Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1074: Thoả mãn yêu cầu của các ông




Theo tình hình hiện tại, cả 365 đứa nhỏ tuyệt đối sẽ không trật giải nhì, giải ba, thậm chí là giải khuyến khích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn nếu đạt giải nhất, chắc chắn là nhóc mập mạp rồi
Thời gian vẽ quốc họa chỉ giới hạn trong ba tiếng đồng hồ
Mãi cho đến mười một giờ, khi thời gian thi đấu kết thúc, bọn nhỏ lần lượt đi ra
"Đi, đi đón người
Vẻ mặt Lâm Phàm vui vẻ
Bọn trẻ trong viện phúc lợi tương đối nhiều, Lâm Phàm thì đứng ở lối ra còn để cho các ông chủ đi đón bọn chúng
Sau khi nhóc mập mạp đi ra cuối cùng, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, không thiếu đứa nào cả
Một số phụ huynh xung quanh hỏi con cái mình đã vẽ thế nào
"Cha ơi, khó lắm luôn, con vẽ không quá tốt
"Con còn chưa vẽ xong thì đã hết giờ rồi
"Mẹ, con vẽ cũng không tệ lắm, con đã vẽ rất nhiều hoa
Bọn nhỏ đều vây quanh cha mẹ mình kể về tình huống vừa rồi, nhưng đối với bọn họ, có thể tham gia cũng đã rất vui vẻ
....
Lâm Phàm nói: "Đi, chúng ta trở về Viện phúc lợi

Tuy rằng bọn trẻ đều đã ra ngoài, nhưng phía Viện phúc lợi có dì nấu ăn, bọn họ trở về là có thể ăn được đồ ăn ngon
Những đứa trẻ vẫn còn phấn khích
Mập mạp kéo tay Lâm Phàm nói: "Chú Lâm ơi, hôm nay cháu đã vẽ rất nghiêm túc, cháu đã vẽ tất cả những gì cháu muốn vẽ nhất.”
Lâm Phàm cười nói: "Vậy sao
Cháu đã vẽ gì thế

Mập mạp đáp: "Cháu đã thấy trong sách gọi là tranh phong cảnh, có người chèo thuyền, còn có rất nhiều núi, cháu đều ghi nhớ kỹ trong đầu

Sau khi dùng Tiểu Thông Tuệ Đan hoàn mỹ, trí nhớ của những đứa trẻ này đều được tăng cường
Mặc dù còn không đạt tới trình độ vừa nhìn là không quên, nhưng đã tốt rất nhiều so với người bình thường
Lâm Phàm khen ngợi: "Tốt lắm, tốt lắm, mập mạp rất giỏi đó nha.”
Nhận được lời khen ngợi, nhóc mập mạp dương dương đắc ý, tâm tình vô cùng vui vẻ
Đối với một đứa trẻ, chỉ cần hơi khen nó một chút là vui muốn lên trời, hoàn toàn không biết khiêm tốn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi trở về Viện phúc lợi, những đứa trẻ tụ tập lại với nhau và nói những gì chúng đã vẽ hôm nay
Các ông chủ cười nói: "Ông chủ nhỏ, hôm nay chúng tôi lại đến Viện phúc lợi, cậu không xuống bếp nấu vài món để chiêu đãi chúng tôi một chút sao.”
Lâm Phàm: "Tôi thấy mấy người các ông, ai nấy đều siêng năng như vậy, chỉ e là do muốn ăn đồ ăn của tôi nấu đúng không

Các ông chủ cửa hàng đều cười lớn: "Ông chủ nhỏ, cậu đã biết cả rồi còn hỏi chúng tôi làm gì, với tay nghề của cậu, chúng tôi ăn lần nào thì được lợi lần đó
Tôi không dám nói quá, nếu cậu mở nhà hàng thì sẽ nổi tiếng nhất Thượng Hải luôn đó.”
"Xời, đâu chỉ khắp Thượng Hải, phải nổi tiếng cả nước luôn ấy chứ, chỉ có tay nghề này của ông chủ nhỏ mới có thể khiến mọi người ăn vào mà quên hết phiền não
Ông Lương xen vào nói: "Các ông có thể to gan thêm một chút được không, nói là toàn thế giới cũng được mà
Các người có biết là tương tương ớt Tứ Xuyên năm 98 đã khiến cho người nước ngoài ăn xong đều phải mê mụi đó.”
"Xí, không phải chỉ là tương ớt thêm một ít đường thôi sao, dựa vào năng lực của ông chủ nhỏ thì có thể nổi khắp vũ trụ luôn ấy chứ.”
Lâm Phàm thấy bọn họ càng nói càng khoa trương, hắn vội vàng ngăn lại: "Được rồi, được rồi, không phải chỉ là nấu cho các ông một bàn thức ăn thôi sao, chuyện này không thành vấn đề
Cho nên không cần phải chém gió ghê vậy, nhưng mà nhiều người quá, tôi lại sợ mệt nên chỉ làm một bàn thôi, các ông phải kiềm chế một chút đấy.”
Mặc dù nói hắn có tay nghề nấu ăn tuyệt đỉnh nhưng đã lâu rồi cũng không xuống bếp, cho nên lần này cũng đành thỏa mãn yêu cầu của bọn họ một chút
Lúc Lâm Phàm vào bếp, các ông chủ cửa hàng đều cảm thán
"Cũng không biết sau này cô gái nào may mắn có thể ở bên ông chủ nhỏ đây.”
"Đúng vậy, với tay nghề này ai có thể rời khỏi ông chủ nhỏ chứ
"Theo tôi thấy, U Lan nhà chúng ta có may mắn này rồi
Ngô U Lan đỏ mặt, nói: "Các ông đừng nói lung tung, làm gì có chuyện đó.”
"Nhìn xem, vừa mới nói vậy đã đỏ mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà tôi nói thật, U Lan nè, con người ông chủ nhỏ cũng không tệ, nếu cô không nắm lấy, sau này có hối hận cũng không kịp nữa đó nha.” Mọi người cười nói
Mặc dù Ngô U Lan không nói gì, nhưng đều ghi lòng tạc dạ, cô nhất định phải cố gắng mới được, nếu cô không nỗ lực thì cơ hội sẽ tuột khỏi tay
Ngô Thiên Hà ở một bên thở dài, ông ta về già rồi mới có con gái, đến nay chuyện của con gái đều đã êm đẹp.Thế nhưng trong mắt ông, con gái cưng của mình đang đắm sâu vào lưới tình, không hề thuận buồm xuôi gió chút nào
Con cái tự có phúc của chúng, ông ta cũng không định can thiệp vào
Không lâu sau, Lâm Phàm bê từng phần món ăn đi ra
“Tới rồi, nào, thỏa mãn yêu cầu của các ông, lần này các ông đến đông quá, tôi không làm được nhiều như vậy.” Lâm Phàm cười nói, hôm nay vui vẻ là chính, ăn chút là được rồi
Mọi người vui vẻ cười: “Ông chủ nhỏ giỏi thật.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.