“Cô chưa nghe người ta nói à, một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, người vui vẻ sẽ sống lâu nên ngày nào tôi cũng cười đây này.” Lâm Phàm cảm thấy mình đang ăn nói xà lơ thật sự, ai mà tin lý do lý trấu này của hắn kia chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cẩu gia Nicolas cứ cắm đầu gục một chỗ, sau đó ngẩng đầu lên, nhe răng trợn mắt cười cười, tất nhiên hình ảnh một con chó đang cười muốn khôi hài bao nhiêu thì có bấy nhiêu
Cẩu gia trở nên thông minh, chính là kết quả của việc sau khi dùng Tiểu Thông Tuệ đan
Lâm Phàm trừng mắt liếc nó, nói: “Cẩu gia, mày đừng cười nữa
Mày cười một cái nước bọt chảy lòng thòng nhìn mắc gớm, lo coi chừng vợ mày đi, mất công người ta giành mất đó.”
Cẩu gia hằm hằm nhìn Lâm Phàm, sủa gâu gâu vài tiếng bày tỏ sự chán ghét trong lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm gục một chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm phía xa
Cộp cộp
Tiếng giày cao gót dồn dập giẫm trên mặt đất, một cảnh tượng diễm lệ xuất hiện trước mặt mọi người
Ngô U Lan nhìn người đến, lập tức cười hớn hở bước đến đón tiếp: “Liễu Nhiếp, sao cô đến đây?”
Liễu Nhiếp trừng mắt liếc Lâm Phàm, sau đó nhìn Ngô U Lan: “Tôi đến gửi thiệp mời, tôi có mua một khách sạn ở Thượng Hải, mời cô đến dự lễ khai trương của tôi.”
“Ôi trời!” Ngô U Lan ngạc nhiên, gia cảnh cô cũng không tầm thường, nhất là Ngô Thiên Hà đoán mệnh như thần
Cho nên ở thành phố bên kia bọn họ được mời làm khách không biết bao nhiêu nhà quyền quý, cô ấy không hề có chút rung động nào đối với những người giàu có
Tuy nhiên việc Liễu Nhiếp nói mua một khách sạn là mua ngay khiến U Lan cảm thấy giật mình
“Cô mua thật luôn rồi hả?”
Liễu Nhiếp gật đầu, tươi cười thỏa mãn khiến người ta rung động: “Đương nhiên rồi, tôi từng nói muốn dừng chân ở Thượng Hải hơn nữa còn chưa tính sổ xong với người nào đó, sao tôi có thể rời khỏi Thượng Hải được chứ.”
Lâm Phàm nghe xong thì cạn lời, anh Cường muốn bám riết cắn lấy mình không tha đây mà, quả thật cô ta đã chuẩn bị dừng chân tại Thượng Hải rồi
Ngô U Lan cười lúng túng, tất nhiên cô biết chuyện xảy ra giữa Liễu Nhiếp và Lâm Phàm, cô không ngờ Liễu Nhiếp từng có quá khứ như vậy
Ban đầu trong lòng cô có hơi hoảng sợ, sợ Liễu Nhiếp sẽ quyến rũ mình rồi chơi trò bách hợp với cô ta
Thế nhưng về sau cô ấy cảm thấy yên tâm, chỉ cần mình giữ vững tâm lý thì chắc sẽ không bị ảnh hưởng
Mục tiêu của mình là ở chung với anh Lâm
“À đúng rồi, tôi có mời một người đến để buổi lễ thêm long trọng.” Liễu Nhiếp cười bí ẩn, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phàm
Lâm Phàm hơi lúng túng, cái cô gái này muốn mời ai thì cứ mời, liên quan méo gì đến mình
Nhưng đến khi Liễu Nhiếp nhắc đến tên người đó, hắn bắt đầu bối rối
“Ngôi sao ca nhạc đang hot hiện nay, Ngô Hoán Nguyệt.” Liễu Nhiếp nói: “Lễ khai trương phải tổ chức thật hoành tráng, Ngô Hoán Nguyệt là ngôi sao nổi tiếng ở Thượng Hải, mời cô ấy đến làm khách quý cũng là một lựa chọn không tồi.”
Móa nó
Lâm Phàm cảm giác Liễu Nhiếp này muốn hốt gọn một mẻ những người bên cạnh mình, hoàn toàn không cho mình cơ hội nào để phản kháng
“Là cô ấy à?” Ngô U Lan nghe tên Ngô Hoán Nguyệt thì trong lòng rối bời, cô ta chính là đối thủ mạnh nhất của mình trong trận chiến giành lấy anh Lâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặc biệt bây giờ Ngô Hoán Nguyệt là một ngôi sao lớn, cả người tỏa sáng, có lẽ mình không phải là đối thủ của cô ta rồi
Nhưng nhất cự ly nhì tốc độ, mình là người luôn ở bên cạnh anh Lâm, có thể sẽ ra tay nhanh hơn cô ta
Lúc này Ngô U Lan bắt đầu suy nghĩ miên man
Lâm Phàm thở dài, vẻ mặt kỳ quái: “Liễu Nhiếp, chúng ta có cần phải như vậy không
Cô cũng nên giải thích chuyện này chứ nhỉ?”
Liễu Nhiếp cười nói: “Lâm thần y, anh nói thế có ý gì đây
Giữa tôi và anh không có gì gút mắc, chẳng lẽ tôi muốn làm ăn ở Thượng Hải cũng không được sao?”
Lâm Phàm: “Tất nhiên không thành vấn đề, rất hoan nghênh.”
Nhưng trong lòng thầm mắng một câu, hoan nghênh cái huần hòe, bà nội này không có lòng tốt, chắc chắn muốn gây sự nữa rồi đây
Nhưng nói gì thì nói, lúc Liễu Nhiếp khôi phục phong cách nữ tính thì đẹp thật, không phải dạng một đóa hoa nhỏ mong manh như Ngô U Lan, mà với phong thái này, khí chất này tỏa ra hình tượng một người phụ nữ thành thục cực kỳ quyến rũ
Tóc dài gợn sóng, môi đỏ rực lửa, nhất là mặc một chiếc áo da nhìn vô cùng gợi cảm
Ngô U Lan hỏi: “Anh Lâm có đi không?”
Liễu Nhiếp: “Tôi chỉ gửi thiệp mời cho cô thôi, nếu thần y muốn đi thì cứ đến, dù tôi không gửi thiệp mời nhưng tôi vẫn rất hoan nghênh ngài.”
“Dẹp.” Lâm Phàm rủa thầm trong bụng, tự đi cái con khi, có mời tôi cũng không đi, đỡ phiền
Sau khi Liễu Nhiếp rời đi, Ngô U Lan xúm xít quanh Lâm Phàm, cười tủm tỉm nói: “Anh Lâm, hiểu lầm giữa anh và chị Liễu Nhiếp khi nào mới giải quyết vậy?”
Lâm Phàm: “Tôi với cô ta có hiểu lầm gì chứ
Chẳng qua do cô ta cứ làm phiền tôi thôi, cô nói thử xem, nam trở thành nữ thì dễ rồi, còn nữ biến thành nam thì lấy cái gì mà gắn vào chứ
Cô nói đúng có không
Huống chi bây giờ cô cũng thấy cô ta vẫn ổn mà, vậy mà chẳng những không cám ơn tôi mà còn muốn gây sự với tôi nữa chứ.”