Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1070: Giải Quốc hoạ dành cho trẻ em




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến mình và anh Lâm đã lâu không cùng nhau ra ngoài chơi, Ngô U Lan đột nhiên nghĩ gì đó rồi đi tới phía sau Lâm Phàm, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng xoa bóp huyệt thái dương của Lâm Phàm, sau đó môi đỏ khẽ mở miệng: "Anh Lâm, chúng ta đã lâu không ra ngoài chơi, hay là vài hôm nữa chúng ta cùng nhau ra ngoài một chút đi nè?”
Cơ hội là do mình tạo ra, Ngô U Lan đang tạo cơ hội cho mình
Mặc dù mỗi ngày có thể gặp nhau làm cho cô ấy rất hạnh phúc
Nhưng ai bảo trong cửa hàng có mấy bóng đèn như Thần Côn với Triệu Chung Dương chứ
Lâm Phàm nhắm mắt lại, hắn đang rất thoải mái: "Được rồi, dù sao đã lâu không ra ngoài dạo phố, cô cứ sắp xếp là được rồi
Xoa bóp dễ chịu lắm, đừng dừng lại.”
Ngô U Lan vui vẻ nở nụ cười, đôi tay nhỏ nhắn vẫn tiếp tục: "Vâng.”
"A, đúng rồi, Liễu Nhiếp hiện tại đang làm gì vậy
Lâm Phàm hỏi
Ngô U Lan đáp: "Rất tốt, lần trước tôi còn đến khách sạn xem, Liễu Nhiếp thật sự là người phụ nữ mạnh mẽ, làm khách sạn giải trí rất giỏi, mỗi ngày kinh doanh đều vô cùng tốt

Lâm Phàm nói: "Cô gái này không có nhiều bản lĩnh nhưng ở phương diện xử lý quan hệ và kinh doanh đúng là rất tốt
Thế nhưng cô đừng tiếp xúc quá nhiều với cô ta, tôi thấy cô ta không giống người tốt.”
Ngô U Lan khẽ cười, đương nhiên cô biết mâu thuẫn giữa anh Lâm và chị Liễu Nhiếp
Đương nhiên đây không tính là mâu thuẫn, chỉ là nhìn nhau không thuận mắt mà thôi
Nhưng giữa hai người đều không có ý xấu
Hơn nữa hiện tại có quá nhiều người theo đuổi chị Liễu Nhiếp, nhưng những người này khi đối mặt với chị Liễu Nhiếp thì ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu run rẩy, giống như đều bị dọa vậy
Sau khi xoa bóp một hồi, tinh thần Lâm Phàm trở nên sảng khoái, nhìn thời gian, cũng đã đến lúc bán bánh kếp rồi
Bên ngoài cửa, người đứng xếp hàng dài, người dân đều đang chờ đợi
Lâm Phàm đứng dậy: "Được rồi, bắt đầu bán bánh kếp thôi.”
Mỗi ngày mười phần bánh kếp đều khiến cho tất cả mọi người điên cuồng
Mặc dù số lượng rất ít, có lúc còn xui đến nỗi xếp hàng một tháng trời không thể mua được
Nhưng ai bảo bánh này ngon như vậy, bạn không xếp hàng thì cũng có người khác xếp hàng
"Ồ, chị gái, trong tay chị là cái gì
Một người phụ nữ trung niên xếp hàng trước quầy hàng cầm một tờ quảng cáo trong tay, Lâm Phàm có chút tò mò hỏi
Người phụ nữ trung niên cười nói: "Đây là cuộc thi vẽ tranh quốc gia dành cho thiếu nhi toàn quốc, con gái của tôi đang học cái này
Đây là khóa đào tạo phát, tôi chuẩn bị báo danh cho con gái.”
"Quốc họa ư...
Lâm Phàm vốn còn không thèm để ý, nhưng đột nhiên nghĩ lại, những đứa nhóc trong Viện phúc lợi trẻ em không phải đang học quốc họa học sao, chi bằng dẫn bọn nhỏ đi chơi một chút
Nếu có thể để lại chút tên tuổi, vậy thì tốt rồi
Cho dù không để lại danh tiếng thì ngắm nhìn thế giới bên ngoài cũng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ khắc này, Lâm Phàm cười nói: "Chị gái, có thể cho tôi xem một chút được không?”
Đương nhiên cô cũng không che dấu, mà tươi cười đưa tờ rơi cho Lâm Phàm
"Giải quốc họa dành cho thiếu nhi
"Thiếu niên dưới mười bốn tuổi đều có thể tham gia
Hơn nữa lần này lại do Hiệp hội quốc họa tổ chức, giải nhất không chỉ được danh sư chỉ điểm, còn có phần thưởng 100 ngàn
Giải nhì, giải ba đều có phần thưởng bằng tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn giải khuyến khích sẽ nhận được một bộ họa cụ vẽ quốc họa
Phần thưởng cũng khá phong phú
Lâm Phàm hỏi: "Chị gái, có thể cho tôi tờ rơi này được không?”
"Được chứ, không thành vấn đề, ông chủ nhỏ, cậu có đứa nhỏ muốn tham gia sao
Người phụ nữ trung niên hỏi
Lâm Phàm cười gật đầu: "Vâng, để chúng đi trải nghiệm một chút.”
Sau đó hắn cũng không nói gì thêm mà tiếp tục bận rộn còn tờ rơi thì đặt một bên
Chờ hắn làm xong việc, nhất định phải đi xem tình huống một chút, nếu được thì hắn muốn bọn nhỏ thử đi một lần
Bọn trẻ dùng Tiểu Thông Tuệ Đan, lại cố gắng học vẽ như vậy cho nên hắn nhất định phải phải để bọn chúng chứng minh bản thân
Phải để họ hiểu rằng bọn chúng không kém những đứa trẻ khác
Không lâu sau, mười phần bánh kếp đã bán hết, người dân không mua được bánh kếp thở dài một tiếng
Nhưng sau đó họ lấy lại tinh thần, nếu hôm nay không mua được vậy thì ngày mai mua, họ không tin còn mua không được
Lâm Phàm nói: "Tôi đi ra ngoài một chuyến.”
Điền Thần Côn hút thuốc đáp: "Sao vậy
Lại có chuyện gì đã xảy ra à?”
Lâm Phàm khẽ lắc danh sách trong tay, nói: "Không có chuyện gì, chỉ là muốn đi đăng ký cho bọn nhỏ tham gia giải Quốc họa cho trẻ em này, xem tình huống bên kia thế nào.”
Nói đến đây, Điền Thần Côn hăng hái đáp: "Cái này cũng đúng, những cái khác không nói, chứ trình độ vẽ tranh của bọn trẻ đúng là không tệ
Nếu chúng tham gia, giải quán quân này chạy không thoát rồi.”
Lâm Phàm nở nụ cười: "Đừng nghĩ nhiều quá, cũng có nhiều người vẽ giỏi, tôi đi xem tình huống một chút.”
Sau đó Lâm Phàm ra khỏi cửa hàng
Điền Thần Côn lắc đầu: "Tôi thấy cậu ta ấy mà, cả đời này phải dính lấy cái Viện phúc lợi này.”
Ngô U Lan thu dọn mặt bàn, cô quay đầu lại: "Vậy không phải rất tốt sao, tấm lòng rất nhân hậu.”
Điền Thần Côn: "Tôi cũng không nói là không tốt, làm chuyện có ý nghĩa vẫn rất tốt

.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.