Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 1088: Giúp vui cho mọi người




Lúc này, Hứa Tử Nhạc nhìn khuôn mặt tinh xảo của Tuyết Nhi, sau đó nhìn về phía anh Lâm, trong lòng lại suy nghĩ đến một việc
Muốn trong cái giới này mà không hôi tanh mùi bùn thì là việc không thể nào, trừ phi cô có chỗ dựa vững chắc hoặc năng lực bản thân thật sự mạnh, nếu không thì cũng chỉ là viễn vông
Có điều bây giờ không phải lúc để nghĩ đến chuyện này

Trần Hà run lẩy bẩy, ông ta đã không còn nhớ rõ ông ta đã bị đối phương tát cho bao nhiêu bạt tai rồi, nhưng ông ta biết ông ta tuyệt đối phải làm chết thằng nhóc này
Ông ta nghiến răng nghiến lợi, ánh mặt hung ác nhìn người trước mặt này
Lâm Phàm: “Tay nào, đưa ra ngay.”
Trần Hà hít sâu một hơi, khí thế không thua nói: “Đây là do ở Thượng Hải nên tao nhận thua, nhưng mày nhớ kỹ cho tao, việc hôm nay Trần Hà tao sẽ không để yên cho mày, tao sẽ bắt mày quỳ gối ăn cứt dưới chân tao.”
Bốp
Lâm Phàm lại cho ăn một bạt tai: “Tay nào, đưa ra đây.”
Vô cùng nhục nhã, không thể nhịn được nữa mà
“Má mày, rốt cuộc mày muốn thế nào
Trần Hà tao không biết sợ là gì, hôm nay mày dám sỉ nhục tao, tao sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ
Tao sẽ không dễ dàng đơn giản tính sổ như này với mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mày muốn vì…”
Bốp
“Mắc gì nói nhảm nhiều như thế, tôi hỏi ông là cái tay nào.” Lâm Phàm gắt gỏng, căn bản không cho đối phương cơ hội nói
Mỗi lần đám người nghe thấy tiếng bạt tai thì đều không tự chủ được mà nhắm mắt lại
Trong lòng bọn họ cũng sợ muốn chết, mặc dù không đánh vào người bọn họ nhưng nhìn cũng đau dữ lắm
Hơn nữa lại bị ăn bạt tai trước mặt mọi người như vậy, mặt mũi hoàn toàn mất sạch, là người thì đều sẽ nhịn không nổi
Giờ khắc này, Trần Hà hằm hằm nhìn Lâm Phàm, cuối cùng đưa tay phải ra
Lâm Phàm cười: “Tay này của ông đúng là muốn ăn đòn, Lâm Phàm tôi chưa từng trêu chọc người khác, nhưng… chỉ cần có người dám trêu chọc người bên cạnh tôi thì việc này không dễ giải quyết như thế đâu.”
Xoạt xoạt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm ra tay bắt lấy tay phải của Trần Hà rồi đột nhiên bóp chặt làm toàn bộ năm ngón tay của ông ta trật khớp, sau đó đặt một tay lên cùi chỏ của Trần Hà mạnh mẽ nhấc lên rồi trong chớp mắt gập nó lại, tiếp theo chộp lấy xương bả vai bẻ một phát, toàn bộ cánh tay ông ta đều bị trật khớp
“A!”
Một tiếng thét như heo bị chọc tiết vang lên, sắc mặt Trần Hà tái nhợt, hàm răng run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra, đau đến nhe răng trợn mắt
Tiếng xoạt xoạt trong phòng tiệc truyền ra làm cho tất cả mọi người không cầm lòng được mà lạnh run
Kinh khủng, thật sự quá khủng bố rồi
Mà khi nhìn đến năm ngón tay của Trần Hà, tất cả mọi người đều rợn tóc gáy
Nhìn qua thật sự rất thê thảm, năm ngón tay đã bị biến hình một cách nghiêm trọng
Tàn nhẫn quá
Hứa Tử Nhạc thấy thế cũng sững người, cô ấy không ngờ anh Lâm lại ra tay ác như này, không cần nghe tiếng mà chỉ cần nhìn cánh tay bị biến dị như vậy thì cũng biết Trần Hà đã phải chịu đau đớn thế nào
E là đau đến mức muốn tự tử luôn cũng có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Phàm: “Tử Nhạc, gọi điện thoại cho Minh Dương, xem coi đã mở máy hay chưa.”
Hửa Tử Nhạc nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi đi, điện thoại kết nối: “Anh Lâm, mở máy rồi.”
“Đưa điện thoại cho tôi.” Lâm Phàm nhận lấy điện thoại, bên kia đầu dây vang lên giọng của Vương Minh Dương: “Vợ à, có chuyện gì vậy
Lúc nãy đang họp nên tắt máy.”
Lâm Phàm lên tiếng: “Mở họp cái quần gì, vợ anh bị người ta đánh ở khách sạn giải trí Đông Nguyệt đây này
Con mẹ nó, ở đó mà còn họp với hành, nhanh tới đây ngay đi.”
Vương Minh Dương ở đầu dây bên kia đột nhiên ngây người, anh ta biết người nghe điện thoại chính là người anh em của mình
Thế mà lại nghe được tin vợ mình bị người ta đánh nên lập tức buông công việc trong tay ra nói: “Tới, bây giờ tới liền
Con mẹ nó
Là thằng khốn nào dám bắt nạt vợ của tôi hả.”
Lâm Phàm: “Anh mau tới đây đi, đừng có ở đó mà con mẹ con mèo nữa.”
Treo máy
Trần Hà ngồi dưới đất, vẻ mặt hoảng sợ, ông ta nhìn tay phải của mình mà gào thét thảm thiết
Lâm Phàm kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống: “Mọi người cứ tiếp tục ăn tiệc đi, không cần phải để ý đến chúng tôi làm gì.”
Đến lúc này rồi, sao mọi người còn có tâm trạng để ăn tiệc được nữa, đã gây ra chuyện thế này mà còn có thể ăn thì bị vô cảm đến mức nào chứ
“Tiếp tục ăn cho tôi, nghe không hiểu à?” Chân mày Lâm Phàm nhíu lại, giọng điệu hơi nghiêm khắc, mọi người nghe vậy thì trong lòng lộp bộp
Bọn họ không dám chọc tới Trần Hà, mà thủ đoạn của Lâm đại sư này cũng có hơi thô bạo, cho nên bọn họ càng sợ hãi hơn
“Nhanh, nhanh ngồi xuống ăn đi.”
Nhân viên trong đoàn làm phim ngồi xuống tại chỗ, tay cầm đũa cũng bắt đầu run rẩy, bây giờ bọn họ thật sự nuốt không trôi nổi đó trời
Thấy tình hình trước mắt này làm cho Lâm Phàm rất hài lòng, khẽ gật đầu, bản thân hắn đến đây để dạy dỗ người khác
Thế nhưng cũng không thể ảnh hưởng đến tiệc chúc mừng đóng máy của người ta được đúng không
Còn cái tên Trần Hà này thì coi như là tiết mục tạm thời giúp cho mọi người thêm vui đi vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.