Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1079: Sự kiện ở vườn thú




Thật xinh đẹp
Dáng người thật tốt
Làn da thật trắng
Nụ cười thật rực rỡ
Nếu như là bạn gái của mình thì hay biết mấy
Đáng tiếc, đây cũng chỉ là suy nghĩ trong đầu bọn họ mà thôi, theo bọn họ thấy thì đóa hoa này đã có chủ rồi, nhất là đôi chân này ít nhất cũng có thể chơi cả đời
Lâm Phàm vỗ vỗ đầu Ngô U Lan: “Chúng ta vào thôi.”
Đối mặt với cử chỉ thân mật này, chẳng những cô không né tránh mà ngược lại còn rất vui vẻ
Lần hẹn hò này chỉ có cô ấy và Lâm Phàm, không có bất kỳ bóng đèn nào
Đối với Lâm Phàm thì thỉnh thoảng được thoải mái như vậy đúng là lựa chọn tốt, nhất là còn có người đẹp làm bạn thì cảm giác cũng không tệ
“Oa
Anh Lâm chúng ta đi xem khỉ đi.” Ngô U Lan lôi kéo Lâm Phàm xem cái này nhìn cái kia, cứ như một cô tiên nhỏ hoạt bát
Lâm Phàm: “Cô nhìn cô xem, giống như mấy chú khỉ này vậy, sao có thể hoạt bát như thế chứ.”
Ngô U Lan nghe xong thì ngây ngô cười, hai tay cô ấy ôm lấy cánh tay Lâm Phàm, rất đáng yêu nói: “Anh Lâm, sao anh lại nói tôi như vậy, tôi không phải khỉ đâu.”
“Thật sự đáng yêu.” Lâm Phàm cười nói: “Tôi nhớ lần đầu tiên tôi quen biết cô, cô cũng không phải có tính cách này, ở trên Weibo còn ầm ĩ với tôi lợi hại lắm cơ mà.”
“Đâu có.” Nhớ đến sự việc trước đây, Ngô U Lan cũng có chút ngượng nghịu cúi đầu: “Còn không phải là do anh đụng đến cha tôi, cho nên tôi mới làm ầm ĩ với anh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ nếu có người dám nói anh thì tôi cũng sẽ cãi nhau với người đó đấy.”
Lâm Phàm cười cười, không nói gì thêm: “Tiếp tục đi xem thôi.”
Tất nhiên nếu đã đồng ý đi chơi với Ngô U Lan, vậy thì dĩ nhiên phải chơi cho tận hứng
Càng đi lên phía trước thì càng nhiều người, bước chân cũng chậm dần lại
Mà lúc này, hình như phía trước có người thanh niên bị người ta xô đẩy nhào về phía Ngô U Lan, Lâm Phàm trực tiếp đưa tay ra chặn người đang sáp lại gần đó, khóe miệng hắn lộ ra vẻ tươi cười: “Nhóc con, đường đi không bị chen lấn tới mức này đâu, đừng cố ý quá.”
Người trẻ tuổi kia nghe như thế, lập tức có chút lúng túng
Cậu ta đã chú ý Ngô U Lan từ lâu rồi, không ngờ đi vườn bách thú chơi lại có thể gặp người đẹp như này
Cho nên muốn thừa dịp nhiều người mà đụng chạm một chút, không ngờ bị người thanh niên bên cạnh người đẹp này nhìn thấu tất cả
Ngô U Lan cau mày, trợn mắt trừng đối phương
Lâm Phàm: “U Lan, đi sát bên phải của tôi đi.”
Ngô U Lan gật đầu, sau đó đi qua bên phải của Lâm Phàm, cái cảm giác được người khác bảo vệ thế này thật là quá tuyệt

Bên ngoài vườn bách thú
Một nhà ba người đang đi đến vườn bách thú
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cha, có phải một lát nữa là con sẽ được nhìn thấy gấu trúc lớn đúng không?” Vẻ mặt của đứa bé trai đầy hưng phấn, mong chờ hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt người đàn ông trung niên đỏ bừng, rõ ràng có chút men say: “Con trai, một lát nữa là có thể thấy rồi.”
Người phụ nữ trung niên bên cạnh nói: “Đã nói ông đừng uống rượu rồi, lại còn uống nhiều như thế.”
“Không sao cả, mới có bao nhiêu đâu, lát nữa em với con trai đi vào trước đi, anh đi qua đường gần đó để trốn vé vào, vé này thật là mắc quá đi.” Chu Thọ Quân hét lên
“Trốn vé làm gì chứ
Mua vé không được sao?”
“Có thể trốn được thì tại sao phải mua, con trai nhỏ quá leo qua không được chứ nếu không thì anh cũng cho hai người trốn vé chung với anh rồi
Hai người cứ vào trước đi, anh vào được rồi thì sẽ đi tìm hai người.” Nói xong câu này, Chu Thọ Quân đi khỏi, đi về phía mà ông ta biết có thể trốn vé đi vào được bên trong
Người vợ liếc mắt nhìn rồi cũng không suy nghĩ gì nhiều, sau đó mang theo con trai đi mua vé

Chu Thọ Quân đi trên đường đầy bùn đất, sau đó ông ta nhìn thấy một cái dốc cao thẳng đứng ít nhất bảy mươi độ
Nhưng mà chỉ nhìn kỹ một chút thì phát hiện có rễ cây lộ ra ngoài tạo thành một cầu thang tự nhiên, nếu leo lên cũng sẽ không phí sức lắm
Việc có thể tiết kiệm tiền thì tại sao lại không tiết kiệm chứ, đã tự mình tới vườn bách thú rồi, vậy thì trả cái tiền uổng phí không đáng này làm gì nữa
Chu Thọ Quân vừa đi vừa nghĩ như thế, đi không bao lâu thì thấy trước mặt có một tấm lưới sắt rất cao để ngăn cản, nhưng mà cái lưới sắt này lại có hai cái lỗ lớn có thể trực tiếp khom lưng chui qua
“Bên trong có thú dữ, cấm đi vào.”
Đi một đoạn đường thì nhìn thấy tấm bảng này, Chu Thọ Quân không khỏi cười: “Vườn bách thú này cũng biết hù dọa người ta quá nhỉ, vậy mà dùng cái bảng này để hù người, có dã thú cái rắm ấy.”
Tiếp tục đi về phía trước, lại thấy được tấm biển cảnh báo này
Trong lòng Chu Thọ Quân lại bắt đầu có chút nghi ngờ, nhưng khi đi đến bức tường rào cuối cùng, tường vây cao ba mét thì có hơi làm khó cho ông ta, làm sao trèo qua cái này đây
Nhưng vào lúc này, ông ta nhìn thấy bên kia tường vây có cái thang gỗ, chỉ cần đem nó tựa lên tường, đạp chân lên trên là có thể trèo qua được rồi
“Xời, vậy mà nói bên trong có thú dữ, đồ để trèo qua đều ở đây hết rồi, cũng không biết đã có bao nhiêu người trèo qua rồi nữa kìa.” Chu Thọ Quân chửi thầm trong lòng
Đây chẳng phải rõ ràng để cho người ta trèo qua được à, sau đó ông ta trực tiếp đem cầu thang tựa lên tường rồi đạp lên trên xong trèo qua lại


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.