Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1020: Đạn biết quẹo cua




“Được, được, vậy tôi đi trước
Bây giờ tôi quay về báo cảnh sát, những người đó đã tịch thu điện thoại của tôi rồi, tôi cũng không biết đây là đâu.” Lục Ly nói
Sau khi Lục Ly rời khỏi, Lâm Phàm nhìn tình hình bên trong
Sau đó nhìn thấy một cái dây thừng ở bên cạnh, trước tiên hắn trói ba người này lại rồi đợi nhóm người khác quay về đây
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, trong lòng Lâm Phàm thầm nhủ lát nữa không biết đám người kia có bao nhiêu người
Mặc dù hắn có trình độ võ thuật lợi hại nhưng chưa chắc đã tránh được súng đạn
Với năng lực hiện tại nếu có một bộ bài thì hắn nhất định sẽ xuất ra kỹ năng đặc biệt đó là phi bài, nhưng đáng tiếc ở đây không có bài để phi
Nhìn hai cái súng ngắn trên đất, trong lòng hắn tính toán

Một chiếc xe van từ xa chạy tới
Anh Cường: “Đợi chút nhớ mang theo người, chỉ cần cứu được đại ca thì chúng ta đi ngay lập tức.”
Lúc này bọn họ đã chuẩn bị ổn thỏa, đồng thời cũng mua được giấy thông hành đường thủy
Sau khi cứu được ‘Bò cạp’ ra ngoài thì bọn họ sẽ thoát đi bằng đường thủy, mặc dù không thể trực tiếp rời khỏi Trung Quốc nhưng cũng đã chọn được địa điểm an toàn tiếp theo, bọn họ có thể ẩn nấp ở đó một thời gian, nếu tình hình tốt thì có thể trực tiếp rời đi
Đùng
Một tiếng súng vang lên
Tên đàn em lái xe đột nhiên hét lên: “Có tiếng súng.”
Trong phút chốc, tay lái của chiếc xe đột nhiên chuyển hướng làm cho tên đàn em lái xe cảm thấy hoảng sợ
“Anh Cường, lốp xe bị bắn nổ.”
“Cái gì?”
Không đợi bọn họ phản ứng lại thì chiếc xe trực tiếp lộn nhào
Lâm Phàm đứng ở cửa kho hàng, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, thổi thổi họng súng
Khá lắm, khá lắm, kiến thức kỹ thuật bắn súng đã đổi tạm thời này quả nhiên là rất lợi hại
“Chết tiệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Vẻ mặt anh Cường hoảng loạn, sau đó tỉnh táo lại: “Thằng ngồi ở đằng trước, nhìn xem tình hình thế nào.”
Mọi người trèo ra khỏi xe là lập tức né tránh ra phía sau xe
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đùng
Lại một tiếng súng vang lên
“A..
Chân của tôi, người nổ súng đang ở đằng sau chúng ta.”
Đám người anh Cường nghe xong lời này lập tức quay đầu lại, thế nhưng đằng sau không có một bóng người, là ai mẹ nó nổ súng ở phía sau hả
Đùng
Lại một tiếng súng nữa vang lên
Một người bên cạnh anh Cường cũng ôm chân: “Người đó ở ngay đằng sau chúng ta.”
“Chết tiệt, rốt cuộc là ở chỗ nào?” Anh Cường nổi giận, đối phương nổ hai phát súng nhưng anh ta lại không biết đối phương đang ở đâu
Hiện tại bọn họ đang trốn ở đằng sau xe, phía trước không thể nào bắn trúng bọn họ được
“Không đúng, anh Cường, tiếng súng vang lên ở đằng trước.” Một tên buôn ma túy hoảng sợ nói
Giờ phút này Lâm Phàm hai tay hai súng, trong lòng dâng trào, cái này mẹ nó lợi hại quá đi
Bây giờ hắn đang đứng ở cửa kho hàng nổ súng, mặc dù đối phương có xe che chắn nhưng không ngờ hắn có thể bắn ra viên đạn biết chuyển hướng, đã vậy còn có thể chính xác bắn trúng chân đối phương
"Mẹ kiếp, rốt cuộc tình hình này là như thế nào, ai nổ súng sau lưng chúng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"A
"Là ai nổ súng, cút ra đây cho tao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Anh Cường, tiếng súng vang lên ở phía trước.”
"Vang em gái mày, mày mẹ nó bị mù à, chúng ta trốn ở sau xe, nếu bắn ở đằng trước thì làm sao có thể bắn trúng phía sau chúng ta được hả.”
"Nhưng chúng ta không nhìn thấy người nào.”
"Không nhìn thấy ai thì cũng bắn cho tao
Đùng
Đùng
Tiếng súng không ngừng, đám người anh Cường hoàn toàn không nhìn thấy ai, bọn họ càn quét điên cuồng ở mảnh đất trống phía sau, không cần biết có thấy được người không nhưng ít nhất cũng trấn áp được hỏa lực của đối phương
Đùng
"Anh Cường, tôi trúng đạn rồi
"Đằng sau chúng ta không có ai, đối phương lại ở phía trước bắn chúng ta, viên đạn nhất định biết quẹo cua.”
Anh Cương tức giận hét lên: “Quẹo con mẹ mày...”
Lúc này anh Cường đã hoang mang rồi, gã ta không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng thì người này đứng ở đâu mà nổ súng vậy trời
Còn việc đạn mà biết chuyển hướng thì con mẹ nó xem phim quá 180 phút rồi đó
Đùng
Chuyện kinh khủng tiếp tục xảy ra
Người bên cạnh mình không ngừng bị trúng đạn, điều khiến gã ta hoảng sợ chính là đến tận bây giờ gã vẫn không biết đối phương đang trốn ở đâu
Chuyện này sao có thể
Lâm Phàm không ngờ kiến thức kỹ năng bắn súng đã đổi tạm thời này lại biến thái như vậy, có hơi đáng sợ, đã thế điểm bách khoa dùng để đổi lại không đắt, rất rẻ nữa chứ
Rõ ràng hắn chỉ đứng ở chỗ này nổ súng nhưng đối phương cứ thế không phát hiện ra hắn
Một phát súng cuối cùng để kết thúc
Tiếng kêu thảm thiết của anh Cường vang lên, gã ta biết nhiệm vụ lần này coi như đã xong rồi
Gã ta nghĩ mãi mà không rõ đối phương đứng ở chỗ nào nổ súng
Sau khi nhìn một vòng cũng không tìm được đối phương, gã nhìn vết thương trên chân mình, rõ ràng là bị bắn từ phía sau
"Anh Cường, thế nào
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên ở phía trước
Anh Cường sững sờ, đột nhiên quay đầu lại, hoảng sợ nói: "Mày..
Sao mày lại ở đây?”
Lâm Phàm ném súng trong tay đi: “Bọn mày bị ngốc à, tao luôn đứng ở phía trước nổ súng cũng không hề di chuyển, vậy mà các người còn hỏi tao lại ở chỗ này là sao?”
“Làm sao có thể...” Anh Cường không dám tin nhìn Lâm Phàm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.