi xổm xuống
Trương Quốc Tiêu đang muốn gật đầu, chợt nhìn xuống chân Trần Ninh, lập tức nhíu mày, khó hiểu nói: “Khoan đã, ca, dép lê của ngươi lấy đâu ra dây giày vậy?”
Câu hỏi hay, rốt cuộc Trần Ninh định làm gì đây
“Phát lực.” Chu Chúc đưa ra đáp án, Trần Ninh muốn lấy tư thế ngồi xổm để phát lực, xuất kỳ bất ngờ đồng thời bộc phát lực kéo căng, đ.á.n.h Trương Quốc Tiêu một đòn bất ngờ
Ông vừa dứt lời
Băng
Tiếng Trần Ninh giẫm lên mặt đất vang lên, lực từ hông phát ra, nhanh chóng vặn vẹo, cả thân hình đột nhiên bạo phát, như một mũi tên nghiêng vút lên không trung, một cước đá thẳng vào đầu Trương Quốc Tiêu, va chạm phát ra tiếng nổ kịch liệt
Đầu và thân Trương Quốc Tiêu lập tức tạo thành hai góc độ khác nhau, đồng thời đầu kéo theo cả thân nghiêng một cái, mãnh liệt lăn mấy mét
“Chiêu này ta biết!” Vương Văn Cung hưng phấn hét lớn: “Tam thập lục kế, dương đông kích tây!”
Cặp vợ chồng đối diện lo lắng nhìn thân thể ngã xuống của Trương Quốc Tiêu, nhưng không hề hoảng hốt
Một hơi
Thân thể Trương Quốc Tiêu ngã xuống đất bỗng nhiên rung lên, chân trái giậm mạnh, cả người từ dưới đất lật dậy, tay sờ sờ cái đầu hơi lệch, nhíu mày nhìn Trần Ninh, khó chịu nói
“Khoan đã, ca, ngươi coi ta là giặc mà đ.á.n.h à, lấy ta ra thí nghiệm cái gì s.á.t n.h.â.n kỹ vậy?”
“Ngọa tào, trâu bò vậy?” Nhìn Trương Quốc Tiêu như không có chuyện gì đứng dậy, Vương Văn Cung không khỏi líu lưỡi
“Không phải sao có thể gọi căn cốt cực giai?” Chu Chúc hỏi ngược lại
“Cố lên Trần Ninh, thắng tỷ tỷ mời ngươi ăn tiệc!” Ân Đào lớn tiếng cổ vũ
Trần Ninh cũng không kịp trả lời
Bởi vì quyền của Trương Quốc Tiêu đã đến trước mặt hắn, mang theo mùi công phạt nồng đậm, ép đến không khí xung quanh như ngưng trệ lại
Như vào giây phút cuối cùng, Trần Ninh nghiêng đầu, quyền s.á.t mặt hắn xẹt qua, quyền phong lướt qua má, đột nhiên tóe ra một đường rách, giống như bị dao nhỏ cứa, máu tươi từ đó mà ra
Mà chỉ là quyền phong thôi đấy
Vương Văn Cung không tin được trợn tròn mắt, chỉ vào Trương Quốc Tiêu hỏi: “Cái này cũng gần Nhị giai rồi chứ?!”
“Kém hai thành.” Chu Chúc đáp
Ân Đào siết chặt nắm đấm, trong lòng không ngừng cổ vũ cho Trần Ninh
Toàn trường chỉ có Trần Ninh là bình tĩnh nhất, tự tay xoa máu trên mặt, đưa ra trước mắt nhìn, là màu đỏ tươi, đỏ đến hơi chói mắt
“Ca, quyền thứ hai đến!” Trương Quốc Tiêu nhắc nhở
Trong không khí truyền đến tiếng âm bạo
Một quyền này rất nhanh, giống như một cái bóng mờ đánh tới
Trần Ninh không kịp tránh, nhưng kịp thời vung quyền chạm nhau, không trúng đích chợt vang lên tiếng nổ lớn, thân thể Trần Ninh không có gì bất ngờ bay ngược ra sau, trên mặt đất lăn hai vòng, nhưng không hề dừng lại, trực tiếp mượn lực đứng dậy
Ánh mắt Chu Chúc ngay lập tức ngưng lại, nhìn thẳng Trần Ninh, trầm giọng hỏi Vương Văn Cung
“Hắn lúc nào cũng kháng đ.á.n.h thế à?”
“Hình như là vậy.” Vương Văn Cung nhớ lại cảnh tượng Trần Ninh ngày đó chém gi.ế.t cùng cương thi Nhị giai, ngay cả bị cương thi trực tiếp đánh trúng, Trần Ninh cũng có thể nhanh chóng bò dậy
“Ừm.” Chu Chúc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
Trên lôi đài, Trần Ninh tuy nói kháng đ.á.n.h, nhưng giờ khắc này vẫn rất khó chịu, tay trái đấm vào tay Trương Quốc Tiêu buông thõng xuống, khớp xương nhìn rõ có máu, toàn bộ cánh tay thì bầm tím
“Ca, ngươi đ.á.n.h không lại ta đâu, bỏ đi, không m.ấ.t mặt đâu.” Trương Quốc Tiêu vừa đi tới, vừa khuyên nhủ
Vẻ mặt bình tĩnh của Trần Ninh hiếm khi có một chút khác lạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là nụ cười
Mang theo một nụ cười có chút cuồng nhiệt
Hai mắt hắn giờ phút này hơi đỏ, giống như vì phấn khích mà sung huyết vậy, những trận chém g.i.ế.t kịch liệt này có thể khiến hắn đưa cảm xúc của mình vào trong những suy nghĩ vốn dĩ luôn bình thản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ khắc này không có sợ hãi, lại càng không do dự
Chỉ muốn thắng
Vương Văn Cung quan s.á.t Trần Ninh, mày nhăn lại, chính là cái trạng thái này, khi Trần Ninh chém g.i.ế.t cương thi Nhị giai trong mộ địa cũng như vậy
Ánh mắt Chu Chúc sáng tối chập chờn, dường như thấy được nhiều hơn
Bầu trời trong xanh bị mây đen che khuất trong khoảnh khắc
Trên lôi đài, quyền thứ ba của Trương Quốc Tiêu đến, tiếng gió quyền vang ầm ầm, khí thế kinh người
Mà Trần Ninh chỉ làm ba chuyện
Thứ nhất là quay người áp sát, s.á.t bên quyền phong để né tránh đồng thời áp sát người Trương Quốc Tiêu, dường như muốn cận chiến
Trương Quốc Tiêu như đã sớm lường được một bước này, chân trái nâng lên, đá về phía trước, muốn đá Trần Ninh ra khỏi phạm vi cận chiến
Nhưng rất nhanh hắn đã kinh ngạc
Vì chân của Trần Ninh nhanh hơn, đè chân hắn xuống, chân thật thật ép xuống đất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây chính là việc thứ hai Trần Ninh làm
Mà việc thứ ba là đá chân đã ép xuống, nhanh như chớp giật hướng lên đá
Hắn vẫn còn nhớ lão ăn mày đã nói, đ.á.n.h nhau với người muốn thắng phải ra tay độc ác, mà muốn ra tay độc ác thì phải nhằm vào hạ tam lộ
Vậy nên việc thứ ba này được gọi là…
Bạo hoàn
———
PS: Xin hãy ký hợp đồng, sau này mỗi ngày sẽ cố gắng đổi mới đều đặn hai chương.