“Lâm đại sư, cậu đến rồi.” Lúc này Viện trưởng Hoàng dẫn một nhóm người đi tới
Trong nhóm người, Chu Vi Vi tò mò đánh giá đối phương, trẻ trung nhưng rất chững chạc, nhất là nụ cười dịu dàng luôn nở trên môi khi đối diện với mấy đứa nhỏ
Tuy nhiên điều khiến Chu Vi Vi tò mò nhất là Lâm đại sư này là thần thánh phương nào
Sao có bản lĩnh lớn như vậy
Cô gái tóc ngắn kéo cánh tay Chu Vi Vi, môi đỏ nhếch lên, giọng điệu ngạc nhiên: “Vi Vi, đây là Lâm đại sư à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nhìn trẻ tuổi quá, thật sự lợi hại vậy sao?”
Chu Vi Vi không biết, đây là lần đầu tiên cô ấy gặp Lâm đại sư, cô ấy tin vào lời nói của Viện trưởng Hoàng nhưng chưa thấy tận mắt nên vẫn còn thoáng hoài nghi
Dương Mộc nhìn Lâm Phàm, tuổi còn trẻ nhưng được chào đón đến thế, giữa hai người đàn ông gặp mặt tất nhiên sẽ có sự so sánh ngầm, tự nhủ lòng, nhìn không có gì ghê gớm lắm
Lâm Phàm cười nói: “Viện trưởng Hoàng, mấy vị này là tình nguyện viên à?”
Viện trưởng Hoàng: “Để tôi giới thiệu một chút, đây là tình nguyện viên Chu Vi Vi.”
Cô gái tóc ngắn bước lên, gương mặt cười rạng rỡ, đưa tay: “Chào anh, tôi là Lý Thiến, lần đầu làm tình nguyện viên.”
Lâm Phàm cười, hai bên bắt tay, gương mặt vui vẻ: “Chào mừng mọi người, tôi là Lâm Phàm người phụ trách Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn, hoan nghênh mọi người đến đây.”
Lâm Phàm rất hoan nghênh những tình nguyện viên, tất nhiên phải là những tình nguyện viên chân chính chứ không phải là đám người rảnh việc đến để làm màu
Lần đầu tiên thấy Chu Vi Vi là hắn biết, cô gái này là một người rất nhiệt tình
Có lẽ những người khác chỉ là đến để trải nghiệm nhưng tất cả không quan trọng, chỉ cần một người thật lòng đã tốt lắm rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mãi cho đến 5 giờ chiều
Ở cửa ra vào Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn, trong lòng Chu Vi Vi vô cùng cảm động, lần đầu tiên cô ấy thấy một viện phúc lợi tốt đẹp thế này, bọn nhỏ đều rất vui vẻ, mỗi đứa trẻ gặp ai cũng đều tươi cười
Hơn nữa cô ấy cũng vô cùng kính nể việc Lâm đại sư giáo dục bọn nhỏ, những đứa bé này đều thích vẽ tranh, hơn nữa đó còn là Quốc họa
Lâm Phàm nhìn Chu Vi Vi, trong lòng nghĩ thầm, bây giờ hắn chỉ có một ý nghĩ không biết người ta có đồng ý không, nhưng không thử thì làm sao biết được
“Cô nói cô là sinh viên Học viện sư phạm Kim Lăng
Không biết sau khi cô tốt nghiệp có đồng ý đến đây làm giáo viên cho mấy đứa nhỏ này không
Dù không có biên chế nhưng cô cứ yên tâm, bảo đảm không thiếu tiền lương và trợ cấp, năm hiểm một vàng đóng đầy đủ.” Lâm Phàm hỏi
(Năm hiểm: đề cập đến năm loại bảo hiểm, bao gồm bảo hiểm hưu trí, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động và bảo hiểm thai sản; "Một vàng" đề cập đến quỹ tích lũy nhà ở
Trong đó bảo hiểm hưu trí, bảo hiểm y tế và bảo hiểm thất nghiệp, ba loại bảo hiểm này là phí bảo hiểm do doanh nghiệp và cá nhân cùng đóng góp, bảo hiểm tai nạn lao động và bảo hiểm thai sản hoàn toàn do doanh nghiệp chịu.)
Qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, hắn phát hiện Chu Vi Vi là một cô gái không tệ, rất kiên nhẫn, tính tình lương thiện
Quan trọng nhất là theo nhân tướng học thì đường hậu vận của Chu Vi Vi rất tốt
“Hả?” Chu Vi Vi sửng sốt, không nghĩ đến đối phương thẳng thắn như vậy, tuy nhiên trong lòng cô ấy cũng hơi dao động, dù chỉ lần đầu tiên đến đây nhưng cô ấy thật lòng thích chỗ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Mộc đứng phía sau nhíu mày, nếu Chu Vi Vi đến đây làm giáo viên, vậy sau này mình khó có thể gặp cô ấy rồi
“Lâm đại sư, anh hỏi có hơi vội quá, gia đình Vi Vi…” Nhưng lời chưa kịp nói xong đã bị Chu Vi Vi cắt đứt
Chu Vi Vi cười rạng rỡ: “Lâm đại sư, tôi rất thích nơi này, tôi cũng là người thích làm tình nguyện
Tôi cũng sắp tốt nghiệp nên tôi đồng ý đến đây làm giáo viên cho bọn nhỏ, đây chính là tâm nguyện của tôi.”
Dương Mộc vội la lên: “Vi Vi, tốt nhất bạn nên nghĩ kỹ đi, đây là Thượng Hải
Sau khi bạn tốt nghiệp sẽ có nhiều tương lai rộng mở, sao có thể đến chỗ này làm giáo viên cơ chứ?”
Chu Vi Vi: “Dương Mộc, ở đây thì sao
Mình tốt nghiệp từ học viện, tất nhiên có thể tìm một việc làm tốt hơn
Nhưng những trường học tốt hơn không thiếu người như mình, chỉ có bọn nhỏ ở đây không có giáo viên, ước mơ lớn nhất của mình chính là giúp cho những đứa trẻ ở đây được nhận sự giáo dục tốt hơn.”
Lý Thiến: “Dương Mộc, cậu không hiểu suy nghĩ của Vi Vi mà muốn theo đuổi Vi Vi sao, chẳng phải nằm mơ giữa ban ngày à?”
Cô ấy là bạn tốt của Vi Vi tất nhiên biết suy nghĩ của bạn thân mình, đối với Vi Vi, điều kiện gia đình của cô ấy rất tốt, vốn có thể đi học ở trường tốt nhất trên thế giới nhưng cô ấy vẫn chọn đi học sư phạm, nguyện vọng của cô ấy chính là sau khi tốt nghiệp có thể đi làm giáo viên
Mà những trường học tốt căn bản không thiếu giáo viên, chỉ có những nơi như viện phúc lợi này mới là nơi thiếu giáo viên nhất
Bởi vì chỉ là viện phúc lợi nên việc học của bọn nhỏ không thể so sánh với trường học chính quy, thế nên có rất ít người đồng ý đến làm giáo viên ở viện phúc lợi
Dương Mộc bị chặn họng, anh ta không biết nên nói gì nữa
Bây giờ Vi Vi đã nói vậy thì còn biết phải làm sao