Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1019: Diệt đoàn là phong cách của tôi




Bây giờ gã ta hơi bị phục Lâm đại sư rồi, không ngờ Lâm đại sư này thật sự có chút bản lĩnh, khi nói ra lời này gã ta cũng sững sờ, nhưng đó là lời nói từ tận đáy lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu suy nghĩ cẩn thận một chút thì đúng là chuyện như vậy thật
Nếu không phải vì làm công việc này thì nói không chừng đúng thật là sẽ thành như thế rồi
Lâm Phàm nhìn đối phương: “Con người anh làm quá nhiều chuyện xấu, tuy báo ứng không báo lên người anh nhưng tôi cảm thấy con gái của anh e là không được ổn lắm, anh nói có đúng hay không?”
Ngô Uy ngây ngẩn cả người, ánh mắt không thể tin nổi: “Anh biết tôi có con gái?”
Giờ phút này không chỉ có Ngô Uy ngạc nhiên mà ngay cả Trần Hồ và Kim Hà cũng trợn tròn mắt, bọn họ biết Ngô Uy có một cô con gái nhưng việc này ngoại trừ mấy người bọn họ thì không có ai biết chuyện này nữa
Bây giờ Lâm đại sư này biết rõ, thật sự có chút quá dọa người
Hơn nữa bọn họ dám thề với trời rằng bọn họ hoàn toàn không biết Lâm đại sư này
“Ha ha, các người xem thường tôi phải không
Tôi là ai
Tôi là Lâm đại sư, đừng nói tôi biết anh có con gái mà ngay cả con gái anh bị bệnh tôi cũng biết
Hơn nữa còn tính được tình hình của con gái anh không ổn, nói đến cùng cũng là do anh làm quá nhiều chuyện xấu, đáng tiếc, đáng tiếc.” Lâm Phàm lắc đầu nói
Vẻ mặt Lục Ly hoang mang nhìn Lâm Phàm, anh ta đột nhiên nhận ra tình huống này có hơi sai sai, những kẻ bắt cóc này làm sao vậy
Tại sao lại trò chuyện vui vẻ với Lâm đại sư như vậy chứ
Ngô Uy sắp điên rồi: "Đáng tiếc
Đáng tiếc cái gì
Lâm Phàm lắc đầu: "Tôi cảm thấy đáng tiếc không phải vì tình hình của con gái anh mà bởi vì nếu anh không phải là trùm buôn ma túy, tôi chắc chắn sẽ xem bệnh cho con gái anh, nhưng bây giờ đã muộn rồi
"Làm sao có thể, bệnh của con gái Ngô Uy, đó chính là..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Hà vô cùng kinh ngạc, chỉ là lời còn chưa nói hết đã bị Lâm Phàm ngắt lời
“Đừng có chính là, đối với tôi mà nói trên đời này không có bệnh nào không chữa được
Được rồi đừng nói nữa, các người muốn làm gì thì làm đi, bây giờ tôi và tổng giám đốc Lục này là con tin, phải tự biết mình là con tin chứ.” Lâm Phàm nói
Lục Ly vội nói, bây giờ anh ta đã phục sát đất rồi, anh ta không ngờ Lâm đại sư này lại lừa được kẻ bắt cóc, năng lực này đúng là ghê gớm thật đấy
Nhưng nhìn điệu bộ của Lâm Phàm bây giờ, có vẻ như hắn không muốn nói lắm
Phải làm sao mới ổn đây
Ngô Uy sẽ không bỏ qua cơ hội lần này: “Người này không thể chết được, tôi nhất định phải đưa hắn về.”
Trần Hổ: “Anh Cường nhất định không đồng ý.”
Ngô Uy lắc đầu: ‘Không được, cho dù có đồng ý hay không thì tôi cũng phải dẫn hắn cùng về Miến Điện.”
Giờ phút này Ngô Uy đột nhiên nắm lấy cổ áo Lâm Phàm: “Chỉ cần cậu giúp tôi, tôi cam đoan cậu sẽ không có nguy hiểm gì, thậm chí còn có thể thả cậu đi.”
Lâm Phàm lắc đầu mỉm cười, sau đó từ từ đứng lên, tuy hai chân bị còng nhưng đứng dậy vẫn không có vấn đề gì
Đám người Ngô Uy cũng buông lỏng cảnh giác với Lâm Phàm, hiển nhiên lời nói vừa rồi khiến bọn họ sững sờ, họ không nghĩ nhiều như vậy
Đột nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm tỏ ra căng thẳng, mắt nhìn về phía cửa ra vào: “Anh Cường, anh muốn làm gì.”
Ba người họ lập tức quay đầu lại nhưng ngoài cửa ra vào không có một bóng người, một cảm giác không tốt nháy mắt bao phủ lấy ba người họ
Khi ba người quay đầu nhìn lại chỉ cảm thấy một cơn gió mạnh đánh úp lại
“Bát Quái Chưởng đại tông sư, Lâm đại sư đến rồi.”
Phanh
Phanh
Sau mấy chiêu, ba người bọn họ lập tức ngã xuống đất ngất đi, không thể động đậy
"Ôi mẹ ơi, thật lợi hại
Lục Ly nhìn thấy cảnh này, anh ta lập tức hưng phấn nói: "Anh Lâm, anh thật lợi hại, bọn họ đã bị anh giải quyết xong.”
Lâm Phàm sớm đã cởi bỏ còng tay, chỉ bằng mấy cái đồ chơi này cũng muốn còng lại đại sư mở khoá thì đúng là tấu hề
Lục Ly: “Anh Lâm, sao anh mở khóa được.”
Bây giờ Lâm Phàm trong suy nghĩ của Lục Ly giống như một vị thần, hơn nữa ấn tượng của Lâm Phàm đối với Lục Ly cũng đã thay đổi rất nhiều
Lần đầu tiên gặp mặt, hắn cho rằng đối phương là một tên cao ngạo, thật không ngờ mọi thứ đều là giả vờ
Mãi đến khi gặp phải chuyện bắt cóc này, chưa gì thì Lục Ly đã bị dọa cho sắc mặt tái nhợt, thật sự quá nhát gan
“Chỉ bằng cái này.” Trong tay Lâm Phàm cầm một sợi dây kẽm mỏng
Cái này khiến Lục Ly trợn mắt há mồm, vẻ mặt không dám tin: “Hả, ngầu quá đi, chỉ bằng cái này đã có thể mở khóa còng tay, thật lợi hại.”
Lâm Phàm mở khóa còng tay cho Lục Ly, sau đó nói: “Được rồi, tự anh nghĩ cách quay về đi.”
Lục Ly: “Vậy còn anh Lâm?”
“Tôi
Đương nhiên tôi ở lại chỗ này để một mẻ hốt gọn bọn chúng rồi
Anh cũng biết một khi Lâm Phàm tôi ra tay, không diệt sạch toàn quân của đối phương thì không phải phong cách của tôi.” Lâm Phàm cười nói
Lục Ly gục gật đầu, coi như anh ta chịu phục rồi
Nếu là người bình thường trước tiên nhất định phải trốn thoát nhưng Lâm đại sư này thì ngược lại, còn muốn tiêu diệt toàn bộ đối phương, việc này cũng quá trâu bò rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.