Khi Lâm Phàm đến Viện Phúc lợi Trẻ em Nam Sơn, bọn nhỏ đều đang vẽ tranh
Từ sau khi dùng Tiểu Thông Tuệ Đan, năng lực của những đứa nhỏ này ngày càng phát triển nhanh chóng, có tiến bộ rất lớn
Khi hắn biết vị học trò Triệu Minh Thanh của mình vừa rời đi, không có chạm mặt thì hắn cảm thấy có chút đáng tiếc
Hiện tại tòa nhà giảng dạy đang được xây dựng, nhiệm vụ học tập hàng ngày của bọn nhỏ chính là vẽ tranh và nghe ông Triệu kể những mẩu chuyện nhỏ về Trung y, mỗi lần chúng ngồi nghe đều rất say sưa
Hoàng viện trưởng nói: "Lâm đại sư, cậu đang làm gì vậy?”
Lâm Phàm đưa tờ rơi cho Viện trưởng Hoàng: "À, là do tôi thấy có Giải Quốc họa dành cho thiếu nhi
Nên tôi muốn dẫn theo bọn nhỏ cùng tham gia thử xem, coi như là để bọn chúng rèn luyện.”
Hoàng viện trưởng vui mừng đáp: "Đây là chuyện tốt nha.”
Lâm Phàm gật đầu cười nói: "Tất nhiên rồi, nếu không tôi cũng sẽ không đăng ký cho bọn chúng.”
Lúc này, nhóc mập mạp vội vàng chạy tới, túm lấy tay Lâm Phàm, nói: "Chú Lâm, chú mau đến xem tác phẩm của cháu, hôm nay cháu rất nghiêm túc vẽ đó.”
Lâm Phàm vuốt tóc nhóc mập mạp rồi đi tới trước bàn vẽ, khi nhìn thấy tác phẩm trên bàn, hắn không khỏi kinh ngạc: "Ôi chao mập mạp đúng là tiến bộ thần tốc đó nha, vẽ tốt hơn trước kia rất nhiều.”
Đây không phải là Lâm Phàm đang cổ vũ mập mạp mà nhóc này vẽ thực sự rất tốt, kỹ năng này đã bắt kịp người đã học vài năm
Ngẫm lại mập mạp học quốc họa mới có bao lâu
Có thể vẽ được như vậy đúng là thực sự quá giỏi
Tiểu Thông Tuệ Đan chỉ là một phần, mà phần còn lại là do mập mạp thật sự rất có thiên phú vẽ quốc họa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Viện trưởng Hoàng cười nói: "Lâm đại sư, thiên phú vẽ quốc họa của nhóc mập mạp rất cao, lúc chúng tôi nhìn thấy cũng rất kinh ngạc.”
Lâm Phàm gật đầu đáp: "Đúng vậy, nó rất thông minh, sau này cần chú trọng bồi dưỡng.”
Nhóc mập mạp đắc ý nở nụ cười, cảm giác được người khác khen ngợi thật sảng khoái, sau đó nhóc lại đi đến trước mặt các bạn nữ khác khoe khoang
Những nhân viên đến đăng ký cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy tác phẩm của những đứa trẻ này
Theo bọn họ thấy, những đứa trẻ này cũng chỉ mới năm sáu tuổi, lớn nhất không quá tám tuổi
Thế nhưng vẽ tranh quốc họa lại đẹp như vậy, quả thực làm cho bọn họ khá ngạc nhiên
Một số phụ huynh dẫn theo con cái của họ đến để đăng ký cũng sẽ mang theo tác phẩm tốt nhất của con họ nộp lên, nhưng ít nhất cho đến bây giờ thì họ vẫn chưa nhìn thấy những bức tranh của đứa trẻ khác có thể bắt kịp những bức tranh này
Không phải nói dối, coi như có thể bắt kịp những bức tranh này của bọn trẻ thì cũng không có mấy ai
Rốt cục là thế nào làm được, cũng quá giả rồi
Đương nhiên, có Lâm Phàm với tài năng có thể nói là xưng thần trong giới Quốc hoạ chỉ điểm thì sao có thể kém cỏi được chứ
Lâm Phàm nói: "Khổ cực các anh rồi, ở đây hơi nhiều trẻ em nên có thể tốn chút thời gian
Bây giờ tôi đi lấy tiền, đợi lát nữa sẽ đưa phí đăng ký cho các anh.”
Sau đó bọn họ bận rộn đến gần tối mới kết thúc đăng ký
Cuối cùng Lâm Phàm đưa hơn mười tám ngàn nhân dân tệ phí đăng ký cho đối phương
Nhân viên nói: " Lâm đại sư, thời gian thi vẽ là vào ba ngày sau, lúc 9:00 sáng tại công viên Nhân dân, giấy chứng nhận tham gia thi thì ngày mai chúng tôi sẽ đem tới đây cho mọi người.”
Lâm Phàm gật đầu đáp: "Vậy thì phiền các vị.”
"Không phiền, không phiền gì cả
Bên ngoài
Các nhân viên công tác lái xe trở về, "Ôi trời thật không dám tin, bọn nhỏ trong viện phúc lợi này vẽ tranh thật giỏi.”
"Đúng vậy, cậu nói những đứa trẻ này còn nhỏ như vậy sao lại vẽ tốt thế, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì đúng là làm người khác không thể tin được
"Trở về đi, tối nay phải tăng ca, chuẩn bị tốt giấy thi này
.....
Tại Viện phúc lợi
Nhóc mập mạp hỏi: "Chú Lâm, bọn họ ghi tên bọn cháu để làm gì ạ?”
Lâm Phàm cười nói: "Chú đăng ký cho mấy đứa tham gia Giải quốc họa dành cho thiếu nhi đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba ngày sau sẽ thi vẽ, đến lúc đó cháu phải nghiêm túc vẽ, tranh thủ giành giải thưởng về.”
Nhóc mập gật đầu đáp: "Vâng, cháu nhất định sẽ cố gắng, nhất định giành được hạng nhất.”
Lâm Phàm cười: "Ha ha, cố lên, chú tin tưởng cháu, nhưng cháu cũng không cần lo lắng, không được giải cũng không sao cả, quan trọng là phải vui vẻ.”
Nhóc đáp: "Cháu rất vui, nhưng cháu cũng muốn giành được hạng nhất, cháu vẽ tranh chắc chắn sẽ không thua người khác
"Được rồi, nhóc mập mạp tự tin, có mị lực nhất
Khi hắn rời khỏi viện phúc lợi, sắc trời đã tối
.....
Ba ngày sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tại công viên Nhân dân
Một vài xe buýt đậu bên ngoài
Lúc này đây toàn bộ trẻ em Viện phúc lợi xuất phát, nhân số quá nhiều nên không chăm sóc được hết
Vì vậy Lâm Phàm mời các ông chủ cửa hàng ở phố Vân Lý nghỉ ngơi nửa ngày tới trông nom chúng một lát, dù sao nơi này nhiều người phức tạp, phòng ngừa bọn nhỏ bị bắt cóc
Mà bên ngoài cũng có cảnh sát đang duy trì trật tự, bởi vì lần này trẻ em đến tương đối nhiều, bọn họ cũng phải phụ trách tình huống hiện trường
Khi xe buýt dừng lại, một số phụ huynh quay sang nhìn
"Ồ, những đứa trẻ này đến từ đâu
Sao lại nhiều như vậy
Không phải cũng đến đây để thi đấy chứ?”