Lúc này Lâm Phàm đã ở trên xe taxi, hắn đã mua vé máy bay, hôm nay chuẩn bị trở về Thượng Hải
Đăng nhập Weibo
Những bình luận phía dưới khiến cho Lâm Phàm nở nụ cười
"Cảm tạ Lâm đại sư, Thanh Châu vĩnh viễn chào đón ngài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cảm tạ Lâm đại sư, Thanh Châu vĩnh viễn chào đón ngài
…
Những bình luận này lít nha lít nhít, từ trên xuống dưới, cũng không biết đã có bao nhiêu thị dân Thanh Châu đã đến bình luận dưới Weibo của Lâm Phàm
Tài xế xe taxi, thỉnh thoảng nhìn kính chiếu hậu, ánh mắt còn có chút tò mò
Lâm Phàm cười nói: “ Bác tài à, sao cứ nhìn tôi mãi vậy.”
Tài xế: “ Cậu có phải là, Lâm đại sư?”
Lâm Phàm gật đầu: “ Ừm, chính là tôi đây.”
Sau khi Lâm Phàm thừa nhận, tài xế hưng phấn hẳn lên: “ Lâm đại sư, thật đúng là cậu sao
Cảm ơn cậu nhiều lắm, cậu chính là thần tượng của người dân Thanh Châu chúng tôi
Mã Mục Phong kia gieo vạ Thanh Châu chúng tôi nhiều năm như vậy, bây giờ rốt cục cũng bại trong tay Lâm đại sư rồi, sau này Thanh Châu cũng bình yên được rồi.”
Lâm Phàm bình tĩnh xua tay: “ Ầy ầy, có gì đâu, dễ như ăn cháo mà thôi, không tính là chuyện gì
Đối với Lâm Phàm mà nói, chuyện này đích thật là việc nhỏ, thế nhưng đối với thị dân Thanh Châu mà nói, cũng không phải việc nhỏ đâu
Tài xế cầm bộ đàm trên xe nói: “ Các anh em à, đoán xem tôi đón ai này
Tôi đón, chính là Lâm đại sư
Hiện tại Lâm đại sư còn đang ngồi trên xe tôi đó
Tôi đang chở ngài ấy đến sân bay, mấy chú có lời gì muốn gửi gắm gì không?”
“ Mẹ kiếp!”
Cũng không lâu lắm, âm thanh ồn ào phát ra
"Thực sự là Lâm đại sư ư
Ông không có gạt chúng tôi đấy chứ
"Lâm đại sư, quá cám ơn ngài, chúng tôi làm nghề lái xe taxi bị cái tên Mã Thanh Châu kia khống chế, bóc lột chúng tôi không thở nổi
Bây giờ hắn đi đời rồi, chúng tôi cũng thoát khỏi kiếp kiếp nô lệ rồi ha ha.”
“ Tôi nói, đến lượt tôi nói, quê nhà của tôi chính là bị cái tên kia ép phá dỡ đập bỏ, em trai của tôi cũng bị tên kia sai người đánh cho nhập viện, khó khăn lắm mới cứu được về
Bây giờ hắn cuối cùng cũng vào nhà đá rồi ha ha
Thực sự cảm ơn ngài nhiều lắm!”
Tiếng cảm ơn không ngừng, khiến Lâm Phàm hết sức ngượng ngùng
Mình là người khiêm tốn như vậy, bây giờ đối mặt với bao nhiêu người cảm ơn như thế hắn cũng không biết nên phản ứng thế nào mới phải
Lâm Phàm ho nhẹ một tiếng: “ Cái này, các anh không cần khách khí đâu, đây chỉ là việc nhỏ mà thôi
Chúng ta là những người chính nghĩa, coi như tôi không xử hắn, cũng sẽ có người xử hắn.”
"Đúng, đúng, chính nghĩa đứng về phía chúng ta, tôi tin vào điều ấy
Chỉ cần có hành khách để quên đồ trên xe tôi, tôi nhất định sẽ tìm người trả cho bằng được, nếu không liên lạc được, sẽ đưa đồ về đồn.”
"Lâm đại sư quá khiêm nhường, các anh em đừng nói nữa, chúng ta đến sân bay tiễn Lâm đại sư đi.”
"Đúng, đúng, không sai
Lâm Phàm kinh ngạc: “Cái này, không cần đâu.”
"Không được, chúng tôi là người dân Thanh Châu, phải hết lòng cảm tạ ngài, làm sao có thể không tiễn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Tiền sẽ thay mặt bọn tôi đưa đón Lâm đại sư, nếu như ông ta không đưa đón tử tế, về sẽ biết tay bọn tôi.”
Tài xế: “ Nhất định, nhất định
Lâm đại sư ngồi trên xe của tôi, đó là phúc khí của tôi
Cái ghế tựa này, nhất định một tháng không rửa, phải lưu lại khí tức chính nghĩa của Lâm đại sư mới được.”
Xỉu ngang
Lâm Phàm không còn lời nào để nói, người dân Thanh Châu này thật sự là quá nhiệt tình
Trên đường phố
Một người đàn ông vẫy tay muốn gọi xe, lúc này một chiếc xe trống đi ngang qua, quay cửa kính xe xuống: “ Anh à, thật ngại quá, hiện tại tôi cần phải ra sân bay gấp, Lâm đại sư chuẩn bị rời khỏi Thanh Châu, tôi phải đi đưa tiễn, anh ngồi tạm xe buýt đi nhé?”
Người đàn ông trung niên sững sờ, "Cái gì
Lâm đại sư đi sân bay
Mẹ nó, chuyện lớn như vậy mà tôi cũng không biết
Bác tài, chở tôi với, anh hùng Thanh Châu rời đi, làm sao có thể không tiễn đưa
Tài xế vẫy tay, nói: "Được, lên xe, miễn phí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Yes Sir
Trên xe, hai người trò chuyện với nhau
“ Anh biết không, sáng nay ngủ dậy nhìn tin tức, tôi ngây cả người luôn, còn tưởng đang nằm mơ chứ
Không nghĩ tới dĩ nhiên là thật sự, vừa rồi chính phủ cũng ra thông báo, tất cả đất đai mà Mã Thanh Châu cưỡng chế thu lúc trước đều sẽ được trả lại toàn bộ
Nếu không trả lại được thì sẽ được bồi thường một khoản
Ôi, đất đai, quê mẹ cuối cùng đã trở về!” Người đàn ông trung niên phấn khởi nói
Tài xế cười: “ Giống tôi quá, trước đây mỗi khi chở khách thái độ tôi chẳng tốt tí nào, hết thảy cũng là vì tỷ lệ hoa hồng mà Mã Thanh Châu đưa ra cao hơn hai mươi phần trăm so với các thành thị khác
Tổng kết mỗi ngày, chúng tôi gần như chẳng còn lại xu nào vào túi
Thế nhưng hiện tại thì tốt rồi, có thể trở lại giống như các thành thị khác rồi.”
"Chú ý an toàn, yên tâm đi, mặc dù chúng ta đang vội đi sân bay, nhưng nhất định vẫn phải chú ý an toàn đúng chứ
"Đúng, đúng, là tôi quá kích động rồi
Những câu chuyện như vậy ở Thanh Châu này đâu đâu cũng có thể nghe thấy
Mà càng ngày càng nhiều người biết Lâm đại sư muốn rời khỏi Thanh Châu
Một ít người dân tự lái xe, chạy về phía sân bay, hết thảy đều muốn nhìn Lâm đại sư, người anh hùng của Thanh Châu này một chút