“Ha ha, có thể nặng bao nhiêu chứ, đây toàn là các bức tranh đã được lựa chọn kỹ, nhiều lắm cũng chỉ có hơn một trăm bức thôi mà
Úi, sao lại nặng thế này?” Một nhân viên công tác khác nhận lấy thùng hàng thì cả người đột nhiên bị kéo xuống, suýt chút nữa là không trụ được
Sau đó anh ta ngạc nhiên rồi để thùng hàng xuống đất, lúc mở ra làm cho anh ta phải tròn mắt nhìn: “Mẹ nó, nhiều đến vậy cơ à?”
Nhân viên đang làm việc ở xung quanh vây lại, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Trong này ít nhất cũng phải có đến bốn, năm trăm bức lận đó.”
“Đừng nói mấy việc này nữa, nhanh chóng dọn dẹp cho xong đi, một lát nữa các lão sư sẽ đến đây xét duyệt đấy.”
“Động tác nhanh lên nào.”
Những bức vẽ của đám trẻ con này dĩ nhiên không lọt được vào mắt xanh của các đại sư rồi, nhưng cũng không còn cách nào
Hiệp hội quốc họa của bọn họ có trách nhiệm gánh vác sự truyền thừa của Quốc họa, nên chỉ có thể dựa vào cuộc tranh tài mới có thể hấp dẫn được người dân, để họ có thể cho con cái đi học Quốc họa
Còn về việc phần thưởng gì đó, mặc dù không nhiều nhưng đó cũng là một dạng để khích lệ bọn trẻ
Chín giờ
Bên ngoài phòng học rộng lớn, vang lên tiếng nói
Các đại sư ở Hiệp hội quốc họa đến đây để làm giám khảo, mà dĩ nhiên làm giám khảo cho những bức tranh do đám thiếu niên này vẽ đương nhiên sẽ không để cho các đại lão chân chính đến rồi, những người đến đây chỉ là các thành viên bình thường ở Hiệp hội mà thôi
Các đại lão đi vào phòng học, sau khi nhìn thấy trên vách tường treo chi chít đầy các bức tranh thì rất sững sờ, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên thán phục
“Tranh năm này hình như hơi nhiều nhỉ.”
“Gì mà hình như, rõ ràng là rất nhiều, ba năm trước đây hình như chỉ có khoảng chừng một trăm bức thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ nhìn tình hình này thì có ít nhất đến bốn, năm trăm bức ấy, lượng công việc chắc chắn sẽ rất nhiều đó nha.”
“Vẫn còn được mà, bức tranh của mấy đứa trẻ vẽ thì có thể phức tạp thế nào được chứ, chỉ cần ba giây là xem xong một bức tranh và có kết luận luôn rồi.”
“Nói vậy cũng đúng.”
Sau khi vào cuộc, các đại sư trong hiệp hội trao đổi với nhau một lúc rồi sau đó mỗi người đều cầm trong tay một cây bút, chỉ cần được thông qua thì sẽ khoanh một dấu tròn đỏ ở dưới, còn thứ hạng cấp bậc cuối cùng sẽ do các đại sư thảo luận với nhau rồi mới quyết định kết quả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếp đó các đại sư trong hiệp hội bắt đầu xét duyệt ngay tại hiện trường, xem xét từng bức từng bức một
“Không tệ, bức tranh này rất khá, có tư cách được lên giải nhì.”
“Còn đây là giải ba.”
“Ồ, trình độ của những bức tranh hôm nay không tầm thường nhỉ, cao hơn nhiều so với những năm trước, xem ra càng ngày quốc họa càng có nhiều hạt giống tốt rồi.”
“Đúng vậy đó, tôi xét duyệt hai mươi bức tranh, trình độ đều khá tốt
Hơn nữa bọn chúng chỉ mới có tám tuổi thôi, ông có tin được không chứ?”
“Hả, nhỏ như này mà đã có trình độ như thế rồi à, nếu tiếp tục bồi dưỡng thật tốt, vậy thì sẽ rất kinh khủng đấy.”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua
Mãi cho đến 10:30
Các đại sư trong hiệp hội dừng động tác trên tay lại, có điều thông qua sắc mặt thì đã có thể thấy được tâm trạng của bọn họ kinh ngạc thế nào
“Lão Khâu, bây giờ làm sao đây?” Một phụ nữ trung niên khổ sở nói
Đám người ở hiện trường cũng giống như thế, trên gương mặt toàn là sự mờ mịt
“Việc này có gì đó không đúng lắm, không hề giống với những năm qua, trình độ vẽ tranh của những đứa trẻ này sao lại cao như vậy chứ
Dựa theo quy định của chúng ta thì giải nhất chỉ có một giải, giải nhì thì có mười giải, giải ba thì hai mười giải, giải khuyến khích thì có năm mươi giải
Nhưng mà những bức tranh hiện giờ làm cho người ta khó mà có thể chọn lựa được.”
Ông Khâu là người lớn tuổi lâu năm trong Hiệp hội, trong các họa gia ở đây thì ông ta là người có địa vị khá cao nên ánh mắt đoàn người đều nhìn về phía ông Khâu, chỉ có thể chờ đợi ông Khâu quyết định
Ông Khâu: “Việc này…”
Bây giờ ông ta cũng khó xử lắm, tranh đưa tới đây tổng cộng có đến bốn trăm tám mươi ba bức, vốn sẽ có thể sớm quyết định ra thứ hạng rồi, nhưng bây giờ hơi khó rồi đây
Từ Thượng Hải gửi đến ba trăm bảy mươi bức tranh, trong đó có một bức khiến cho bọn họ rất kinh ngạc, họa sĩ nhí chỉ mới có sáu tuổi nhưng bức tranh đã bộc lộ tài năng thiên phú của bé
Trong lòng bọn họ đã chọn bức tranh này đạt được giải hạng nhất rồi
Mà còn lại tất cả các bức tranh khác, trên cơ bản đều có thể giành lấy giải nhì hoặc giải ba
Nhưng bây giờ khó ở chỗ là danh sách giải nhì, giải ba, giải khuyến khích đều có giới hạn
Nhiều tranh thế này thì có chút khó xử quá rồi
Rốt cuộc ở Thượng Hải đã xảy ra chuyện gì vậy trời
Hoàn toàn không cho các tuyển thủ ở nơi khác có cơ hội nào, hoàn toàn bao hết tất cả các thứ hạng luôn, các tác phẩm của những họa sĩ nhí ở Thượng Hải đều bộc lộ tài năng thiên phú so với các nơi khác trong cả nước, trình độ còn cao hơn so với bọn trẻ ở nơi khác