Lưu Nhâm: “Mã Gia, cứ thế để hắn rời đi hay sao?”
Gã ta không nghĩ tới trên thế gian này lại có kẻ khùng điên như vậy, càng chưa bao giờ nghĩ tới có một kẻ dám đến trước mặt Mã Gia làm càn như thế
“ Ha ha ha
Rời đi
Anh nghĩ còn có chuyện này sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Việc này đừng vội, thông báo cho cấp dưới một chút, để một ít người đi theo dõi thằng nhãi này, không thế để hắn rời đi.” Đương nhiên Mã Thanh Châu sẽ không để Lâm Phàm gặp phải việc gì, ít nhất là trước khi bệnh tình của ông ta được khôi phục hoàn toàn thì ông ta tuyệt đối sẽ không để Lâm Phàm xảy ra chuyện gì
Đương nhiên, bất kể như thế nào thì ông ta đều phải khiến cho thằng nhãi này chữa bệnh cho mình
Lưu Nhâm gật đầu, đáp: "Vâng, Mã Gia ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ để ý kĩ, không để thằng nhóc đó rời khỏi Thanh Châu nửa bước.”
“ Ừm.” Mã Thanh Châu gật gật đầu, sau đó lên xe
Tài xế khẽ liếc qua kính chiếu hậu một chút, bắt gặp khuôn mặt nghiêm túc của Mã Gia, trong lòng bắt đầu run sợ
Chỉ cần là người của Mã Gia đều sẽ biết, biểu cảm như vậy của Mã Gia chính là đang tức giận, mà lửa giận ông ta bùng phát ra sẽ cực kì khủng khiếp
…
Xe taxi tại sân bay
Lâm Phàm đứng ở một chỗ, chờ đợi xe
Ngẫm lại lần đầu tiên nhìn thấy Mã Thanh Châu, hắn đã xem tướng cẩn thận cho ông ta
Hắn phát hiện kẻ này có mệnh cách quả thực rất cứng rắn, có thể xông pha lăn lộn ở một vùng trời như vậy thì quả thật rất lợi lại
Thế nhưng nhân quả bám trên người Mã Thanh Châu nhiều lắm, nhiều đến nỗi đủ khiến người ta phát sợ
Loại người này, dựa theo thuyết pháp cổ đại thì chính là cái kiểu sát khí quá mức nồng nặc, đến mức cả quỷ thần đều phải tránh xa không dám tới gần
“Cậu trai có cần đi xe không?” Một tài xế taxi lái đến trước mặt Lâm Phàm, ló đầu ra từ cửa sổ xe hỏi
Lúc này Lâm Phàm mới kịp phản ứng lại rồi bước lên xe, thế nhưng hắn cũng không biết mình nên đi nơi nào
Tài xế: “Cậu trai muốn đi đâu?”
Lâm Phàm có chút bối rối: “ Hay là cứ đi lòng vòng một chút đi, à đúng rồi, tới một khách sạn nào đó đi.”
Tài xế tươi cười, đập chân ra lái xe rời đi
Nhưng lúc xe bọn họ rời đi thì phía sau có một chiếc xe hơi bám theo
Tài xế: “ Cậu trẻ tới Thanh Châu để du lịch hả?”
Lâm Phàm gật đầu: “ Đúng vậy, là từ Thượng Hải tới
Anh cảm thấy Thanh Châu là nơi như thế nào?”
Tài xế taxi thường xuyên chờ đợi trong xe, hiển nhiên là rất nhàm chán, mười vị tài xế taxi thì có tám người là lắm lời
Bây giờ tự nhiên có chủ đề để nói, tài xế taxi giống như là vòi nước được tháo van: “ Thanh Châu ấy à, một nơi rất thú vị nha
Phong cảnh đẹp, người dân tốt tính, có rất nhiều địa điểm để đi, rất thích hợp tới du lịch.”
Lâm Phàm cười nói: “ Đúng thế, trước khi tới đây tôi cũng cân nhắc những thứ này nhiều lắm
Vừa rồi lúc tôi mới ra khỏi sân bay thì bắt gặp rất nhiều xe sang trọng đỗ lại, trong đó có một chiếc gắn biển số xe rất đẹp, tất cả đều là số 0
Cái biển số xe ấy, không chừng bán đi mua được cả một cái nhà cũng nên.”
“ Tất cả đều là số 0?”
Tài xế sững sờ, sau đó phản ứng lại: “ Cậu trai à, không phải là cậu đang nói đến biển số Thanh Q00000 đấy chứ?”
“ Đúng vậy, chính là cái biển số này
Anh là người bản xứ, liệu có biết đấy là xe của ai không, chắc hẳn người đấy rất là ghê gớm nhỉ?” Lâm Phàm giả bộ không biết gì, lộ vẻ mặt thoáng cả kinh mà nói
Tài xế thở dài: “ Biết chứ, do cậu không phải người bản xứ ở Thanh Châu này, cho nên không biết biển số xe đấy là của ai cũng phải
Chỉ cần ở Thanh Châu này một thời gian thì không ai là không biết đấy là xe của ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mã Mục Phong, cậu đã nghe qua chưa, người tự xưng là Mã Thanh Châu ấy.”
“ Mã Mục Phong sao
Tôi cũng từng nghe qua, tôi nhớ kênh tin tức có đưa tin người này là doanh nhân kiệt xuất tại Thanh Châu, hơn nữa còn là một nhà từ thiện.” Lâm Phàm làm bộ cảm thán nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tài xế cười lạnh một tiếng: “ Cậu không phải người địa phương nên không biết đấy thôi, Mã Mục Phong này chính là một ác bá khét tiếng tại đất này, có thể một tay che trời, chuyên làm chuyện xấu
Thế nhưng ai bảo người ta có tiền lại có quyền có thế, xảy ra chuyện gì đều có thể tự giải quyết
Cậu cứ đi tới khu phố cũ mà hỏi thăm thử xem, cứ mười hộ gia đình thì phải có tới sáu hộ đã từng bị tên Mã Mục Phong này bắt nạt.”
“ Làm sao có thể?” Lâm Phàm sững sờ, tiếp tục nói: “ Xã hội bây giờ vẫn còn loại người này tồn tại sao
Sao chính phủ không nhanh chóng bắt kẻ này lại đi?”
“ Ha ha ha ” Tài xế lộ ra nụ cười khinh thường: “ Còn bắt
Không cấu kết cùng một chỗ đã là may lắm rồi, được rồi bỏ đi, nói nhiều làm gì kẻo lại rước họa vào thân.”
Nhìn vẻ mặt này của tài xế, hiển nhiên là sợ tên Mã Thanh Châu đến nỗi nói cũng không dám nói