Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1025: Trái ôm phải ấp




“Tôi biết ngay ông chủ nhỏ sẽ không xảy ra việc gì.”
“Đúng vậy, mọi người không thấy mệnh của ông chủ nhỏ cứng như thế nào sao, đã chọc đến nhiều người như vậy cũng chưa từng bị đánh lần nào, chuyện này có tính là gì chứ.”
Ngô U Lan và Ngô Hoán Nguyệt nhìn thấy Lâm Phàm, sắc mặt khổ sở kia đột nhiên chuyển thành vui vẻ, chạy nhanh đến rồi nhào vào trong ngực Lâm Phàm
“Anh Lâm, cuối cùng anh cũng về.”
Trái ôm phải ấp này, chuyện này có gì đó sai sai, hắn muốn đẩy hai người ra để cho hai người họ chú ý hình tượng một chút, thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ của hai người họ lại cười nói: “Cái gì mà cuối cùng cũng trở về
Tôi chỉ đi ra ngoài làm một chuyện mà đã làm cho các người sợ thành như vậy rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được rồi, được rồi, có nhiều người nhìn lắm đấy, sẽ ảnh hưởng không tốt đâu.”
Lâm Phàm xoa đầu hai người họ , trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý, tôi là người đàn ông có thể trái ôm phải ấp đó nha
Các ông chủ cửa hàng xung quanh đều nở nụ cười
“Ông chủ nhỏ đúng là có phúc.”
“Ai nha, vận đào hoa này thật sự khiến người ta ghen tị đó nha.”
“Cái gì
Ông hâm mộ cái gì
Ông có bản lĩnh thì nói lại lần nữa?”
“Vợ à, tôi cũng chưa nói gì cả, tôi chỉ than thở một chút thôi
“Hừ, thách ông có gan đấy.”
Lâm Phàm đã quay về, trong lòng Ngô U Lan và Ngô Hoán Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không xảy ra chuyện gì là tốt rồi
Lúc này, Lâm Phàm nhìn qua Liễu Nhiếp: “Ôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại sao Liễu tổng cũng ở chỗ này
Chẳng lẽ cũng lo lắng cho tôi sao?”
Liễu Nhiếp trừng mắt nhìn Lâm Phàm: “Hừ
Tôi đến xem U Lan, anh đừng nghĩ nhiều, U Lan tôi về trước.”
U Lan: “Chị Liễu Nhiếp, chị không ở lại một lát sao
Liễu Nhiếp vẫy tay: “Khách sạn mới khai trương nên rất bận rộn, huống hồ chỉ sợ có người không hoan nghênh lắm
Lâm Phàm nhìn đối phương, bất đắc dĩ nở nụ cười
Ngô U Lan nói: “Anh Lâm, quả thật chị Liễu Nhiếp cũng có chút lo lắng, nếu không chị ấy cũng đã không đi theo đến đây.”
Lâm Phàm: “Chẳng qua tôi thấy người phụ nữ này không nghĩ như vậy
Được rồi, không sao rồi nên mọi người giải tán đi, quay về làm việc, tụ tập ở đây cũng không có việc gì.”
Mọi người nói chuyện với Lâm Phàm vài câu rồi đi về
Chuyện này không được đưa tin ra ngoài, cũng chỉ có người trong phố Vân Lý và mấy người tổng giám đốc biết, còn lại thì chả ai biết cả
Mà hắn cũng không muốn nói ra chuyện này, dù sao cũng không có ý nghĩa gì nhiều, không cần phải khiến mọi người lo lắng
Nhất là cha mẹ của hắn, nếu biết hắn bị bắt cóc ở Thượng Hải thì chắc sẽ không chịu nổi mà giết tới đây xách hắn về nhà mất
Cho nên đối với cha mẹ, Lâm Phàm cho rằng bản thân mình làm chút chuyện tốt để bọn họ đi khoe khoang với hàng xóm là được, những chuyện khác không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì

Cục cảnh sát
Bắt đầu thẩm vấn
Chân bị trúng đạn của những trùm buôn ma túy kia đã được làm giải phẫu lấy đạn ra, để cam đoan những tên này không chạy trốn nên cảnh sát cũng đã tiến hành chăm sóc nghiêm ngặt hơn
Hơn nữa chuyện này cũng đã gây ra ảnh hưởng cực lớn, cảnh sát cấp cao vô cùng coi trọng, có lẽ họ có thể biết được nhiều thông tin hữu ích hơn từ những trùm buôn ma túy này
Cũng có các cảnh sát lẻn vào Miến Điện hoặc Tam Giác Vàng để nằm vùng nhưng hiệu quả lại không tốt, căn bản không có cách nào lấy được tin tức hữu dụng
Bởi vì có Lâm Phàm nên Ngô Uy không che giấu bất cứ điều gì mà nói hết tất cả mọi thứ ra, để cho cảnh sát đến Miến Điện dẫn con gái gã đến đây điều trị
Có Ngô Uy nên cảnh sát cũng lấy được rất nhiều tin tức giá trị mà trước đây không biết, hơn nữa những tin tức này đều rất quan trọng, không thể không nói đã có tiến bộ đáng kể trong công cuộc phòng chống ma túy
Tuy nhiên, khi cục trưởng Tần hỏi thăm một trong số tên lính đánh thuê về tình huống chân bị trúng đạn của bọn họ thì ông ta đã vô cùng sửng sốt
Viên đạn có thể chuyển hướng
Nói vậy chẳng khác nào coi cảnh sát bọn họ là kẻ ngốc à
Đạn còn biết quẹo cua biết chuyển hướng, sao không nói nó biết đi một vòng tròn luôn đi
Nhưng khi biết được tình hình từ những tên trùm buôn ma túy này, đám người cục trưởng Tần hoàn toàn bối rối
Hình như chuyện viên đạn biết chuyển hướng là thật
Chuyện này rõ ràng không khoa học lắm
Lâm đại sư có thể bắn súng, điều này khiến người ta hơi khó tin
Cho nên, để tránh rắc rối không cần thiết, cục trưởng Tần không miệt mài đi sâu vào vấn đề này, thậm chí còn không báo cáo vấn đề này lên trên
Sau vài ngày
Trong phố Vân Lý
Lâm Phàm nằm đó nhìn lại điểm bách khoa, trên gương mặt là nụ cười sáng lạn không được bình thường
Điểm bách khoa: 8500
Giờ phút này, Lâm Phàm rất muốn đứng dậy, hưng phấn gầm lên một tiếng
“Thử hỏi các người có sợ hay không.”
Mặc kệ người khác có sợ không, dù sao chính hắn cũng đã sợ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc sáng tác tài liệu giảng dạy này thật sự rất tuyệt, rất dễ kiếm được điểm bách khoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.