Các giám khảo xét duyệt đối mặt nhìn nhau: "Nếu không thì kiểm tra một lần nữa đi, chứ 380 bức thật sự quá nhiều, theo tính toán của chúng tôi, nhiều nhất cũng chỉ chọn khoảng hai mươi bức mà thôi.”
Trương Thiên Sơn gật đầu: "Được, vậy kiểm tra một lần nữa, nói không chừng vừa rồi hoa mắt, không nhìn kỹ.”
Lúc này, nhân viên công tác lại sắp xếp từng bức tranh, những bức tranh đã bị đào thải đương nhiên đã bị gỡ bỏ
Công việc xét duyệt tranh khá nhàm chán, nhưng đối với những người này thì chuyên môn của họ là xét duyệt, đặc biệt là nhìn thấy các bức tranh tuyệt vời của hậu bối thì họ càng hăng hái
Họ liếc mắt nhìn một lượt, những bức tranh đều rất tốt, điều này làm cho bọn họ có chút đau đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Những bức tranh này thấp nhất đều đạt giải khuyến khích, như vậy nên chọn như nào bây giờ?”
"Vậy chọn lại từ trong số này đi, 380 bức tranh quá nhiều rồi, giảm bớt một chút đi
"Cũng chỉ có biện pháp này
Một tiếng sau
Trương Thiên Sơn ngẩng đầu nhìn mọi người: "Thế nào
Ông đã chọn ra chưa?”
"Tôi đã loại ra mười bức
"Ít như vậy thì không đủ đâu
"Không thể chọn nữa, những bức tranh của bọn nhỏ này đều rất tốt, ngoại trừ bức này thì những bức tranh khác đều có trình độ tương đương nhau
Nếu anh đào thải bức tranh này, vậy phải làm sao bây giờ
Vậy có chút không công bằng, hơn nữa vừa rồi tôi mới chú ý tới một điểm, tác giả của những bức tranh này nhỏ nhất mới năm tuổi, lớn nhất cũng mới mười bốn tuổi
Ông nói nên chọn như thế nào, nếu bồi dưỡng tốt thì sau này chúng cũng là nhân tài.”
"Không phải chứ
"Cái gì mà không, tự ông xem đi, đều ở đây này
Mọi người khiếp sợ, bọn họ vừa mới phiền não vì phải đào thải những bức tranh kia nên cũng không chú ý tới những họa sĩ nhỏ này bao nhiêu tuổi
Giờ phút này nghe nói bọn trẻ nhỏ nhất là năm tuổi, lớn nhất mười bốn tuổi, bọn họ đều khiếp sợ nói không nên lời
Nhớ lúc đám người bọn họ từng tuổi ấy, còn không biết quốc họa là cái gì, có lẽ lúc đó còn đang chơi bùn đất ấy chứ
Hơn nữa bọn họ dám cam đoan, cho dù lúc họ học vẽ quốc họa, học hai, ba năm đầu cũng không đạt tới trình độ này
Nhưng cũng may, trong số 370 bức tranh còn lại này có năm bức tranh của họa sĩ nhỏ 14 tuổi, chính là niềm an ủi lớn nhất cho họ
"Quên đi, không chọn nữa, cứ vậy đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đưa 370 bức tranh này cho họ, về phần cuối cùng chọn ai thì để cho bọn họ đi phiền lòng đi, chúng ta đã cố hết sức mình rồi
Có người lắc đầu nói: "Hầy, lần đầu tiên tôi gặp phải loại tình huống này.”
Ngày hôm sau
Lâm Phàm đến phố Vân Lý từ sớm
Điền Thần Côn hỏi: "Cậu nói xem khi nào thì có kết quả cuộc thi?”
Lâm Phàm đáp: "Khoảng một thời gian nữa, hình như trên trang web chính thức nói là sáu ngày
Sáu ngày sau sẽ có kết quả
À, mà sao ông lại để ý đến chuyện này như vậy?”
Điền Thần Côn cười nói: "Tôi chỉ hỏi một chút mà thôi.”
Mà chỉ sợ Lâm Phàm còn chưa biết, ngày hôm qua những giám khảo xét duyệt kia lo lắng biết bao, vốn một hai giờ có thể hoàn thành công việc nhưng họ lại ngây ngốc thảo luận đến tối
Giải quốc họa dành cho thiếu nhi lần này có tính toàn quốc nên vẫn có chút danh tiếng, nhưng họ chỉ quảng bá ở thành phố lớn chứ ở các huyện thành bình thường không có
Tuy quốc họa là thuộc về quốc túy nhưng cũng đang ở trong tình trạng khó khăn, hiện nay các bậc cha mẹ đều đưa con cái đi học các môn sở trường đang hot như khiêu vũ, piano, đàn tranh… Cũng có người học quốc họa nhưng lúc học thì bọn trẻ cảm thấy có chút khô khan, nên có rất ít đứa trẻ có thể trụ đến cuối cùng
Lúc này, Ngô U Lan lặng lẽ đi tới bên cạnh Lâm Phàm: "Anh Lâm, anh có quên chuyện đã hứa với tôi không?”
Lâm Phàm sửng sốt: "Chuyện gì?”
Ngô U Lan bĩu môi, biểu hiện thương tâm: "Tôi biết ngay anh quên mà.”
"Ha ha
Lâm Phàm nở nụ cười, "Được rồi, được rồi, quên cái gì cũng không thể quên buổi hẹn của tôi với cô
Cô nói đi, muốn đi đâu?”
Ngô U Lan lập tức nở nụ cười, cực kỳ vui vẻ nói: "Tôi biết anh Lâm sẽ không quên mà, tôi đã đặt vé trên mạng rồi, chúng ta đi xem Gấu trúc lớn ở vườn thú có được không?”
"Vườn thú sao, được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy thì đi vườn thú, khi thì nào đi
Lâm Phàm hỏi
"Ngày mai, tôi chọn vé chiều mai
Ngô U Lan vui vẻ nói
"Được, ngày mai đúng giờ xuất phát
...
Hôm sau
Thủ đô
Cuộc tranh tài ‘Quốc họa dành cho trẻ em đã sắp kết thúc, các nơi đều đã gửi tới các bức tranh đã được tuyển chọn kỹ càng
Cuộc tranh tài lần này là do Hiệp hội quốc họa tổ chức, đồng thời cũng được chính phủ chống lưng
Ở cửa ra vào hiệp hội
Nhân viên công tác ôm một thùng hàng lớn, lẩm bẩm: “Trong thùng này có bao nhiêu bức tranh vậy trời, sao lại nặng như vậy chứ?”
Tuy nhiên anh ta không suy nghĩ gì nhiều, anh ta chỉ cần đưa đồ đến đúng chỗ là được rồi
Trong một phòng học rộng lớn, đã có không ít nhân viên công tác đang chờ đợi
“Mọi người nhẹ nhẹ một chút, thùng này hơi nặng đấy, cũng không biết có bao nhiêu bức vẽ bên trong nữa.” Nhân viên công tác đưa đồ vật đến nói