Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1054: Cầm súng thì muốn làm gì làm sao?




Sâu mọt
Tên nhãi này thế mà dám bảo bọn họ là sâu mọt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này tất cả mọi người đều bị chọc giận
Thế nhưng vừa nghĩ tới năng lực của đối phương thì không ai nói gì thêm
Hiện tại trong tình huống này, vốn dĩ bọn họ cho rằng Mã Gia tuyệt đối có thể nghiền ép đối phương, nhưng khi nhìn lại tình hình bây giờ thì lại thấy có cái gì không đúng
Rời đi
Tất cả mọi người đều rời khỏi nơi thị phi này
Trong phòng lúc này chỉ còn dư lại Mã Gia, Lưu Nhâm, Lâm Phàm và mấy tên bảo vệ đang nằm trên mặt đất không biết sống chết
Mã Gia khiếp sợ nói: “ Mày, sao có thể… lợi hại như vậy?!”
Lâm Phàm nở nụ cười, chớp chớp mắt: “ Còn lợi hại hơn ở phía sau đây.”
Bên ngoài, tất cả mọi người không có rời đi, mà là ở nơi đó cùng đợi
"Con mẹ nó
Tên nhãi này là muốn nghịch thiên sao, đây rõ ràng là không nể mặt Mã Gia.”
“Tôi chỉ muốn hỏi là vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, những bảo vệ kia cũng không phải hạng xoàng
Đặc biệt là đội trưởng đội bảo vệ kia, hắn ta đã từng là quán quân của một cuộc thi võ thuật, một quyền có thể đập vỡ vụn cả gạch đá, thế mà vừa nãy lại bị đánh bại đơn giản như vậy.”
Khủng bố, thực sự là quá kinh khủng
Vừa rồi, tôi cũng không nhìn rõ người kia xuất thủ ra sao nữa
Tốc độ này cũng quá là nhanh rồi.”
Đây không phải người, chắc chắn không phải người
Tôi chưa từng thấy ai có thể làm được như vậy.”
“Hóa ra tên thần y này cũng có chỗ dựa, nhưng không phải dựa dẫm người khác, mà là dựa vào chính mình
Có lẽ Mã Gia đã đá phải tấm sắt rồi.”
“Ha ha ha đánh đấm thì có thể làm được gì chứ
Mã Gia là ai cơ chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thằng nhóc này còn dám làm gì được Mã Gia sao?”
“Thế thì cũng đúng, nếu như Mã Gia có việc gì, chẳng chỗ nào chịu chứa thằng nhãi này đâu.”
Mọi người thảo luận sôi nổi, một số ít vị khách không rõ vì sao tình huống lại như thế này thì đứng nghe ngóng, khi biết được Mã Gia ở bên trong kia bị người ta cứng chọi cứng đều phải há mồm trợn mắt
Bọn họ chưa từng thấy ai dám chơi cứng với Mã Gia, đây không phải là tự đi tìm chết à
Bên trong phòng
Lâm Phàm cười cười nhìn Mã Thanh Châu: “Mã Gia, thế nào
Có cảm giác gì không?”
Thời khắc này, Mã Thanh Châu đã bắt đầu coi trọng Lâm Phàm hơn
Vừa rồi tốc độ ra tay của tên này quá nhanh, không phải là người thường có thể làm được
Trên thế giới này làm sao lại tồn tại loại người như vậy chứ
Không thể, tuyệt đối là không có khả năng này tồn tại
Mã Thanh Châu chẳng nói một câu nào, chỉ có ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, giống như là muốn nhìn thấu người kia
Thế nhưng thật đáng tiếc, nhìn tới nhìn lui cũng không nhìn ra đối phương có cái gì bất thường
Lâm Phàm Phạm nói: “Mã Gia làm sao vậy
Không phải là không có lời gì để nói đấy chứ
Lưu Nhâm đứng ở một bên, không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy
Tình huống bây giờ có chút không ổn, tên thần y này thật lợi hại
Bây giờ chỗ này chỉ còn có hai người là hắn cùng với Mã Gia, khẳng định không phải là đối thủ của tên nhãi này
“Thần y, thần y, xin ngài chớ nên kích động, có chuyện gì chúng ta từ từ nói
Ngài có yêu cầu gì thì cứ nói ra, chúng tôi tuyệt đối sẽ làm ngài thỏa mãn.” Lưu Nhâm khuyên bảo
Hiện tại hắn ta chỉ có thể ổn định tên thần y này, không thì không ai biết sắp tới chuyện gì sẽ xảy ra
Mã Thanh Châu hít sâu một hơi, ánh mắt lấp lánh có thần, nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm và nói: “ Tao không tin mày có thể làm gì được tao.”
“Ha ha ha.” Lâm Phàm cười nhạt: “ Tôi không phải vừa nói cho ông biết, phía sau còn có nhiều trò thú vị hơn sao
Hiện tại tôi sẽ cho ông cảm thụ một chút.”
Lúc này Lâm Phàm đưa tay ra, vọt thẳng tới chỗ của Mã Thanh Châu
“Cấm cử động!” Đột nhiên Mã Thanh Châu lấy ra một cây súng từ phía sau: “ Mày dám động một bước, tao bắn chết mày!”
Mã Thanh Châu thân là bá chủ Thanh Châu, nhất định phải giấu một ít vũ khí nóng bên người
Ở trong nước, súng ống có thể không phổ biến, mà nếu có thì cũng chỉ là súng hơi và súng săn mà thôi
Khoảnh khắc cây súng được rút ra, Lưu Nhâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chí ít hiện tại cũng tạm ổn định
Cho dù tên nhóc này có nhanh đi chăng nữa thì còn có thể nhanh hơn được một viên đạn sao
“ Mày có tin tao một phát bắn chết mày hay không?” Mã Thanh Châu mắt lạnh nhìn Lâm Phàm: “Vốn dĩ mày đã có cơ hội kết giao với Mã Thanh Châu tao, thế nhưng mày lại không biết quý trọng
Hiện tại quỳ xuống cho tao!”
“ Quỳ xuống!”
Cầm súng trên tay, bắt cả thiên hạ
Đối với Mã Thanh Châu mà nói, hiện tại hắn có súng trong tay chính là có thể khống chế toàn hiện trường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm Phàm: “ Tàng trữ súng ống, tội nặng thêm một bậc, chậc chậc, ông đúng là hết cứu.”
“Ha ha ha!” Mã Thanh Châu cười phá lên, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phàm như đang nhìn một kẻ đần độn: “ Tao cho mày một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống cho tao!”
Lâm Phàm lắc đầu: “ Tôi nghĩ đến bây giờ ông còn không hiểu được mình đang ở trong tình huống gì
Ông cho rằng cầm súng trong tay là có thể muốn làm gì thì làm sao?”
Bằng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.